Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 389 - Chương 389. Quyết Định (2)

Chương 389. Quyết định (2) Chương 389. Quyết định (2)

- Được rồi, những gì nên ta nói ta đều nói với ngươi rồi, sau khi ngươi nghĩ xong, nếu muốn gia nhập Nghi Loan Ti, vậy trực tiếp đến phủ Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti là được, ta sẽ thông tri người tiếp đãi ngươi.

Yến Quy Lai phải đi rồi, Nghi Loan Ti còn có nhiều công vụ đang chờ hắn đi xử lý.

Yến Quy Lai biết Chu Phàm khẳng định sẽ đến, dẫu sao thôn chỉ là một cái ao nhỏ, hắn thiên phú siêu tuyệt rồi sẽ có một ngày phải rời khỏi thôn, bước về phía thế giới rộng lớn hơn, mà Nghi Loan Ti là lựa chọn tốt nhất của hắn.

Sau khi Chu Phàm tỏ ý mình biết rồi, hắn lại nghiêm túc hảo Yến Quy Lai mấy vấn đề, Yến Quy Lai đều nhất nhất trả lời.

Cho đến khi Chu Phàm không còn gì để hỏi nữa, lại cảm tạ Yến Quy Lai, dẫu sao hắn cũng biết Yến Quy Lai là một phen hảo ý.

Chu Phàm đưa Yến Quy Lai tới cửa cốc mới dừng, trên đường đi tầm mắt của hắn luôn không nhịn được nhìn về phía cái nồi sắt trên lưng Yến Quy Lai, do dự không biết có nên hỏi một chút vì sao hắn lại đeo một cái nồi sắt không?

Chẳng lẽ đây là thần khí gì à? Nếu là thần khí thì sợ rằng không thích hợp hỏi.

Yến Quy Lai cũng chú ý thấy tầm mắt của Chu Phàm, trên mặt hắn lộ vẻ bất đắc dĩ nói:

- Lão sư của ta sợ ta kéo tới phiền phức cho hắn, liền bắt ta đeo trên lưng cái nồi sắt chưng thuốc chế rượu này, bảo ta không được cởi xuống, đeo đủ mười ngày mới có thể cởi xuống, nếu không để hắn phát hiện sẽ trục xuất ta ra khỏi sư môn.

Chu Phàm vội vàng cúi đầu không dám cười, hắn cảm thấy việc này cái tám chín phần mười là vì chuyện Đông Phương Ngọc tử vong, nói cách khác hắn là người khởi xướng.

Trên thực tế Chu Phàm đoán không sai, chuyện Đông Phương Ngọc vẫn truyền tới chỗ vị lão sư Cổ Ngạn của Yến Quy Lai, cuối cùng vẫn là Cổ Ngạn ra mặt giải quyết cho Yến Quy Lai, cũng vì vậy mà Yến Quy Lai phải đeo cái nồi sắt này.

Sau khi Yến Quy Lai rời khỏi, Chu Phàm mang theo người lại khai triển một ngày tuần tra, nhưng ngoài tuần tra ra, trong lòng hắn đang cân nhắc cẩn thận chuyện gia nhập Nghi Loan Ti trở thành Lực Sĩ.

Kỳ thật cái này không có gì phải cân nhắc, những gì nên nói Yến Quy Lai đều nói với Chu Phàm rồi.

Trước tiên không nói tới những lợi ích như tiền lương và công pháp tài nguyên và còn có chỗ dựa, trở thành Lực Sĩ, hắn mới có thể giết được nhiều quái quyệt hơn, có đủ mồi câu mới là mấu chốt để hắn không ngừng phá cảnh.

Tất cả nhìn thì đều rất tốt, nhưng Chu Phàm có chút không nỡ bỏ lại cha mẹ và Tiểu Liễu.

Trong cuộc nói chuyện vừa rồi, Chu Phàm đã đề cập với Yến Quy Lai, nếu hắn đón cha mẹ tới Thiên Lương Thành ở, liệu có an toàn hơn một chút không?

Chỉ là Yến Quy Lai lắc đầu, khuyên hắn tạm thời đừng làm như vậy, trước tiên không nói chi phí ở Thiên Lương Thành hắn có thể gánh vác được hay không, mà là Thiên Lương Thành là một tòa thành lớn nhất cũng là duy nhất của Thiên Lương Lý, nó cũng phải đối mặt với nguy hiểm không biết, Thiên Lương Thành chưa chắc đã an toàn hơn Phần Cốc Địa.

Chu Phàm mà tới làm Lực Sĩ, hắn không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cha mẹ, muốn mang theo cha mẹ cùng tới Thiên Lương Thành, chỉ sợ cũng không phải là ý kiến hay.

Chu Phàm lắc đầu, hắn muốn đi, có điều hắn phải nói chuyện với cha mẹ đã.

- A Phàm, ngươi muốn tới Thiên Lương Thành làm Lực Sĩ à?

Sau khi Quế Phượng nghe xong ngẩn người nói.

- Đang cân nhắc, cho nên muốn nghe thử suy nghĩ của cha mẹ.

Chu Phàm cười cười nói, trước kia có chuyện trọng yếu, hắn đều sẽ thương lượng với người trong nhà.

Quế Phượng nhìn về phía trượng phu Chu Nhất Mộc ở bên cạnh, trong mắt Chu Nhất Mộc mang theo vẻ lo lắng, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- A Phàm, ngươi là lo lắng cho an nguy của chúng ta à? Kỳ thật Phần Cốc Địa là còn an toàn hơn cả Đê Khưu Nguyên, chờ thôn xây dựng lên rồi, vậy lại càng không cần lo lắng tới vấn đề này.

- Không chỉ là bởi vì chuyện này.

Chu Phàm lắc đầu,

- Ta có chút không nỡ.

Từ khi hắn tới thế giới này, cha mẹ có thể nói là quan tâm đầy đủ đối với hắn, nếu hắn rời khỏi, bọn họ nói không chừng sẽ lo lắng cho hắn.

- A Phàm, nam nhi phải đi tứ phương, ngươi muốn đi, vậy đi đi, trong nhà không cần lo lắng, hai người chúng ta sẽ chiếu cố tốt bản thân.

Chu Nhất Mộc hiếm có bật cười,

- Vả lại ngươi cũng không phải không trở lại, Thiên Lương Thành cách nơi này không tính là xa, nếu có rảnh ngươi tùy thời có thể về Phần Cốc Địa.

- A Phàm, mẹ không muốn ngươi rời khỏi, có điều...

Trên mặt Quế Phượng lộ ra vẻ rối rắm, sau đó lại trở nên thoải mái,

- Cha mẹ không thể làm liên lụy ngươi nữa, đã liên lụy ngươi quá nhiều rồi.

- Cha mẹ, chúng ta là người một nhà, sao lại nói liên lụy với không liên lụy.

Bình Luận (0)
Comment