Sau khoảng nửa canh giờ, Chu Phàm mới mở mắt, hắn thuận lợi bước vào Kháng Kích Sơ Đoạn.
Tử Linh Kim Long hạ xuống bàn tay hắn, lại cuộn mình thành quả cầu nhỏ màu vàng, chỉ là quả cầu màu vàng đã thu nhỏ đi một vòng.
Huyết kim Tử Linh Kim Long rất là quý giá, tối đa chỉ có thể chống đỡ cho một mình Chu Phàm tu luyện Kháng Kích Đoạn.
Tối nay vừa bước vào Kháng Kích Đoạn, cho nên huyết kim tiêu hao hơi nhiều, sau này sẽ không có tiêu hao rõ ràng như vậy nữa, nhưng cuối cùng vẫn sẽ bị hắn hấp thu hết.
Tên gian thương Vụ đó sớm đã tính trước phân lượng của huyết kim, đương nhiên sẽ không cho Chu Phàm nhiều.
Chu Phàm bắt đầu chậm rãi lĩnh ngộ biến hóa thân thể của mình, một lát sau, hắn mang tới một thanh chủy thủ, nhẹ nhàng rạch lên mu bàn tay mình.
Mũi chủy thủ cắt qua da thịt, chỉ lưu lại một vết trắng nhợt nhạt, da hắn đã biến thành cứng cỏi.
Có điều Chu Phàm chỉ hơi nhướng mày, bởi vì hắn chưa quá dùng sức, nếu khí lực gia tăng thêm, vậy chủy thủ sắc bén sẽ cắt đứt da hắn.
Nhưng cho dù là như vậy, loại kết quả này đã coi như không tồi, võ giả Kháng Kích Sơ Đoạn tầm thường không có loại sức phòng ngự này của hắn, đây là ở trên cơ sở huyết khí cường đại của hắn mà đúc thành.
Đây chỉ là năng lực chịu đòn đơn giản nhất, theo tu luyện Kháng Kích Đoạn ngày càng tinh thâm, phòng ngự thân thể của hắn sẽ càng lúc càng mạnh, nhất là hắn không chỉ hấp thu nguyên khí mà còn có huyết kim, càng đến về sau sức phòng ngự của hắn sẽ càng cường hãn, không chỉ đao kiếm khó làm bị thương, cho dù là đao kiếm mang theo phù lục cũng không làm gì được hắn.
Hơn nữa hắn tu luyện còn là Tử Kim Bát Giáp của Tử Linh Kim Long, ở Kháng Kích Sơ Đoạn, hắn có thể ngưng tụ ra hai loại giáp trụ cơ bản, một khi ngưng tụ thành giáp trụ, vậy sẽ có ba tầng phòng ngự.
Tầng thứ nhất là da của hắn, tầng thứ hai là Đằng Mộc Giáp Trụ hắn có được, tầng thứ ba mới là giáp trụ của Tử Kim Bát Giáp.
Vũ trang Phòng ngự như vậy, Chu Phàm cảm thấy mình giống như cõng trên lưng một cái mai rùa siêu cứng, đến lúc đó gặp phải võ giả Tốc Độ Đoạn, có lẽ tốc độ không theo kịp bọn họ, nhưng bọn họ cũng không phá được phòng ngự của mình, thậm chí có thể thử dùng đấu pháp lấy thương đổi thương, đánh cho bọn họ không kịp trở tay.
Bất kể là lúc nào, phòng ngự cao tuyệt đối là chuyện tốt, dẫu sao người trong giang hồ, sao có thể không ăn đao?
Có một số chiến đấu, phần lớn là xem ai chịu đòn tốt hơn?
Chu Phàm ở trong đầu đang suy nghĩ xem nên lợi dụng ưu thế Kháng Kích Đoạn của mình như thế nào, mới lại tĩnh tâm tu luyện Viêm Dương Khí một lúc rồi nằm xuống ngủ.
Vụ đang ăn bánh, bánh nướng này là từ Hồn Ngư và bột mì cộng thêm các loại đồ gia vị chiên thành, mùi bánh tỏa ra bốn phía.
Vụ bình tĩnh ăn, hắn nhìn thấy Chu Phàm tới, sau đó lại ngoắc ngón tay về phía Chu Phàm, hơn một tháng thọ mệnh trên người hắn đã về tới tay Vụ.
Đây là Vụ nhìn thấy Chu Phàm đã đột phá, hắn đang thu tiền nợ một bộ phận của Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết.
- Số tuổi thọ nợ đao quyết của ngươi, ta có thể dùng sâu xám để trừ không?
Chu Phàm có chút đau lòng thọ mệnh của mình hỏi.
Chỉ Vụ lắc đầu cự tuyệt đề nghị này của Chu Phàm.
Chu Phàm chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ này, ngón tay Vụ nhẹ nhàng búng một cái, đã truyền cho Chu Phàm đao pháp Kháng Kích Đoạn của Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết.
Đao pháp Kháng Kích Đoạn so với Bạo Phát Đoạn là tinh thâm hơn, một đêm này Chu Phàm không tu luyện đao thuật cơ bản, mà là tu luyện Kháng Kích Đoạn Kháng Kích Đoạn.
Đao pháp là thủ đoạn công kích hắn chủ tu, so với thủ đoạn khác, hắn coi trọng tu luyện đao pháp hơn.
Thời gian trong chớp mắt đã trôi qua, sau khi Chu Phàm tỉnh lại, hắn lại rút Tinh Sương Đao ra tu luyện, xem như ôn lại bộ phận Kháng Kích Đoạn của Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết đã luyện đêm qua.
Sau khi làm quen một chút, Chu Phàm rời khỏi lều trại rửa mặt, rồi đi gặp cha mẹ và Tiểu Liễu.
Tiểu Liễu thấy Chu Phàm tới, lập tức dính lấy, lộ ra vẻ lưu luyến không rời.
Mọi người cùng ăn cơm sáng.
Nhưng Hà Tào của đội tuần tra chạy tới, hắn thở hồng hộc nói với Chu Phàm:
- Chu đội trưởng, ngươi mau tới đi, bên đó sắp đánh nhau rồi.
Khi Chu Phàm dẫn theo Hà Tào tới nơi, võ giả của ba thôn đang mang theo đội viên đội tuần tra giằng co với đám người khác, ở giữa hai nhóm người có sáu vị Phù Sư cùng với hai người nhìn thì cũng hình như là Phù Sư khác ngăn cách bọn họ ra.
Lông mày Chu Phàm nhướng lên, trên đường đến, Hà Tào đã nói với hắn, đây là người của Hồng Diêu Thôn tìm tới cửa.
- Đổng Khai, Ngụy Thiếu Hoa, các ngươi đây là có ý gì?
Hoàng phù sư nhìn hai Phù Sư của Hồng Diêu Thôn, không chút khách khí gọi thẳng tên.
Quy mô của Hồng Diêu Thôn có ba vị Phù Sư, hiện tại đã tới hai vị.