Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 379 - Chương 379. Nổi Gió (2)

Chương 379. Nổi gió (2) Chương 379. Nổi gió (2)

Đại phu cũng sợ hai bên đánh nhau, hai cao thủ bên bọn họ đều bị thương ở trên người võ giả trẻ tuổi của đối phương, lại đánh nhau nữa khẳng định sẽ rất thiệt thòi, vả lại hắn chỉ là một đại phu bình thường bị kẹt ở giữa, nếu có người xuống tay với hắn, đến lúc đó hắn sẽ đi đời nhà ma.

Đại phu vừa nghĩ vừa rắc dược phấn lên trên người Thôi Vũ đội trưởng đang hôn mê.

- Phần Cốc Địa là của ba thôn các ngươi, chúng ta đi.

Sắc mặt Trương Nhất An hơi khó coi, hắn nhìn Chu Phàm.

Hôm nay xem như gặp hạn rồi, sau này muốn đoạt lại Phần Cốc Địa, vậy chính là đừng hòng.

Các võ giả của Hồng Diêu Thôn đỡ đội trưởng của bọn họ, theo Trương Nhất An rời khỏi.

Đổng Khai và Ngụy Thiếu Hoa thì nghiêm mặt, phẩy phẩy tay áo, xoay người muốn đuổi theo tàn binh bại tướng của Hồng Diêu Thôn.

- Đổng phù sư, Ngụy phù sư, Hồng Diêu Thôn thua rồi, hi vọng các ngươi có thể hết lòng tuân thủ lời hứa, bằng không chúng ta chỉ có thể đi mời các đại nhân của Nghi Loan Ti làm chủ cho chúng ta.

Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn bất âm bất dương nói.

Hồng Diêu Thôn này vốn chính là cố tình gây sự, thua rồi mà còn dám tiếp tục dây dưa, vậy đừng trách bọn họ tố cáo lên Nghi Loan Ti.

Hồng Diêu Thôn về tình về lý đều không đứng vững được, sáu vị Phù Sư cũng không sợ ai nói bọn họ nhúng tay vào tranh đấu giữa các thôn, dẫu sao bọn họ cũng là người chứng kiến trận so đấu này.

Đổng Khai và Ngụy Thiếu Hoa không nói gì, bước nhanh đi.

Có điều hai người đều hiểu rõ, việc này e là không thể gây sự được nữa, ở trong quy tắc nào đó, bọn họ có tố cáo lên Nghi Loan Ti cũng không sao, nhưng thua rồi còn mặt dầy gây sự, trước tiên không nói ở Nghi Loan Ti sẽ không có đại nhân nào ủng hộ bọn họ, nếu truyền ra, bọn họ và Hồng Diêu Thôn cũng sẽ triệt để trở thành chuyện cười lớn nhất của Thiên Lương Lý.

Võ giả của ba thôn đều phát ra tiếng hoan hô, không ít võ giả đều ném ánh mắt kính nể về phía Chu Phàm, dùng sức của một người thắng liền ba trận, trong đó còn có hai trận là đánh với võ giả Kháng Kích Đoạn.

Trong ba thôn, bao gồm cả sáu vị Phù Sư, dưới tình huống không dùng các loại phù lục, sợ rằng không có võ giả nào là đối thủ của Chu Phàm, hắn thực chí danh quy chính là đệ nhất cao thủ của ba thôn.

Có điều đệ nhất cao thủ của ba thôn này nghe thì có chút quê mùa.

Dựa theo suy đoán của các võ giả Phù Sư, Hồng Diêu Thôn trong ngắn hạn chắc không dám tới gây sự nữa, bọn họ có thể chuyên tâm xây dựng thôn của mình.

Ngày tháng của Ba thôn xem như đã tạm thời an ổn, người trong doanh địa của ba thôn mỗi ngày đều rất bận rộn.

Thôn chỉ mới trải qua xây dựng, cũng dần dần xuất hiện một sơ hình.

Chu Phàm mỗi ngày trừ dẫn theo đội tuần tra tuần tra, cung cấp nơi an toàn cho ba thôn xây dựng, chính là tu luyện ăn cơm...

Từ lúc đến thế giới này, mấy ngày này khiến hắn cảm thấy an bình hiếm có.

Tiểu Liễu cũng đã quen theo phu phụ Đại Liễu sinh hoạt, có điều nàng mỗi ngày vẫn dính lấy Chu Phàm, Chu Phàm từ trong đáy lòng đã coi nàng là thân muội muội của mình.

Sầu Hầu trải qua một đoạn thời gian rèn luyện, dưới sự dạy dỗ của Chu Phàm, hắn đã quen phương thức chiến đấu mất đi tay trái, bởi vì bước vào cảnh giới võ giả, khí lực và thân thủ đều dần dần tăng trưởng, lại gia nhập đội tuần tra của Tam Khưu Thôn.

Đám người La Liệt Điền, Trứu Thâm Thâm, Lỗ Khôi, hai vị Phù Sư của Tam Khưu Thôn đối với võ giả Sầu Hầu này gia nhập, tất nhiên là vô cùng hoan nghênh, dẫu sao đây chính là võ giả có năng lực quyệt nhân, đối với thôn lý sau này sẽ có trợ giúp rất lớn.

Tam Khưu Thôn lại có thêm một võ giả, thực lực càng mạnh hơn trong ba thôn.

Cứ như vậy trôi qua khoảng mười ngày, Chu Phàm giống như thường ngày, nằm trên giường ngủ chờ tiến vào Khôi Hà Không Gian, đoạn thời gian này hắn không câu cá, số lượng sâu xám đã tích lũy đến mười hai con sâu xám lớn, một con sâu xám nhỏ.

Trải qua một đoạn thời gian khổ tu, Kháng Kích Sơ Đoạn đã có tiến bộ nhảy vọt, hai loại giáp trụ cơ bản cũng được hắn ngưng tụ ra, Kháng Kích Sơ Đoạn lờ mờ đã đến bình cảnh.

Thế là, Chu Phàm cũng cân nhắc có nên câu đan dược để đột phá bình cảnh này không, dẫu sao chỉ dựa vào bản thân để đột phá bình cảnh thì có thể vẫn phải chờ một đoạn thời gian không ngắn.

Mặt sông nơi này khẳng định không có đan dược thích hợp với Kháng Kích Đoạn, muốn có đan dược Kháng Kích Đoạn, vẫn chỉ có thể để thuyền đi tới.

Chu Phàm nghĩ như vậy liền mơ mơ màng màng thiếp đi, chờ khi hắn xuất hiện ở trên thuyền, Khôi Hà Không Gian tối nay đã hoàn toàn khác.

Giống như sóng thần nổi lên, thuyền lớn vốn ổn định lại lắc lư, khiến cho Chu Phàm cũng lắc lư theo.

Sông xám dâng lên từng cuộn sóng màu xám, giống như muốn đánh lật cả thuyền.

- Vụ, ngươi đang làm cái gì thế?

Chu Phàm lớn tiếng rít gào với Vụ đang đứng ở đầu thuyền.

Bình Luận (0)
Comment