Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 435 - Chương 435. Kháng Kích Trung Đoạn (2)

Chương 435. Kháng Kích Trung Đoạn (2) Chương 435. Kháng Kích Trung Đoạn (2)

Chu Phàm chỉ nhíu mày, không quá để ý, dẫu sao trước kia Vụ thỉnh thoảng cũng không xuất hiện.

Hơn nữa Yên Chi này khó trao đổi hơn cả Vụ, có mặt hay không, ảnh hưởng cũng không lớn.

Chu Phàm tiếp tục tu luyện đao thuật cơ bản của Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết ở trên thuyền.

Lúc trước Yên Chi nói truyền cho hắn đao pháp lợi hại hơn, đó hoàn toàn là lời nói dụ dỗ.

Thời gian của Chu Phàm trôi qua trong tu luyện và công tác Lực Sĩ của Nghi Loan Ti.

Thiên Lương Thành từ đêm đó sau khi phát sinh tiếng nổ, biến thành im lặng, sự kiện quái quyệt cũng giảm bớt, loại tình huống này rất khác thường.

Nghi Loan Ti cũng nhạy bén nhận thấy điểm này, triệu hồi không ít Thám Quyệt Viên giám sát Thiên Lương Thành, đồng thời bất cứ lúc nào cũng duy trì một vị Tứ An Sứ trấn thủ ở Nghi Loan Ti Phủ, phòng ngừa xuất hiện bất ngờ gì.

Như vậy sau mấy ngày, Lý Cửu Nguyệt đang ngồi ở bên cạnh, nhìn Chu Phàm tay cầm điển tịch của Nghi Loan Ti Phủ mà đọc, hắn có chút nhàm chán lắc đầu nói:

- Chu huynh, ngươi đọc nhiều sách như vậy là muốn trở thành Phù Sư hay là muốn bỏ võ theo văn làm tú tài?

Chu Phàm không trả lời, khi Lý Cửu Nguyệt nhàm chán, luôn sẽ muốn làm chuyện gì đó, loại người này cứ trực tiếp không đếm xỉa đến hắn là được rồi.

- Chu huynh à Chu huynh, chúng ta chắc sắp có thể nghỉ ngơi rồi, nhưng đã nói rồi nhé, ta muốn tới Phần Cốc Địa du ngoạn, đến lúc đó ngươi đừng có lén lút chạy mất đấy.

Lý Cửu Nguyệt nói với vẻ chờ đợi.

- Ta đáp ứng dẫn ngươi đi lúc nào?

Chu Phàm có chút bất đắc dĩ nói.

- Ngươi không dẫn ta đi, vậy ta tự đi.

Lý Cửu Nguyệt cười hì hì nói,

- Chân mọc trên người ta, chẳng lẽ ta không tự đi được à?

- Ngươi tự đi được, vì sao nhất định phải theo ta?

- Ta đi một mình, khẳng định không có chỗ đặt chân, nói không chừng phải màn trời chiếu đất ở dã ngoại, loại công tử ca chỉ biết hưởng phúc như ta, không chịu nổi loại khốn khổ này.

Lý Cửu Nguyệt giải thích.

- Nhà ta nghèo lắm, không chiêu đãi nổi loại đại công tử như ngươi.

Chu Phàm thản nhiên nói.

- Không sao, sao ta lại chê nhà bằng hữu nghèo?

Lý Cửu Nguyệt nghiêm mặt ngươi,

- Nếu ngươi dám lén chuồn đi, đến lúc đó ta từ Thiên Lương Thành mời một đám ca cơ tới nhà ngươi, để bọn họ đòi phí qua đêm với ngươi...

Chu Phàm cười khổ một tiếng,

- Ngươi đừng hại ta, ta dẫn ngươi đi là được.

Hành vi của Lý Cửu Nguyệt này có lúc thì ngây thơ như trẻ con, nếu không dẫn hắn theo, hắn thật sự có khả năng sẽ làm ra loại chuyện này.

- Vậy còn được.

Lý Cửu Nguyệt thấy Chu Phàm cuối cùng cũng đáp ứng, trên mặt hắn lộ ra nụ cười,

- Đúng rồi, bá phụ bá mẫu thích gì? Lần đầu tới chơi, ta không thể đi hai tay không được?

- Dân quê không chú ý nhiều như vậy, ngươi xách hai con gà là được rồi.

Chu Phàm cũng không ngẩng đầu lên nói.

- Hai con gà từ vàng ròng đúc thành, loại lễ vật này có phải là hơi nhẹ không?

Lý Cửu Nguyệt có chút thấp thỏm hỏi.

Chu Phàm:

- ...

Ngay khi Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đang thuận miệng nói chuyện phiếm, có tiểu lại của Nghi Loan Ti vội vã bước vào.

Hai người Chu Phàm đối với điều này đã quen lắm rồi, thế này là đại biểu cho có nhiệm vụ sắp tới.

Chu Phàm buông sách, Lý Cửu Nguyệt thì duỗi lưng, nhìn về phía tiểu lại.

- Lưu bộ đầu tìm hai vị đại nhân.

Tiểu lại hơi khom người trả lời.

...

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt ở trong phòng nhỏ của Thiên Lương Lý Nha gặp chủ sự lần này.

Nàng là một nữ tử, nhưng trên mặt lại dùng lụa trắng che kín triệt để, chỉ có một đôi mắt và môi là lộ ra ngoài.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt ngồi đối diện nàng, trên đường đến đã biết một số nội tình, bọn họ cũng không bảo nữ tử cởi lụa trắng, Chu Phàm trầm giọng nói:

- tình huống đại khái thì chúng ta đã nghe Lưu bộ đầu nói rồi, có điều chúng ta vẫn muốn nghe ngươi kể lại một chút.

Cặp mắt Nữ tử lộ ra vẻ hoảng sợ, nàng nuốt nuốt nước bọt, sau đó kể.

Nàng tên là Ngụy Chân Chân, là nha hoàn Lương lão gia gia ở tây phường thuê, nhà ở đông phường.

Lương lão gia ở tây phường cũng không tính là đại môn đại hộ, trong nhà không mua được mấy nha hoàn, cho nên thuê bốn năm nha hoàn hỗ trợ, nàng chính là một trong số đó.

Mỗi ngày sáng sớm khi trời vẫn chưa sáng hoàn toàn, nàng sẽ từ trong nhà ở đông phường tới nhà Lương lão gia ở tây phường, làm việc cho Lương lão gia, nhưng vừa đến buổi tối, chỗ Lương lão gia không có chỗ cho những nha hoàn được thuê như bọn họ ở lại, cho nên bọn họ sẽ tự về nhà.

Từ tây phường đến đông phường, nếu ở chỗ xa, rất có thể phải đi bộ nửa canh giờ.

Làm nha hoàn rất vất vả, làm việc xong đã là ban đêm, nha hoàn thuê như bọn họ vì an toàn, bình thường là cùng nhau trở về.

Bình Luận (0)
Comment