Kết giới giải trừ, đám người Vệ phù sư sớm đã nghe thấy thanh âm vòng về xông vào.
Thấy chiến đấu đã kết thúc, bọn họ mới thở phào.
Sau đó mọi người lại vội vàng chạy về Thiên Lương Lý Nha, dẫu sao cho dù giết được quái quyệt này, nhưng cũng không dám triệt để khẳng định đây chính là quái quyệt nguyền rủa.
Khi trở lại Thiên Lương Lý Nha, vẫn chậm một bước, người trúng nguyền rủa thứ ba vào mười lăm phút trước đã chết rồi.
Có điều may mắn là huyết tuyến bên hông người trúng nguyền rủa khác đã biến mất, đến đây, án tử này mới tính là kết thúc.
Chỉ là trong lòng mọi người khó tránh khỏi có nghi vấn, quái quyệt huyết tuyến nhìn thì không có chút trí tuệ nào là làm thế nào lẻn vào được Thiên Lương Thành?
Nếu nói nó dựa vào bản năng của mình lẻn vào Thiên Lương Thành, thủy chung vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.
Có điều quái quyệt đã chết, loại nghi vấn này cũng chỉ có thể tạm thời gác lại.
Sau khi tan trực, Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt chạy tới tây phường, tháng sau mới tới lượt bọn họ trực đêm.
- Chu huynh, giáp trụ vàng tím khi ngươi đối phó quái quyệt vừa rồi là pháp khí hay là công pháp Kháng Kích?
Đi được một lúc Lý Cửu Nguyệt cười hỏi.
Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt một cái, Lý Cửu Nguyệt thản nhiên nói:
- Nếu không tiện có thể không nói.
- Ta tu luyện một loại công pháp Kháng Kích đặc thù ngưng tụ thành.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
Lý Cửu Nguyệt chỉ khẽ gật đầu, không hỏi nhiều, mà là nói với Chu Phàm về chuyện khác, cho đến khi tới giao lộ, hai người mới tách ra.
Chu Phàm nguyện ý trả lời, là vì Lý Cửu Nguyệt hỏi thẳng thắn thành khẩn, hắn và Lý Cửu Nguyệt là cộng sự, sau này Lý Cửu Nguyệt có thể sẽ thường xuyên nhìn thấy, nói ra cũng không tính là vấn đề lớn gì.
Có một số việc có thể nói thẳng thắn thành khẩn, hắn có một số bí mật lại không thể nói, mà hắn cũng cảm thấy Lý Cửu Nguyệt cũng có bí mật của mình.
Ít nhất không giống một công tử ca nhà thương nhân.
Rất nhanh Chu Phàm lại lắc đầu, mỗi người đều có bí mật của mình, chỉ cần Lý Cửu Nguyệt không hại hắn, hắn cũng mặc kệ Lý Cửu Nguyệt rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì.
Đêm xuống bao phủ Thiên Lương Thành.
Bắc nhai đèn đuốc như trước, chỉ độc có cửa hàng quần áo cũ Vân La là bị phong tỏa, trong cửa hàng là một mảng hắc ám, đèn lồng trước cửa hàng đã tắt.
Người đi chợ đêm cũng sẽ tận lực tránh cửa hàng quần áo cũ Vân La, bọn họ đều đã biết cửa hàng quần áo cũ Vân La xuất hiện quái quyệt, rất sợ lây dính gì đó.
Lần tới cửa hàng quần áo cũ Vân La muốn mở lại sợ rằng cũng không biết phải tới khi nào.
Lúc đêm dài người vắng, đèn đuốc ở bắc nhai lần lượt tắt, cả con phố triệt để trở nên ảm đạm.
Ở đối diện cửa hàng quần áo cũ, trên nóc nhà đông phường có một thân ảnh hiện ra, hắn nhìn về phía cửa hàng quần áo cũ bị phong tỏa, thở dài cảm khái:
- Thời gian phát nguyền rủa của thí nghiệm phẩm số ba quá dài, tính kín đáo không đủ, thực nghiệm thất bại.
- Là ngươi quấy rối ở Thiên Lương Thành?
Trên một đầu khác của nóc nhà xuất hiện bóng của một tiểu hài, hắn lạnh lùng nói.
Thân ảnh cao lớn hơi nghiêng đầu nhìn tiểu hài:
- Chỉ là quái quyệt.
- Nhưng ta không chỉ có một mình.
Tiểu hài cười lạnh một tiếng, bên cạnh hắn xuất hiện ba bóng dáng chiều cao không đồng nhất.
Trên nóc nhà bộc phát ra động tĩnh to lớn.
Động tĩnh như sấm nổ, toàn bộ Thiên Lương Thành đều nghe thấy.
Các võ giả Phù Sư của Nghi Loan Ti Phủ do Yến Quy Lai cầm đầu rất nhanh liền chạy tới bắc nhai, chỉ là trên nóc nhà bắc nhai đã trống không.
- Điều tra cho ta, xem rốt cuộc là có chuyện gì
Yến Quy Lai nghiêm mặt hạ lệnh.
Yến Quy Lai lờ mờ nhận thấy Thiên Lương Thành vốn một mực duy trì cân bằng yếu ớt, dường như bởi vì nguyên nhân không rõ nào đó mà biến thành có chút khác rồi.
Cân bằng dường như cũng bị phá.
Chu Phàm cũng nghe thấy nổ đó, khi hắn tới hiện trường, người trực đêm của Nghi Loan Ti đang tản ra điều tra.
Sau khi Chu Phàm xác nhận không có gì liền xoay người rời đi, sau khi hắn trở lại viện lạc của mình liền nhíu mày, xem ra Thiên Lương Thành này cũng giống như Yến Quy Lai nói, chưa chắc đã an toàn hơn thôn là bao nhiêu.
Hắn vừa rồi đang tu luyện Tử Kim Bát Giáp, thử trùng kích Kháng Kích Trung Đoạn, nhưng cho dù có Tử Linh Kim Long muốn bước vào Kháng Kích Trung Đoạn cũng khó hơn hắn nghĩ một chút.
Vẫn cần thời gian.
Chu Phàm thở hắt ra, hắn đã tích tụ không ít sâu xám, hi vọng tối nay có thể câu lên đan dược dùng để đột phá.
...
Khi Chu Phàm xuất hiện ở trên thuyền, nữ nhân đó đang ngồi ở trước bàn trang điểm, nàng ngâm nga hát, nhìn thì tâm tình rất vui vẻ.
Mỗi lần Chu Phàm tiến vào, nữ nhân này không phải đang ăn thì là đang trang điểm.
Chu Phàm thử nói chuyện với nàng, nàng mỗi lần đều lạnh lùng với Chu Phàm, Chu Phàm cuối cùng cũng đành mặc kệ nàng, chỉ lo tu luyện đao thuật.
Ngực to thì hay lắm à?
Hắn không thèm.