Yên Chi liên tục cười duyên,
- Một Tốc Độ Đoạn nho nhỏ, lại vọng tưởng vượt qua tốc độ thời gian, đừng nói là tốc độ của ngươi không thể đạt tới nhanh như vậy, cho dù thật sự có thể làm được, ta khuyên ngươi ngàn vạn đừng thử. Sẽ chết người đó.
Yên Chi nói tới đây, vẻ mặt nghiêm lại.
- Có điều Du Tứ Quý này quả thật có chỗ độc đáo của nó, vận khí của ngươi rất không tồi.
Yên Chi nói xong sắc mặt biến thành càng lúc càng quyến rũ.
Chu Phàm chỉ có thể dịch chuyển tầm mắt, hắn nhìn về phía sông xám ở xa xa, nói:
- Vậy không biết ngươi muốn cái gì mới chịu đổi với ta?
Yên Chi đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ đưa hắn công pháp Tốc Độ Đoạn đứng đầu như vậy.
- Sao ngươi có thể nhìn người ta như vậy? Người ta vốn đang muốn tặng không cho ngươi mà.
Yên Chi nũng nịu nói,
- Ngươi nghĩ ta như vậy, ta thương tâm muốn chết, hiện tại ta muốn thay đổi chủ ý.
Khóe mắt Chu Phàm giật giật không nói gì, trong lòng lại nghĩ ta tin ngươi mới là lạ!
- Ngươi cầu ta đi, cầu ta tha thứ cho ngươi, ta sẽ tặng không công pháp này cho ngươi.
Yên Chi cười nói.
- Có cần ta quỳ xuống ôm chân ngươi gào khóc nức nở không?
Hu Phàm hỏi.
- Ngươi nghĩ hay nhỉ.
Yên Chi lườm Chu Phàm, cười duyên liên tục, ngực rung rung,
- Chân đẹp của bản cô nương không phải để cho ngươi ôm.
Chu Phàm kiên nhẫn chờ Yên Chi ra giá, Yên Chi nói với hắn nhiều như vậy, chắc không chỉ là trêu hắn.
Yên Chi lại đùa giỡn Chu Phàm vài câu, thấy Chu Phàm bất vi sở động, nàng mới lắc đầu nói:
- Không thú vị, ngươi đã không muốn cầu ta, vậy ta sẽ nói giá, ta không cần sâu xám, cũng không cần thọ mệnh, những cái này ta đều có rồi.
- Ngươi muốn cái gì?
Chu Phàm nhíu mày nói.
- Ta muốn tâm của ngươi.
Yên Chi mị nhãn như tơ nói.
Chu Phàm hơi ngây ra một chút, chỉ cần không phải người cực kỳ tự kỷ, đều sẽ không cho rằng nữ tử như Yên Chi lại yêu mình, cho nên ý tứ của Yên Chi là...
- Ngươi muốn tim của ta?
Chu Phàm trầm giọng nói.
- Bằng không ngươi cho rằng thế nào?
Yên Chi hỏi lại, xem như đã chính diện trả lời câu hỏi của Chu Phàm.
- Nếu ta đưa tim của ta cho ngươi, chắc ta cũng chết rồi, vả lại nơi này là Khôi Hà Không Gian, ta cũng không thể móc tim của ta cho ngươi được?
Chu Phàm nhướng mày, hắn cảm thấy nữ nhân này vẫn thích trêu hắn.
- Không, ngươi sai rồi, chỉ cần ngươi đồng ý giao dịch, thuyền có biện pháp lấy tim của ngươi ra, đưa tới Khôi Hà Không Gian cho ta.
Nụ cười trên mặt Yên Chi không giảm nói,
- Ngươi đừng coi thường năng lực của thuyền.
Sác nhìn Chu Phàm biến thành khó coi, hắn đương nhiên là không coi thường năng lực của thuyền, có điều hắn vẫn là lần đầu tiên biết, thì ra bất kỳ bộ vị nào trên thân thể của mình đều có thể đưa vào dùng để giao dịch.
- Ngươi chắc biết điều đó là không có khả năng, ngươi muốn tim ta cũng chính là muốn mạng của ta.
Chu Phàm lắc đầu nói, nếu hắn chết, vậy thì không còn gì nữa, cho dù Du Tứ Quý có thần kỳ tới mấy, hắn cũng không thể lấy mạng của mình ra đổi.
- Chỉ là một trái tim thôi mà.
Yên Chi lắc đầu phủ nhận cách nói của Chu Phàm,
- Ngươi quên mình là quyệt nhân à? Cho dù ngươi không có tim, ta dám đảm bảo ngươi vẫn có thể sống sót.
Chu Phàm cảm thấy rất đau đầu,
- Cho dù sinh mệnh lực của ta rất mạnh, nhưng đã không có tim, thế tất sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với ta, ngươi đổi điều kiện khác đi.
- Có đáp ứng hay không thì tùy ngươi.
Yên Chi cười nói,
- Ta chỉ cần tim của ngươi.
- Ngươi muốn tim ta làm gì?
Chu Phàm có chút nghĩ không thông.
- Không làm gì cả, ngươi đừng nghĩ lung tung, ta không phải là loại quái thai thích ăn tim gan người ta, có điều ta thích dùng tim người làm đồ sưu tầm, bất kể là nam nhân hay là nữ nhân.
Thanh âm của Yên Chi lộ ra có chút mờ mịt.
- Ngươi biết không? Tim người giống như một quả đào, nhưng quả đào cũng có lớn có nhỏ, nam to nữ nhỏ, đồng thời hình dạng cũng sẽ có khác biệt rất nhỏ, ta lại chưa từng sưu tầm được loại tim có năng lực quyệt nhân như ngươi.
- Đối với ta mà nói, tim này của ngươi, vẫn rất có giá trị sưu tầm, bằng không ta cũng sẽ không lấy ra Du Tứ Quý để trao đổi với ngươi.
Hai mắt Yên Chi có chút nóng rực nhìn về phía tim Chu Phàm.
Chu Phàm chỉ cảm thấy trong lòng lạnh toát, hắn thầm nghĩ sở thích sưu tầm tim này cũng không tốt hơn thích ăn tim gan người là bao.
- Ngươi không thể đổi điều kiện khác à? Cho dù ngươi có được tim của ta, cũng không chiếm được con người ta.
Chu Phàm lại dùng khẩu khí thương lượng nói.
- Đây là ngươi đang đùa giỡn ta à?
Yên Chi cười hỏi lại.
- Không dám không dám.
Chu Phàm cười gượng mấy tiếng,
- Không thể thương lượng một chút à? Hay là ngươi đổi thành sâu xám đi, ngươi cần bao nhiêu sâu xám, ra giá đi.