Tinh thần Chu Phàm rung lên, biết Yên Chi cuối cùng cũng sắp nói đến trọng điểm.
- Vừa rồi nói với ngươi, cường độ thân thể quyết định hạn mức tối đa tốc độ có thể đạt tới, nhưng kỳ thật...
Yên Chi cười quyến rũ,
- Nếu công pháp không ra gì, rất ít người có thể tu luyện tốc độ của mình nhanh đến cực hạn mà thân thể có thể thừa nhận, cho nên công pháp mới là quan trọng nhất.
- Phẩm chất của công pháp Tốc Độ Đoạn không đồng nhất, lại được chia làm ba trình độ, thứ nhất là cấp phổ tốc, tức là tốc độ bình thường, trình độ mắt thường có thể phân biệt được, loại công pháp này, tu luyện tới đỉnh, chính là vung kiếm nhanh hơn võ giả tầm thường, dựa vào tốc độ của mình đạp nước mà đi thì vẫn có thể làm được.
- Thứ hai là cấp ảo ảnh, trình độ này khi tu luyện đến đỉnh, yếu thì chỉ có thể kéo ra hai ba ảo ảnh làm mê hoặc đối thủ, mạnh thì thậm chí có thể kéo ra mấy chục ảo ảnh cũng không phải là vấn đề.
Chu Phàm hơi nhướng mày, lúc trước Đông Phương Ngọc chính là có thể kéo ra mấy ảo ảnh, xem ra hắn tu luyện là công pháp cấp ảo ảnh, về phần khoa trương như kéo ra mấy chục ảo ảnh, hắn nhìn thấy chỉ có Vô Diện.
- Thứ ba...
Yên Chi bỗng nhiên tạm dừng một chút,
- Kỳ thật bên ngoài chỉ sợ cũng chỉ biết hai cái trước, cái thứ ba rất ít có người nhắc tới.
- Bởi vì loại công pháp tốc độ trình độ thứ ba rất ít ỏi, cũng khó luyện nhất, nó được gọi là công pháp cấp thuấn di, tu luyện đến trình độ đỉnh điểm, sẽ giống như ta vậy.
Yên Chi nói xong, thân thể nàng ta lập tức đã tới đầu thuyền, lại từ đầu thuyền lập tức đến đuôi thuyền, nàng di động càng lúc càng nhanh, các nơi trên thuyền đều có thể nhìn thấy thân ảnh của nàng, lại không thể nhìn thấy nàng là di động như thế nào.
Giống như nàng có thể bằng không xuất hiện vậy.
Mắt Chu Phàm nhìn chằm chằm vào dáng người mạn diệu của Yên Chi, nhưng lại không thể nhìn thấy nàng là di động thế nào.
Trong chớp mắt, Yên Chi lại về tới bên cạnh hắn, thậm chí không mang theo bất kỳ luồng gió nào.
- Đây là cực hạn mà công pháp cấp thuấn di của Tốc Độ Đoạn có thể đạt tới.
Yên Chi khẽ cười nói.
Chu Phàm ngẩn người, hắn chưa từng nghĩ tới, tốc độ của võ giả Tốc Độ Đoạn lại có thể đạt tới trình độ khiếp người như vậy.
- Nếu ta muốn câu lên công pháp cấp thuấn di, thuyền cần đi tới bao nhiêu mét?
Chu Phàm hỏi vấn đề mấu chốt nhất.
- Ít nhất ba mươi mét, đến lúc đó cần ba mươi hai con sâu xám lớn làm một mồi câu, với mồi câu của ngươi hiện tại câu một lần cũng không đủ.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, đi tới ba mươi mét, câu một lần cần ba mươi hai con sâu xám lớn, vậy hắn sợ rằng cần tích lũy rất nhiều sâu xám mới có khả năng câu lên được công pháp cấp thuấn di.
Với chút sâu xám hắn hiện tại mỗi ngày làm Lực Sĩ có thể kiếm được, muốn tích lũy đủ sâu xám, sợ rằng cần khoảng nửa năm.
Thế đúng là quá lâu, không phù hợp với quy hoạch của Chu Phàm.
- Không biết trong tay Yên Chi cô nương có công pháp Tốc Độ Đoạn cấp thuấn di không.
Chu Phàm nhìn Yên Chi hỏi.
- Ái chà chà, Yên Chi cô nương đúng là xưng hô lâu ngày không nghe.
Yên Chi bật cười ha ha,
- Từ sau khi chúng ta ngả bài, ngươi không còn gọi ta như vậy nữa, mỗi lần đều là ngươi ngươi ngươi, thái độ đối với ta giống như vênh mặt hất hàm vậy.
Khóe mắt Chu Phàm giật giật, đây là mình trong lúc vô ý đắc tội với nàng rồi à? Nữ nhân này chắc sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà mang thù chứ?
Liếm và không liếm, đây là một vấn đề.
Ngay khi Chu Phàm đang do dự rối rắm, Yên Chi lại cười duyên nói:
- Công pháp thuấn di Tốc Độ Đoạn ta đương nhiên là có, vừa rồi không phải ngươi đã thấy rồi sao? Quá nhiều chuyện ta đều quên rồi, nhưng ta vẫn nhớ, lưu phái ta học vốn chính là dùng tốc độ làm sở trường.
- Nếu nói tới tốc độ, các hoa tiêu viên trên thuyền, có thể so sánh với ta là không có mấy, huống chi chỉ là một công pháp thuấn di Tốc Độ Đoạn nho nhỏ.
Chu Phàm không ngắt lời, chỉ nghiêm túc lắng nghe.
- Chỗ ta có một môn công pháp trình độ thuấn di của Tốc Độ Đoạn là Du Tứ Quý, môn công pháp này còn mạnh hơn cả công pháp Mị Ảnh Bách Hành trước kia ta tu luyện ở Tốc Độ Đoạn, là năm đó ta vì học tập tốc độ huyền ảo, đi chung quanh cướp đoạt được.
- Nếu phải nói thì ta đúng là chưa từng thấy công pháp Tốc Độ Đoạn nào mạnh hơn được nó.
Yên Chi lại sửa lại,
- Người sáng tạo môn công pháp này dã tâm bừng bừng, cho rằng chỉ cần tốc độ rất nhanh, có thể chạy qua thời gian, trở lại quá khứ, trong thời gian, thong dong bước chậm thưởng thức phong quang biến ảo của bốn mùa xuân ấm, hè nóng, thu sương, đông tuyết, cho nên mới gọi là Du Tứ Quý.
- Công pháp này thật sự có thể làm được sao?
Chu Phàm động dung hỏi.
- Cái này đương nhiên là không thể.