Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 417 - Chương 417. Chân Thổ Hào (2)

Chương 417. Chân thổ hào (2) Chương 417. Chân thổ hào (2)

Hai mắt hắn biến thành lạnh lùng, bắt đầu liên tục lui về phía sau.

Hắn đi vào trong bóng tối, thử đụng vào vách tường một chút, vách tường có lôi điện màu tím lấp lánh, lan tới tay hắn.

Hắn phát ra một tiếng gầm khẽ, hắn biết mình bị nhốt rồi.

- Chưa ra, xem ra bị phát hiện rồi.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt mai phục ở một góc, hắn có chút tiếc nuối nói.

Xung quanh căn phòng này cùng với nóc nhà đều dán Lôi Cấm Phù mà Thiên Lương Lý Nha chuẩn bị, có Lôi Cấm Phù, trong một chốc một lát, quái quyệt không đột phá ra được.

Chung quanh là bộ khoái của Thiên Lương Lý Nha sắc mặt cảnh giác nhìn quanh.

- Để tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta chỉ có thể xông vào giết nó.

Chu Phàm rút Tinh Sương Đao ra, đồng thời lấy ra hai đạo Tiểu Diễm Phù, chuẩn bị dán lên thân đao.

- Ài, chờ đã.

Lý Cửu Nguyệt bỗng nhiên mở miệng nói.

- Làm sao vậy?

Chu Phàm nhíu mày dừng động tác, Lý Cửu Nguyệt này chắc không phải là sợ không dám vào chứ?

Nếu là như vậy, một mình hắn đi vào cũng được, dẫu sao hắn cũng cần thu thập sâu xám, chỉ là có chút mạo hiểm.

- Chu huynh, đây là Tiểu Diễm Phù của ngươi à?

Lý Cửu Nguyệt liếc Tiểu Diễm Phù trong tay Chu Phàm.

Chu Phàm có chút khó hiểu.

Lý Cửu Nguyệt lại trực tiếp lấy ra hai đạo phù lục giấy vàng, trên phù lục vẽ phù văn màu trắng,

- Ngươi làm thế quá mạo hiểm, dùng cái này ổn thỏa hơn một chút.

Lý Cửu Nguyệt vỗ phù lục vào trong tay Chu Phàm, sau đó hắn rút trường kiếm ra.

Trường kiếm dài ba thước toàn thân vàng óng ánh, thân kiếm khắc long văn màu vàng, kiếm này nhìn đúng là quá diêm dúa.

Lý Cửu Nguyệt lại lấy ra hai đạo phù lục tương tự vỗ lên thân kiếm hoàng kim, phù lục sáng lên hoàng quang chói mắt, phù văn màu trắng phủ kín thân kiếm, nổi lên từng luồng gió.

Đồng tử của Chu Phàm co rút lại, nhìn quang mang này, hiển nhiên là phù lục thượng phẩm Hoàng cấp.

Lý Cửu Nguyệt đã cầm kiếm xông ra, hắn thậm chí không bạo phát, chạy đến trước cửa phòng, một cước đá cửa gỗ vỡ làm bốn mảnh.

- Quái quyệt, xem ngươi chạy đi đâu?

Cửu Nguyệt hô to một tiếng, sau đó xông vào.

Bên trong truyền đến tiếng đánh nhau bùm bùm, có phong nhận mãnh liệt từ vách tường trong phòng khuếch tán ra, khiến cho gạch đất vàng bắn tung tóe.

Nếu không có Lôi Cấm Phù gia trì, phòng này đã sớm sập rồi.

Các bộ khoái ngây đơ, bọn họ lần đầu tiên thấy Lực Sĩ lỗ mãng như vậy.

Chu Phàm ngẩn người, hắn thuận tay dán lên hai đạo phù lục, xông tới.

Vừa xông tới cạnh cửa, tiếng đánh nhau bên trong đã dừng.

Lý Cửu Nguyệt xách đầu tiểu hài cười ha ha đi ra.

Miệng tiểu hài đã biến thành một cái lỗ lớn, có vô số dây xanh từ trong miệng phun ra.

Hai mắt tiểu hài trợn lên, hiển nhiên có chút không thể tin được.

- Chu huynh, ngươi quá chậm, quái vật cấp Huyết Du này để ta chiếm rồi.

Lý Cửu Nguyệt có chút đắc ý nói.

Sắc mặt Chu Phàm trở nên quái dị, hắn lại nhìn nhìn hai đạo phù lục thượng phẩm Hoàng cấp trong tay mình, sau đó vẻ mặt nghiêm mặt nói:

- Lý huynh, bằng hữu như ngươi ta kết giao chắc rồi.

Đây không phải vấn đề thực lực có cường đại hay không, mà là Lý Cửu Nguyệt quá thổ hào. . .

Đối phó một Huyết Du Quái Quyệt, không ngờ vỗ tới hai tấm phù lục thượng phẩm Hoàng cấp, cho dù là Phù Sư cũng không nỡ làm như vậy.

Chu Phàm lại nhìn trường kiếm vàng óng ánh trong tay Lý Cửu Nguyệt, lắc đầu.

Các bộ khoái bên cạnh đã xông vào trong phòng.

Chu Phàm cũng bước vào nhìn, giống như lúc trước đã suy đoán, người nhà của Điền Phong cũng đã chết, trong phòng có hai cỗ thi thể đã bị gặm cho không còn hình người.

Lý Cửu Nguyệt giao lại đầu của tiểu hài cho Cát bộ đầu, các bộ khoái bắt đầu cấp tốc thu thập hiện trường, bọn họ đối với chuyện này đã làm quen lắm rồi.

Chu Phàm nhìn Tiểu Gia đứng ở góc tường xa xa không dám đi tới, hắn bước đến mặt mày tươi cười nói:

- Quái quyệt đã giết rồi, mau lên lớp đi, sau này cũng không nên hiếu kỳ như vậy, bằng không chọc phải quái quyệt, chính là sẽ mất mạng đó.

Sắc mặt Tiểu Gia trắng bệch gật đầu, nói một câu đa tạ với Chu Phàm rồi xoay người bước nhanh đi.

Chu Phàm nhìn bóng lưng của Tiểu Gia biến mất ở đường tắt, Lý Cửu Nguyệt chậm rãi đi tới, hắn có chút tò mò nói:

- Sao ta cảm giác ngươi có hứng thú với tiểu hài Tiểu Gia đó vậy.

Chu Phàm không trả lời, hắn chỉ vuốt cằm suy tư.

Nhiệm vụ đã hoàn thành, Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt về Nghi Loan Ti bàn giao nhiệm vụ.

Lúc này đã là giữa trưa, hai người đều cảm thấy đói bụng.

Lý Cửu Nguyệt không có ý về nhà, Chu Phàm cũng chỉ có một mình, Lý Cửu Nguyệt nói cùng đi ăn cơm, hắn mời khách.

Chu Phàm không phản đối, hai người tới một quán ăn của Thiên Lương Nhai, Lý Cửu Nguyệt đi đến trước mặt đại thẩm của quán ăn đó, hỏi:

- Đại thẩm, chỗ các ngươi có thức ăn chiêu bài gì?

Bình Luận (0)
Comment