Hiện tại vẫn không phát hiện ra nó, vậy chỉ có thể là bọn họ đã bỏ qua một số việc.
- Vậy để ta sai người tìm kiếm cửa hàng quần áo cũ Vân La một lượt, nếu không tìm thấy, lấy cửa hàng quần áo cũ làm trung tâm mở rộng phạm vi tìm kiếm.
Cát bộ đầu vừa nói vừa chạy ra bên ngoài.
Đã có xác suất đại khái tồn tại khả năng quái quyệt nguyền rủa này không có trí tuệ, vậy bọn họ cứ dựa theo điểm này mà tới tìm.
Sáu võ giả của Nghi Loan Ti Phủ cũng theo các bộ khoái tới cửa hàng quần áo cũ.
Cửa hàng quần áo cũ rất nhanh lại bị bọn họ tìm kiếm một lượt, nhưng vẫn không tìm được.
Các bộ khoái dưới tiếng quát ra lệnh của Cát bộ đầu, lại tản ra xung quanh tìm kiếm, đây là chuẩn bị lật tung cả bắc nhai.
Bọn Vệ phù sư cũng đi theo, nhưng khi Lý Cửu Nguyệt vừa đi tới cửa, hắn phát hiện Chu Phàm đứng bất động, hỏi:
- Ngươi còn đứng đó làm gì? Còn không mau tới đây, không thể để quái quyệt chạy thoát được.
Chu Phàm vuốt cằm, hắn không trả lời Lý Cửu Nguyệt, mà là nhìn về phía chó của mình,
- Lão Huynh, ngươi cảm thấy nó còn ở đây không? Ngươi nghiêm túc ngửi sàn nhà và vách tường một chút cho ta.
Hình thái của quái quyệt rất quái dị, Chu Phàm có chút hoài nghi quái quyệt này là khảm vào trong vách tường.
Cho dù vừa rồi các bộ khoái cũng từng thử đào vách tường và sàn nhà nhưng không thu hoạch được gì, nhưng bọn họ chỉ thử đào một bộ phận, không có thời gian làm dứt khoát hẳn hoi.
Dưới yêu cầu của Chu Phàm, Lão Huynh dùng mũi chó của mình ngửi sàn nhà vách tường ở các nơi, nó vừa rồi đã ngửi qua một lần, nhưng không phát hiện, lần này càng nghiêm túc hơn.
Khi Lão Huynh ngửi tới góc tây sàn nhà, nó bỗng nhiên sủa to, sau đó nó cúi đầu sủa to từ góc tây đến ngẩng đầu sủa to về phía tường tây.
Trong sàn và tường dường như có thứ gì đó đang di động.
Tiếng sủa của Lão Huynh khiến Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đều biến sắc.
Chu Phàm nhanh chóng rút đao cũng dán phù lục lên trên đao.
Lý Cửu Nguyệt cũng rút ra hoàng kim trường kiếm, dán lên một đạo phù lục.
Khi bọn họ làm vậy, tường tây mà Lão Huynh đang sủa to đột nhiên có một huyết tuyến to bằng ngón út từ trong tường chui ra, đâm tới Lão Huynh.
- Lão Huynh.
Chu Phàm hô lên một tiếng.
Lão Huynh không nhảy sang bên trái, tránh được huyết tuyến đang phóng tới.
Ầm một tiếng, huyết tuyến chọc thủng sàn nhà, nó vòng một cái trên mặt đất rồi lại bắn về phía Lão Huynh.
Tốc độ của nó cực nhanh, Lão Huynh vừa mới đứng lên, đối với lần bắn này khó có thể tránh được nữa.
Lúc này đao của Chu Phàm đã đến, thân đao mang theo điện mang màu tím bổ vào huyết tuyến đang bắn tới.
Xoẹt một tiếng, huyết tuyến bị một đao chém thành hai đoạn.
Điện mang màu tím lan tới hai đoạn huyết tuyến vừa đứt làm đôi, điện giật ra đường cong màu đỏ.
Huyết tuyến phát ra tiếng thét chói tai, nó quyết định rất nhanh, cắt đứt một đoạn huyết tuyến, sau đó bắn ngược về, không công kích Lão Huynh nữa, mà là ý đồ chui vào trong vách tường.
- Còn muốn đi á?
Lý Cửu Nguyệt cười khẽ một tiếng, trong tay hắn ném ra một đạo phù lục, rơi xuống trên tường tây.
Quang mang màu bạc từ trong phù lục lan ra, nhanh chóng bao phủ tường tây.
Đinh một tiếng, huyết tuyến bị cản, nó không thể đâm thủng vách tường đã phủ lên màu bạc, quang mang màu bạc nhanh chóng lan ra, lập tức bao phủ toàn bộ căn phòng.
Đây là Tiểu Giới Phù thượng phẩm Hoàng cấp, có thể hình thành một kết giới nhỏ.
Trong không trung một đoàn huyết tuyến bồng bềnh ngưng tụ thành một mặt máu gầm rú về phía hai người Chu Phàm.
Chu Phàm hừ lạnh một tiếng, đao gỉ lại ra bổ ra.
Huyết tuyến khi đao gỉ bổ tới, lại tản thành một đoàn, phân ra vô số đầu sợi nhỏ, đầu sợi như mũi tên, bắn tới Chu Phàm.
Thân thể của Chu Phàm có quang mang màu vàng tím hiện lên.
Tên dây va vào quang mang vàng tím phát ra tiếng vang leng keng, toàn bộ đều bị bắn ngược về.
Sau khi tên dây bị bắn ngược về, mới có thể nhìn thấy quang mang vàng tím ngưng thực hình thành giáp trụ vàng tím.
Chu Phàm ngay cả chỗ mắt cũng có kính mắt bán trong suốt màu tím vàng bao phủ.
Giáp trụ vàng tím giống như được dán lên một lớp giấy, tên dây sắc bén lại không thể xuyên qua được, đây là hình thái giáp nhẹ của Tử Kim Bát Giáp.
Giáp nhẹ hoa lệ phiêu dật, không có bất kỳ cản trở gì đối với động tác của Chu Phàm, đao của hắn nhanh chóng bổ tới chỗ mà huyết tuyến không thể né tránh.
Vô số đao quang điện tím hiện lên trong phòng, trong chớp mắt huyết tuyến đã bị chém thành mấy chục đoạn dây.
Nó phát ra tiếng hét thê lương, huyết tuyến bị Tử Điện Phù Lục giật điện kéo dài, cuối cùng bốc cháy, hóa thành bột phấn màu đen.
Giáp nhẹ vàng tím trên thân thể Chu Phàm hóa thành quang mang vàng tím thu vào trong cơ thể.
Hai mắt Lý Cửu Nguyệt hơi sáng lên, có điều hắn không nói gì, mà là đi tới bóc Tiểu Giới Phù, cất vào trong phù đại.