Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 429 - Chương 429. Áo Cũ

Chương 429. Áo cũ Chương 429. Áo cũ

- Vô dụng thôi, vừa rồi chúng ta đã sử dụng Giải Chú Phù của nha môn, nhưng sau khi Giải Chú Phù bốc cháy, huyết tuyến nó vẫn tồn tại.

Cát bộ đầu trầm giọng nói.

- Nếu Giải Chú Phù không có hiệu quả...

Trên mặt Sử phù sư lộ ra nụ cười khổ,

- Vậy kế hiện tại chỉ có tìm ra con quái quyệt đó, giết chết nó.

Giết chết quái quyệt hạ nguyền rủa, nguyền rủa sẽ không giải mà giải.

Nhưng vấn đề là con quái quyệt đó rốt cuộc trốn ở đâu?

Trốn ở Thiên Lương Thành thì còn đỡ, vạn nhất nó đã rời khỏi Thiên Lương Thành, vậy những người trúng nguyền rủa này hậu quả là không thể lường được.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, trong phòng có thanh âm của nam tử vang lên:

- Chỉ có thể nghĩ cách tận lực đi tìm thôi.

Không ai mở miệng, Chu Phàm nhìn Mục Kiến Nguyên ở bên cạnh thư sinh Võ Thành Tài, lời này là Mục Kiến Nguyên nói, dường như hắn biết nói phúc ngữ, miệng trên mặt chưa bao giờ mở ra.

- Ta đã bảo các bộ khoái lấy khẩu cung của những người trúng nguyền rủa, hỏi rõ bọn họ bắt đầu từ ngày hôm qua đến bây giờ, rốt cuộc đã tới nơi nào, gặp những ai, đã làm chuyện gì?

Cát bộ đầu trầm giọng nói.

Mấy người Chu Phàm đều gật đầu, hi vọng như vậy sẽ hữu dụng.

Nguyền rủa thường thường sẽ không thể tự dưng mà có, trừ một số nguyền rủa đặc biệt, đại đa số nguyền rủa đều phải dựa vào một số môi giới đặc thù.

Những người này trong bất tri bất giác trúng nguyền rủa, nguyên nhân tạm thời không rõ, nhưng bọn họ khẳng định đã chạm đến môi giới giống nhau, chỉ cần hỏi rõ, tìm được môi giới đó, lại tra cứu nguồn gốc, có lẽ có thể tìm được con quái quyệt đó.

Các bộ khoái của Thiên Lương Lý Nha đều được động viên, rất nhanh tất cả mọi người đã lấy xong khẩu cung.

Cát bộ đầu cầm đọc đối chiếu khẩu cung thống kê, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:

- Bọn họ đều là cư dân đông phường, chỗ giống nhau duy nhất ngày hôm qua là bọn họ đều từng tới cửa hàng quần áo cũ Vân La mua quần áo cũ.

Cửa hàng quần áo cũ là cửa hàng chuyên môn tiến hành mua bán quần áo cũ, ở đông phường có một số cư dân khá là bần cùng, thích tới cửa hàng quần áo cũ mua quần áo cũ giá rẻ để mặc.

- Xem ra vấn đề là xuất phát từ cửa hàng quần áo cũ hoặc là trên quần áo cũ, hiện tại chúng ta tới cửa hàng vây lại, đừng để nó chạy thoát.

Mục Kiến Nguyên vẫn không mở miệng lại có thể phát ra tiếng.

- Không ổn, hay là chúng ta lén tới, đừng đả thảo kinh xà, để nó phát giác trước.

Phản đối là cộng sự của hắn thư sinh Võ Thành Tài.

Mọi người thương nghị một lúc, vẫn quyết định ổn thỏa một chút, do bốn vị Lực Sĩ điều tra ngầm, một khi phát hiện quái quyệt hạ nguyền rủa, xuất thủ trảm sát nó.

Cách thời gian người tiếp theo phát tác nguyền rủa đã càng lúc càng gần, sau khi thương nghị xong, bốn người Chu Phàm rời khỏi Thiên Lương Lý Nha, tới cửa hàng quần áo cũ.

Cửa hàng quần áo cũ Vân La mở ở một vị trí hẻo lánh gần cửa thành bắc bắc nhai.

Buổi chiều, bên trong cửa hàng quần áo cũ chỉ có lưa thưa mấy người.

Bốn người Chu Phàm dừng chân cách đó không xa, quan sát cửa hàng quần áo cũ vắng vẻ.

- Ta tiến vào thăm dò một chút.

Võ Thành Tài cẩn thận lấy ra một đạo Cấm Tà Phù dán lên trên cánh tay, lại thả tay áo xuống che đi, dù sao cũng là quái quyệt biết hạ nguyền rủa, hắn phải cẩn thận không để trúng nguyền rủa.

- Chu huynh, Lý huynh và Mục huynh, các ngươi canh cửa trước và cửa sau, đừng để nó thừa cơ chuồn mất.

Ba người Chu Phàm đều gật đầu, Mục Kiến Nguyên xoay người chui vào trong ngõ nhỏ bắc nhai, chuẩn bị vòng tới cửa sau của cửa hàng quần áo cũ.

Như vậy chắc sẽ không có bất kỳ sơ hở gì mới đúng.

Võ Thành Tài lại từ trong phù đại lấy ra mấy đạo phù lục hộ thân quan trọng, giao phù đại của mình cho hai người Chu Phàm giữ thay hắn, trên miệng thì dán lên râu, làm thế này là để tránh quái quyệt có trí tuệ như nhân mị, nhận ra hắn là Lực Sĩ của Nghi Loan Ti.

Hắn cầm quạt xếp xòe ra, một tay phe phẩy quạt, làm bộ như tú tài nghèo kiết hủ lậu, đi đến cửa hàng quần áo cũ, rất nhanh liền bước vào trong cửa hàng.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt kiên nhẫn chờ.

Một khi trong cửa hàng quần áo cũ truyền ra tiếng đánh nhau, bọn họ sẽ ngay lập tức xông vào giúp Võ Thành Tài.

Chỉ là qua một hồi lâu, bên trong vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, ngay khi hai người Chu Phàm có chút lo lắng Võ Thành Tài xảy ra chuyện muốn xông vào.

Võ Thành Tài lại phe phẩy quạt xếp từ bên trong đi ra, trong tay hắn còn cầm một bọc đựng quần áo cũ.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt không tùy tiện đi tới, Võ Thành Tài lặng lẽ quay đầu nhìn một cái, sau khi xác nhận trong cửa hàng không có ai đi ra, hắn mới vòng một vòng về tới bên cạnh hai người Chu Phàm.

- Không phát hiện ra điều gì dị thường.

Võ Thành Tài sầm mặt nói, hắn sờ hồ lô gỗ bên hông mình.

Bình Luận (0)
Comment