- Ngươi cũng thấy rồi, ta tiêu hao võ giả tên là Chu Phàm đó lâu như vậy, hắn lại không chút mệt nhọc, đúng không?
Trương Nhất An hỏi, hắn biết tên của Chu Phàm, là vì người của bên ba thôn ồn ào nói ra.
Thôi Vũ gật đầu, điều này hắn cũng nhìn thấy, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy võ giả có khí lực dồi dào như vậy.
- Sau khi ngươi đi lên, không thể lại giống như ta, đánh lâu dài với hắn, bằng không ta sợ ngươi sẽ bị hắn miễn cưỡng tiêu hao chết, hiểu chưa?
Sắc mặt Trương Nhất An ngưng trọng nói.
Thôi Vũ lại gật đầu, quả thật không thể đánh lâu dài, cho dù Chu Phàm này đã đánh một trận với Trương Nhất An, nhưng ai biết được cực hạn của hắn là ở đâu?
Trương Nhất An vừa rồi khởi xướng trùng kích liên tục cũng không thăm dò ra được cực hạn duy trì khí lực của Chu Phàm, nếu một cách không khoa trương thì, ở trong mắt Thôi Vũ, thời gian kéo dài khí lực của Chu Phàm giống như một hồ nước sâu không thấy đáy.
- Không đánh lâu dài, phải tốc chiến tốc thắng, đừng đọ quyền cước với hắn, đọ binh khí đi.
Trương Nhất An lại nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
Thương tổn của quyền cước quá tản mát, chỉ có binh khí sắc bén mới có thể làm được tốc chiến tốc thắng.
- Đi lấy mã sóc của ta tới đây.
Thôi Vũ quay đầu nhìn về phía một người ở bên cạnh.
Bọn họ đều mang đến binh khí, có điều binh khí dài uy lực quá lớn, vạn nhất hai bên đánh nhau rất dễ ngộ thương giết người, cho nên đều cất ở phía sau.
Người đó gật đầu, đi về phía sau, mang tới mã sóc mà Thôi Vũ dùng.
Mã sóc trước nay là chuyên dụng của kỵ binh, nhưng cũng có võ giả thích binh khí tương tự với thương mâu này.
Mã sóc thượng đẳng, cán sóc làm bằng gỗ cây dâu ngâm mỡ thú, lại từ bóng cá dính thành, sau khi dính lại thì quấn dây thừng, phết sơn sống, bọc vải đay mới tính là triệt để chế tác thành, như vậy độ cứng và độ mềm dẻo của cán sóc chế tạo ra đều đạt tới cực hạn.
Đao chém vào lên cán sóc đều sẽ phát ra tiếng kim loại, chế tạo mã sóc thượng đẳng cực kỳ tốn thời gian mà phiền phức, xác suất thành công cũng không tới năm thành, giá trị chế tạo kinh người, gỗ vứt bỏ để chế thành một cây sóc có thể tạo ra mười cây cường cung.
Mã sóc Thôi Vũ dùng chính là một cây mã sóc thượng đẳng như vậy, mã sóc trong tay hắn dài một trượng tám thước, nhất trí với trường mâu, nhưng mũi sóc bằng sắt đen dài đến hai thước, mũi sóc là phá giáp lăng hình tám góc, cho dù là tỏa tử giáp vẩy cá cũng có thể một kích mà phá.
Phá giáp lăng có thể nói là chuyên môn nhằm vào Kháng Kích Đoạn lại hoặc là quái quyệt da thô thịt dày mà làm ra.
Trương Nhất An nhìn Thôi Vũ tiếp nhận mã sóc, hắn hài lòng nói:
- Một tấc dài một tấc mạnh, Chu Phàm là dùng đao, mã sóc trong tay Thôi đội trưởng vừa hay có thể khắc chế binh khí ngắn của hắn, cũng không biết hắn nhìn thấy Thôi đội trưởng muốn sử dụng mã sóc, liệu có thay đổi binh khí dài không...
Trương Nhất An nói tới đây quay đầu nhìn về phía Chu Phàm.
Chu Phàm cũng đang nhìn về phía bọn họ, hiển nhiên cũng nhìn thấy Trương Nhất An tay cầm mã sóc, có điều hắn không quay đầu sai người mang tới binh khí dài gì.
Trương Nhất An yên tâm rồi, xem ra Chu Phàm này không am hiểu sử dụng binh khí dài.
Như vậy bọn họ chính là chiếu được ưu thế.
Có điều binh khí phát huy thế nào vẫn phải xem thực lực của người sử dụng.
Sắc mặt Trương Nhất An hơi trầm xuống nói:
- Thôi đội trưởng, vấn đề tiếp theo rất là mấu chốt, ngươi phải nghiêm túc trả lời ta, nếu ngươi không thể khi lên đài giải quyết được vấn đề ta đề xuất, vậy trận chiến này ngươi chắc chắn sẽ phải thua.
Sắc mặt Thôi Vũ nghiêm túc lắng nghe.
- Khi ta đánh với Chu Phàm, đã thử ra hạn mức tối đa khí lực của hắn, khi không bạo phát có hai vạn cân, nếu hoàn toàn bộc phát ra... Ta phỏng đoán hắn là Bạo Phát Cao Đoạn, vậy chắc là bạo phát gấp đôi, đó chính là sáu vạn cân, Thập Bát Thiết của ngươi có thể chịu được không?
Trương Nhất An trầm giọng hỏi.
Mặt Trương Nhất An tím bầm, hai mắt giống như mắt cóc, phối hợp với ngữ khí nói chuyện nghiêm túc của hắn, nhìn thì có chút buồn cười, nhưng tất cả võ giả của Hồng Diêu Thôn lại không thể cười được.
Nhất là Thôi Vũ, cho dù bùng nổ toàn lực cũng chính là ba vạn cân, khí lực của hắn khẳng định là không bằng Chu Phàm, hắn nói thầm một tiếng ở trong lòng, loại cuồng nhân khí lực này rốt cuộc là làm thế nào mà luyện ra được, đúng là quá khủng bố.
Trương Nhất An hỏi là hắn có thể chịu được không, hiển nhiên cũng biết so đấu khí lực khẳng định sẽ thua, cho nên muốn ký thác hi vọng lên trên công pháp Kháng Kích Đoạn Thập Bát Thiết của Thôi Vũ.
Tuy đều là Kháng Kích Đoạn, nếu luận phòng ngự, Trương Nhất An kém xa Thôi Vũ, Trương Nhất An tự tin với sức phòng ngự của Thôi Vũ cho dù là ở trong tất cả các thôn của Thiên Lương Lý cũng là tồn tại số một số hai.