Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 458 - Chương 458. Mai Hương

Chương 458. Mai Hương Chương 458. Mai Hương

Chu Phàm cũng cầm một cái bánh lên vừa ăn vừa nói:

- Những cố sự khổ tình này của Lý huynh hay là cầm đi lừa những thiếu nữ vô tri đó đi.

- Chu huynh, con người ngươi chính là quá không thú vị.

Lý Cửu Nguyệt lắc đầu,

- Cả ngày không phải giết quái quyệt thì chính là ở nhà khổ luyện, cho dù là những khổ hạnh tăng của Đại Phật Tự cũng không bằng ngươi, nếu có rảnh, hay là đi thưởng thức một chút, ta nói với ngươi nhé, Mai Hương Viện trong thành vừa có một vị Như Hương cô nương, bộ dạng đó rất tuyệt...

- Hai tối nay khiến ta lưu luyến đi tới đi lui, đã sắp không muốn đi làm rồi.

Lý Cửu Nguyệt lộ ra vẻ mặt đáng khinh, nói.

- Không có hứng thú.

Chu Phàm lắc đầu,

- Lý huynh thích đi chơi thanh lâu thì không có vấn đề, có điều phải cẩn thận một chút, chớ để dính bệnh.

- Hây hây hây, ngươi nói gì thế?

Lý Cửu Nguyệt trợn mắt, lại ném một cái bánh bao thịt cho Lão Huynh,

- Ta và Như Hương cô nương chỉ nói chuyện phiếm, không đến mức đó.

- ...

Hai người Chu Phàm ăn xong bữa sáng, đến Nghi Loan Ti Phủ hoàn thành điểm mão, kiên nhẫn đợi nhiệm vụ tới.

Nơi lớn như Thiên Lương Thành, luôn không thiếu quái quyệt gây sự, bọn họ rất nhanh lại nhận được án tử bộ khoái đưa tới.

Có điều sắc mặt Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đều biến thành có chút cổ quái.

Gặp chuyện không may là Mai Hương Viện mà bọn họ vừa nhắc tới, Mai Hương Viện bị một con quái quyệt chiếm rồi, vô cùng may mắn là chưa có người chết.

- Chu huynh, ta quen thuộc với Mai Hương Viện, chỉ là một con Hắc Du Quái Quyệt, ta đi cũng được, ngươi ở bên cạnh nghỉ ngơi, ta đi chút rồi về.

Lý Cửu Nguyệt ho khan một tiếng nói.

- Như vậy sao được?

Chu Phàm lập tức có phản ứng,

- Lý huynh, ngươi cũng biết con người ta có tật xấu, một ngày không giết mấy quái quyệt, buổi tối ngủ không ngon.

Cho dù là một con Hắc Du nho nhỏ, Chu Phàm cũng không muốn buông tha.

- Chu huynh, hiếm có cơ hội để ta uy phong một hồi trước mặt tú bà, ngươi sẽ không ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho ta chứ?

Lý Cửu Nguyệt có chút oán giận nói.

Lý Cửu Nguyệt đã nói như vậy, Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút liền thở dài nói:

- Vậy được, ta cùng đi với ngươi, đến lúc đó để ngươi xuất thủ, ta ở bên cạnh nhìn là được chứ gì.

- Cũng không cần ngươi xuất thủ, ngươi không nên đi.

Lý Cửu Nguyệt có chút xấu hổ nói.

- Vạn nhất là quái quyệt cấp Oán, ta sợ Lý huynh một mình không ứng phó được...

Chu Phàm nói tới đây mặt lộ vẻ hoài nghi,

- Lý huynh, sao ta cảm thấy ngươi như không muốn ta tới Mai Hương Viện vậy?

- Không.

Lý Cửu Nguyệt vội vàng phủ nhận.

- Vậy cùng đi đi.

Chu Phàm cười cười nói.

Lý Cửu Nguyệt không cản được, chỉ có thể đáp ứng.

Mai Hương Viện ở ngay trên đường chính khu vực chợ, hiện tại đã bị các bộ khoái triệt để vây lại, bên cạnh còn có một đám nữ tử oanh oanh yến yến đang đứng.

Một phụ nhân tuổi tác không ít, trang điểm đậm nhìn thấy bộ khoái dẫn hai người Chu Phàm tới, vội vàng đi đến vừa định mở miệng.

Lý Cửu Nguyệt trừng mắt lườm phụ nhân này một cái:

- Tú bà, hiện tại là Nghi Loan Ti Phủ làm việc, ngươi tới làm gì? Còn không mau mau tránh ra.

Phụ nhân ngẩn người,

- Đại nhân, ta không phải tú bà, chỉ là một tiểu nữ tử trong viện, quái quyệt là ta phát hiện, cho nên lão bản nhà ta bảo ta tới kể với hai vị đại nhân một chút.

Nữ nhân nói xong dùng tay chỉ về bên kia, trong đám oanh oanh yến yến có một nữ tử tuổi chừng ba mươi, chỉ là nữ tử này cao lớn vạm vỡ, nhìn thế nào cũng không giống tú bà của Mai Hương Viện.

Nữ tử đó hơi gật đầu chào hỏi hai người Chu Phàm.

Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt cứng lại, Chu Phàm cũng ngây ra một thoáng, rất nhanh mắt hắn lộ vẻ quái dị nhìn Lý Cửu Nguyệt.

- Vậy còn không mau nói đi.

Thanh âm của Lý Cửu Nguyệt cũng thấp xuống.

Nữ nhân này vội vàng kể lại.

- Không phải chỉ là một Văn Hương Yêu thôi à.

Mặt Lý Cửu Nguyệt lộ ra vẻ tức giận, rút hoàng kim trường kiếm ra, trực tiếp xông vào.

Chu Phàm chỉ cười cười nhìn.

Lý Cửu Nguyệt rất nhanh lại thản nhiên như không đi ra, chỉ là một Hắc Du Quái Quyệt, đương nhiên không làm khó được hắn.

- Đi thôi, Chu huynh.

Vẻ mặt hắn ủ rũ, sau đó bước nhanh đi trước.

Chu Phàm đi theo phía sau hắn, chờ rời xa Mai Hương Viện, Chu Phàm mới cười nói:

- Lý huynh, ngươi đi gấp như vậy làm gì? Vừa rồi lúc ngươi đi vào, tú bà đó còn đặc biệt tới nói, vất vả cho khách hàng lớn như ngươi, chờ ngươi ra rồi, cho dù là ban ngày, cũng phải khai trương chiêu đãi ngươi, còn muốn mời Như Hương cô nương mà ngươi thích nhất tới ca hát khiêu vũ cho chúng ta...

Cửu Nguyệt không lên tiếng, trên mặt lộ ra một tia quẫn bách, hắn cũng không ngờ vừa bốc phét xong, xoay người lại đã bị vạch trần.

Bình Luận (0)
Comment