Chu Phàm không truy kích Trương Nhất An, chỉ ung dung nhìn Trương Nhất An rơi xuống đất.
Trương Nhất An rơi xuống đất chỉ cảm thấy liên tiếp bị hai quyền đánh trúng, xương cốt toàn thân giống như sắp rời ra, hắn có chút nghi hoặc nhìn về phía Chu Phàm.
Vừa rồi nếu Chu Phàm có thể mượn cơ hội hắn rơi xuống đất mà đuổi theo, thừa cơ bộc phát ra có thể trực tiếp kết liễu hắn, vì sao không làm như vậy?
Còn nữa chính là Chu Phàm đã oanh kích hơn trăm quyền, hắn có thể nhìn ra khí lực mỗi một quyền của Chu Phàm đều là khoảng hai vạn cân, võ giả bình thường nếu phát huy khí lực của mình tới cực hạn, cũng chỉ là mấy chục quyền sẽ cảm thấy mỏi mệt, nhưng người này dường như vĩnh viễn không biết mỏi mệt vậy, điều này đúng là có chút bất khả tư nghị.
Trương Nhất An vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy võ giả như vậy, có điều hắn nghĩ chỉ cần là con người thì luôn sẽ có cực hạn, Chu Phàm này khẳng định rất nhanh sẽ đến cực hạn, ăn thêm mấy quyền của hắn, nói không chừng mình có thể thắng được!
Trương Nhất An nghĩ như vậy, tinh thần hắn trở nên phấn chấn, không cần Chu Phàm xông tới, hắn ngược lại là xông đến chỗ Chu Phàm.
Chu Phàm căn bản không hề do dự, lại liên tục đánh ra mấy chục quyền, bức cho bộ pháp tinh diệu đó của Trương Nhất An cũng không thể tránh được, một quyền đánh lên cằm Trương Nhất An.
Trương Nhất An lại bị đánh bay.
Trương Nhất An bay trong không trung cảm thấy hoa mắt chóng mặt vẫn không quên cảnh giác Chu Phàm có nhào tới hay không.
Có điều trong tầm mắt thác loạn của hắn lại nhìn thấy Chu Phàm chỉ đứng yên tại chỗ.
Võ giả của ba thôn nhìn thấy mà lo lắng, hiện tại bọn họ mới có phản ứng, Trương Nhất An này chắc là võ giả Kháng Kích Đoạn, bằng không cũng sẽ không chịu đòn giỏi như vậy, nếu Chu Phàm bạo phát, Trương Nhất An này sẽ né tránh, nếu không bạo phát lại không phá được phòng ngự của hắn, cứ tiếp tục như vậy phải làm sao?
Bọn họ cảm thấy chỉ có hai kết quả, nếu không phải Chu Phàm hao hết khí lực, Trương Nhất An thắng thì chính là Trương Nhất An bị từng quyền tích lũy lại đánh cho không đứng dậy được.
Nhưng bất kể là loại kết quả nào, đối với ba thôn mà nói đều có chút khó có thể chấp nhận, dẫu sao đây mới là trận thứ hai, nếu Chu Phàm không thể thắng trong trận thứ ba, bọn họ không nắm chắc có thể thắng được Hồng Diêu Thôn cường đại một trận nữa.
Trương Nhất An từ dưới đất nhảy lên, hắn lắc lắc đầu, tầm mắt mới trở nên rõ ràng, hắn tràn ngập nhiệt tình, tất cả đều dựa theo ý đồ của hắn mà tiến hành, có thể thắng được.
Sau đó hắn lại lao về phía Chu Phàm.
Chu Phàm lại đánh ra quyền phổ thông liên tục, Trương Nhất An bị quyền đầu đánh trúng vai trái, cả người xoay tròn bay ra.
Sau khi rơi xuống đất, Trương Nhất An cảm thấy vai trái của mình giống như bị phế vậy, cho dù hắn là võ giả Kháng Kích Đoạn, nhưng dẫu sao đây cũng là khí lực hai vạn cân, trúng một quyền cũng không dễ chịu gì.
Trương Nhất An suy nghĩ rất nhanh, bộ dạng thoải mái khí độ thong dong của Chu Phàm hiện tại khẳng định là giả bộ, không đánh ra được bao nhiêu quyền nữa, thế là hắn lao tới, tiếp tục quấn lấy Chu Phàm ra quyền.
Chu Phàm lại không hề mất kiên nhẫn, mà là vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục vung quyền, lần lượt dùng mấy chục khoái quyền đánh bay Trương Nhất An.
Mỗi lần Trương Nhất An bị đánh bay đều có thể từ dưới đất giãy dụa đứng lên, hắn đang lặng lẽ tính toán mình đã trúng bao nhiêu quyền.
Quyền thứ sáu.... Quyền thứ bảy... Quyền thứ tám... Quyền thứ chín...
Trương Nhất An dựa vào tính toán số quyền để chống đỡ qua thời gian gian nan này.
Nhìn Trương Nhất An bị từng quyền đánh bay, các võ giả Phù Sư đều trợn tròn mắt, theo bọn họ, đây là quyết đấu mâu và thuẫn, xem ai không chống đỡ được trước.
Các võ giả của Hồng Diêu Thôn lệ nóng doanh tròng, thôn chính của bọn họ đang chịu đòn vì thôn của mình, lớn tiếng hò hét cổ vũ cho Trương Nhất An.
Cho đến quyền thứ mười, Trương Nhất An lại từ dưới đất đứng lên, hắn mặt mũi bầm dập, cặp mắt giống như mắt cóc lồi lên, hắn nhìn Chu Phàm, trong lòng lại nghĩ Chu Phàm khẳng định là sắp... sắp... Không được rồi?
Nhưng Chu Phàm không có chút bộ dạng mỏi mệt, hắn còn cười cười vẫy tay với Trương Nhất An, ý bảo Trương Nhất An lại đến đây.
Trong lòng Trương Nhất An sụp đổ rồi, hắn nhìn ra, đây đâu phải là bộ dạng không được?
Gần một ngàn quyền, mỗi một quyền đều là cự lực, giống như vĩnh viễn không có cực hạn vậy, đây con mẹ nó chính là một quái thai!
Trong lòng Trương Nhất An vừa sụp đổ, ý chí lực cường đại của hắn cũng tan rã theo.
Trương Nhất An luôn tự nhận am hiểu tính kế, tự xưng âm hiểm cảm thấy so đấu này thực sự quá khó khăn, căn bản không giống như lúc trước hắn nghĩ, nước mắt của hắn cũng trào ra.
Một bộ phận là thân thể thật sự quá đau, một bộ phận là trong lòng cảm thấy uất nghẹn.
Trương Nhất An bị triệt để đánh cho khóc rồi.