Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 407 - Chương 407. Số Chẵn (2)

Chương 407. Số chẵn (2) Chương 407. Số chẵn (2)

Yên Chi nói xong trong tay nàng có thêm một cần câu xám đậm, nàng vung cần câu, dây câu màu xám hạ xuống sông, rất nhanh liền câu lên một cái hộp sắt, nàng mở hộp, bên trong là son.

Trong lòng Chu Phàm trầm xuống,

- Ta không rõ, vì sao có sâu xám lại không muốn kiếm?

Yên Chi lại cười cười,

- Kỳ thật không phải nhằm vào ngươi, mà là ta có quy củ của mình, từ khi ta xuất hiện trên chiếc thuyền chết tiệt này đã bắt đầu đếm người lên thuyền, ta chỉ giúp người lên thuyền số lẻ, mà ngươi...

- Mà ta là người lên thuyền số chẵn.

Chu Phàm hơi ngây ra, nếu là như vậy, vậy quy củ này của Yên Chi đúng là rất lạ kỳ.

- Ta trước nay chỉ giao dịch với người lên thuyền số lẻ, khi đến số chẵn thì nghỉ ngơi, đương nhiên dưới tiền đề người lên thuyền số lẻ không thể chọc giận ta, nếu người lên thuyền số lẻ quá ngu, vậy ta sẽ mặc kệ hắn.

Yên Chi cười ngọt ngào giải thích.

- Kỳ thật ngươi chưa mở đan dược đó ra, chứng tỏ ngươi vẫn không tính là quá ngu, có điều đáng tiếc, ngươi là người lên thuyền số chẵn, ta sẽ không giúp ngươi, bắt đầu từ tối nay, thuyền này ngươi một bên ta một bên, muốn câu cá hoặc để thuyền đi tới đều có thể tới tìm ta, còn lại không bàn nữa.

Yên Chi nhẹ nhàng búng tay, tuyến sương màu xám từ đầu ngón tay nàng bắn ra, ở trên giáp bản để lại một đường xám, đường xám chia thuyền ra làm hai nửa.

Chu Phàm trầm mặc, hắn lờ mờ cảm thấy lần này Yên Chi chắc không nói dối, nếu là như vậy thì rất không ổn, có điều hắn nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- Chẳng lẽ ngươi thiết lập quy củ này, lại không thể thay đổi à?

- Đương nhiên có thể.

Yên Chi liếc Chu Phàm một cái,

- Thật ra bất kể là ta, hay là hoa tiêu viên nào, đều hi vọng thuyền có thể đạt tới chung điểm, nhưng là vì những người lên thuyền các ngươi luôn thất bại, chúng ta cơ hồ đều từ bỏ rồi.

- Cho nên nếu có người lên thuyền có thể chứng minh hắn là có thể đạt tới chung điểm, vậy ta đương nhiên nguyện ý giao dịch với hắn.

- Điều này phải chứng minh thế nào?

Chu Phàm cười lạnh một tiếng,

- Ta nói ta có thể làm được, chắc ngươi cũng không tin đúng không? Vậy quy củ này của ngươi nói thẳng ra là không thể thay đổi cho xong, việc gì phải nói cho có lệ với người ta như vậy.

- Thân là mỹ nữ vừa có trí tuệ lại vừa xinh đẹp, đương nhiên sẽ không nói mà không có bằng chứng, cho nên ta chế định một biện pháp để kiểm tra.

Yên Chi lườm Chu Phàm nói.

- Biện pháp gì?

Mắt Chu Phàm lộ vẻ cảnh giác.

Yên Chi xòe tay, một luồng sương mù bay tới, cuốn thành hình vòng xoáy, rất nhanh liền biến thành một trang giấy cứng to bằng hai bàn tay, trang giấy trắng phau không chữ.

Yên Chi nhìn giấy trắng, trên mặt nàng lộ ra biểu cảm thú vị, đây là trò chơi nàng thích chơi nhất sau khi tỉnh ngủ gặp phải người lên thuyền số chẵn, có thể nhìn thấy trên mặt những người lên thuyền đó lộ ra vẻ tuyệt vọng, nàng cảm thấy rất vui vẻ.

Chưa từng có người lên thuyền số chẵn nào có thể thông qua được kiểm tra của trò chơi này, xem như cũng là một sở thích quái ác của nàng.

Yên Chi ngẩng đầu, dùng cặp mắt như nước xuân nhìn Chu Phàm:

- Ngươi cho rằng một người lên thuyền, phải như thế nào mới có khả năng đẩy thuyền đạt tới chung điểm?

Vấn đề này khiến Chu Phàm nhíu mày, hắn lắc đầu,

- Ta không biết, ta nghĩ những người dẫn dắt các ngươi cũng không biết.

Nếu thực sự biết người lên thuyền gì có thể đạt chung điểm, những người dẫn dắt cũng sẽ không bị trói buộc ở trên thuyền này, cho đến khi cơ hồ đoạn tuyệt tâm tư.

Yên Chi lộ ra nụ cười,

- Vấn đề này trước khi chưa đạt tới chung điểm, đáp án của ai cũng sẽ không chuẩn xác, hoặc là ngay cả thuyền cũng không biết, có điều ta căn cứ vào biểu hiện của những người lên thuyền các ngươi, lại dần dần có một phỏng đoán.

- Phỏng đoán gì?

Chu Phàm biểu hiện ra đủ hứng thú đối với lời nói của Yên Chi.

- Nhiều người lên thuyền như vậy, nam nữ già trẻ xấu đẹp, người thiên tư tốt kẻ ngu dốt... Thậm chí thiên phú siêu tuyệt khiến ta cũng đố kỵ không thôi. . . Trí tuệ cao tuyệt giống như yêu nghiệt vậy... Tóm lại ta đã thấy quá nhiều người lên thuyền.

Trên mặt Yên Chi hiếm có lộ ra một tia mỏi mệt.

Lời này của Yên Chi đã biểu lộ cách nói chỉ có mười một người lên thuyền lúc trước của nàng là lừa Chu Phàm, có điều Chu Phàm không lên tiếng, chỉ lẳng lặng lắng nghe.

- Nhưng bất kể dạng người lên thuyền gì, kết cục của bọn họ đều thất bại.

Sắc mặt Yên Chi có chút lạnh lùng,

- Cho nên ta liền nghĩ, người lên thuyền có đạt tới chung điểm hay không không liên quan tới thiên phú tư chất, muốn đạt tới chung điểm, cái dựa vào là khí vận.

Khí vận? Chu Phàm hơi sửng sốt, Vụ cũng có cách nói tương tự, có điều hắn nghĩ, những người dẫn dắt này đều bị thất bại của người lên thuyền nhiều không đếm xuể đả kích nên mới nghĩ như vậy.

- Lại hoặc là nói vận khí, cái này là như nhau.

Bình Luận (0)
Comment