Tiểu Liễu từ trong kén mở mắt ra đầu tiên là nhìn thấy A Phàm, là A Phàm một mực mang theo nàng, ở trong mắt nàng A Phàm chính là người thân thiết nhất của nàng, hiện tại A Phàm không mang nàng theo, trong lòng nàng rất hoảng hốt, giống như sắp mất đi người quan trọng nhất.
Phụ cận không ít người đều nhìn tới.
Đám người Quế Phượng, Chu Xuân Mai đều vây quanh Tiểu Liễu mà dỗ dành, nhưng Tiểu Liễu càng khóc càng lớn tiếng, lập tức khóc thành người lệ.
Chu Phàm nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Liễu, hắn hơi khó xử, nhưng hắn không thể quay đầu, không thể để Tiểu Liễu một mực theo hắn, điều này là không thực tế.
Võ giả của ba thôn lại tụ cùng một chỗ, thôn chỉ mới ngày hôm qua đã xác nhận xong rồi, vậy hôm nay cũng có nhiều chuyện phải làm hơn.
Đầu tiên là ba thôn xác nhận vị trí thôn mình, sau đó chính là triệu tập người của thôn lại để khai hoang xây thôn.
Bọn họ chỉ lưu lại một Vệ Cổ ở doanh địa, hai Vệ Cổ còn lại thì đưa tới bên trên thôn chỉ mới, ở trên thôn chỉ mới có Vệ Cổ bảo hộ, các thôn dân mới có thể bắt đầu xây dựng.
Các võ giả và đội viên bình thường của đội tuần tra thì tiếp tục tuần tra cảnh giới, có điều không chỉ là doanh địa, đại bộ phận nhân thủ đều chia đến các thôn chỉ, những thôn dân đó đi đồn củi chuyển đá đều cần phải có người trông chừng, đề phòng quái quyệt phá hoại.
Chu Phàm cũng được điều đến thôn chỉ mới để tuần tra, có đội tuần tra hỗ trợ tuần tra cảnh giới, một ngày trôi qua, công tác xây thôn được tiến hành cũng coi như thuận lợi.
Ngày đã gần tới hoàng hôn, đội tuần tra hộ vệ thôn dân rời khỏi thôn chỉ mới, trở lại doanh địa.
Hai tòa Vệ Cổ quý giá cũng được mang đi, gỗ đá còn lại thì quái quyệt cũng sẽ không cảm thấy hứng thú.
Thôn chỉ mới cách doanh địa cũng không tính là xa, trở về cũng chỉ mất một lúc, nếu không như vậy, ba thôn đã sớm chuyển đem đến nơi gần với thôn chỉ mới rồi.
Sau khi Chu Phàm tan ca, Tiểu Liễu nhìn thấy hắn lập tức xông tới, ôm chặt lấy hắn mà khóc.
Chu Phàm nhẹ giọng trấn an tiểu cô nương này, tiểu cô nương mới nín khóc mỉm cười.
Chu Xuân Mai thấy vậy cảm thấy vô cùng ủy khuất và thương tâm, đây còn là nữ nhi của nàng sao?
Cơm nước xong, vây quanh lửa trại, Chu Phàm lại chơi với Tiểu Liễu một chút, Tiểu Liễu cười không ngừng, một ngày tách ra, dường như khiến Tiểu Liễu thân thiết với Chu Phàm hơn.
Trong mắt Chu Phàm chỉ có cảm khái, lúc nhỏ hắn cũng từng chơi với muội muội như vậy, kết quả hiện tại cũng coi như là tốt rồi, ít nhất thì Tiểu Liễu vẫn chưa chết.
Chu Phàm còn có việc, hắn đứng lên, sắc mặt Tiểu Liễu khẩn trương nhìn hắn, nàng muốn đi theo Chu Phàm.
- Tiểu Liễu, ngươi phải sinh hoạt cùng cha mẹ, mỗi ngày ngươi đều có thể nhìn thấy ta, biết chưa?
Chu Phàm cười cười nói.
Tiểu Liễu lã chã chực khóc, nước mắt cuối cùng vẫn không rơi xuống, nàng cúi đầu nhìn chân nhìn, nói:
- A Phàm, vậy chúng ta lúc nào có thể gặp mặt?
- Chờ buổi sáng ngày mai ngươi tỉnh dậy lại có thể nhìn thấy ta.
Chu Phàm kiên nhẫn nói.
- Vậy chúng ta quyết định thế nhé.
Tiểu Liễu gật đầu, nàng định hiện tại trở về đi ngủ.
Chu Phàm lại nói mấy câu với cha mẹ và Sầu Hầu, sau đó mới đơn độc một mình đi tới lều trại mình ở.
Lều trại che khuất tầm nhìn bên ngoài, Chu Phàm ngồi xuống, nghe tiếng nói chuyện ở bên ngoài, ở chỗ xa hơn là tiếng khóc của Thôn Oán Dã Cốc Thôn.
Một đêm trôi qua, cũng không xảy ra đại sự gì, từ hiện tại cho thấy, Phần Cốc Địa này rất là an toàn.
Kỳ thật đây mới là bình thường, dẫu sao nơi này cách Thiên Lương Thành không tính là xa, thật sự có quái quyệt lợi hại chạy chung quanh họa hại sớm đã bị Nghi Loan Ti tiêu diệt rồi.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, sau khi xác nhận không có vấn đề, hắn nhắm mắt lại, nhớ tới phương pháp tu luyện Tử Kim Bát Giáp.
Bất kể công pháp Kháng Kích Đoạn nào, cách làm cơ bản chính là khiến võ giả tản huyết khí khổ tu từ Lực Khí Đoạn và Bạo Phát Đoạn vào trong màng da, từ đó tăng cường năng lực chống trả của thân thể bản thân võ giả, mà Kháng Kích Đoạn lộ tuyến huyết kim còn cộng thêm hấp thu huyết kim.
Chu Phàm lấy ra Tử Linh Kim Long, đặt nó vào giữa hai tay, vận chuyển tâm pháp của Tử Kim Bát Giáp.
Nguyên khí trong thiên địa rất nhanh đã bị kéo tới, hòa thành một thể với huyết khí sôi trào, tản tới lớp da.
Ngón cái ở hai tay hắn điểm nhẹ lên quả cầu màu vàng, quả cầu duỗi ra, hóa thành Tử Linh Kim Long.
Tử Linh Kim Long hấp thu nguyên khí kéo tới, thân rồng của nó xuất hiện từng dòng mây trắng.
Tiểu Kim Long đằng vân giá vũ bay lên, nó lượn lờ trên mặt Chu Phàm, có từng dòng sương khói vàng tím từ thân thể nó tỏa ra.
Chu Phàm hít sâu một hơi, sương khói vàng tím thuận theo mũi hắn chui vào, sau đó tản vào trong huyết nhục của hắn, khiến cho thân thể của Chu Phàm hơi run lên.
Có văn lộ vàng tím như ẩn như hiện ở lớp da.