- Vậy mau tìm ra phương pháp phá giải đi.
Áo công công rít lên.
Hắn đã chịu đủ loại địa phương quỷ quái này rồi, nơi này khiến hắn cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
Các Phù Sư không nói gì, mà là cúi đầu nghiên cứu.
Bọn Chu Phàm không hiểu những thứ này, chỉ có thể tản ra cảnh giới cho năm vị Phù Sư.
Không bao lâu sau, sắc mặt năm vị Phù Sư biến thành trắng bệch, bọn họ thấp giọng thì thầm cãi nhau.
- Các ngươi đang to cần gì thế? Hiện tại rốt cuộc thế nào?
Áo công công có chút bất mãn nói.
- Có gì cứ nói thẳng ra.
Yến Quy Lai trầm ổn nói, kỳ thật hắn vừa rồi không ôm nhiều kỳ vọng.
Chu Phàm nhìn sắc mặt của Phù Sư, trong lòng hắn cũng trầm xuống, hiển nhiên kết quả cũng không quá không lý tưởng.
- Hai vị đại nhân, chúng ta không thể phá giải. . . Bọn họ kêu gọi là Mộng Ngẫu.
Một Phù Sư trong đó sợ hãi nói.
Mộng Ngẫu?
Chu Phàm hơi ngây ra, hắn chưa từng nghe qua tên của quái quyệt này, nhưng sắc mặt Áo công công và Yến Quy Lai lập tức biến thành khó coi.
- Không ngờ là Mộng Ngẫu.
Lý Cửu Nguyệt ở bên cạnh Chu Phàm cũng nhíu mày,
- Chẳng trách lại là trận pháp hình cây oliu.
- Ngươi nhận ra Mộng Ngẫu à?
Chu Phàm vội vàng thấp giọng hỏi Lý Cửu Nguyệt.
Trong đám người cũng vang lên tiếng thì thầm to nhỏ.
- Mộng Ngẫu là một loại quái quyệt rất đặc thù, nó không có bất kỳ ý thức gì, giống như một loại nguyền rủa hơn, cũng bởi vì vậy, một khi bắt đầu kêu gọi là không thể nghịch chuyển.
Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt ngưng trọng, giải thích cho Chu Phàm.
- Dạng nguyền rủa gì?
Chu Phàm nghe nói là nguyền rủa, hắn hơi biến sắc.
-Khi Mộng Ngẫu xuất hiện, phải rời khỏi nơi Mộng Ngẫu nguyền rủa, hiện tại xem ra nơi nguyền rủa này là sơn trang, chỉ có khi hai người, mỗi người bước vào hai đầu trận pháp hình cây oliu, Mộng Ngẫu chuyển động, nó nghiêng về bên nào thì bên đó sẽ bị kéo vào trong ác mộng, khó có thể thoát ra, thân thể cũng sẽ bị Mộng Ngẫu thu hồi, mà người còn lại thì có thể giải trừ nguyền rủa, được dịch chuyển ra.
- Nếu là một người đi vào trận pháp thì sao?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Vậy nó sẽ nghiêng về người duy nhất đó.
Lý Cửu Nguyệt nói.
Ngay khi Lý Cửu Nguyệt vừa giải thích xong cho Chu Phàm, các Phù Sư cũng lớn tiếng giải thích với mọi người, cũng na ná như những gì Lý Cửu Nguyệt vừa nói.
Trên mặt một số võ giả lần đầu tiên nghe nói tới quái quyệt Mộng Ngẫu đều lộ ra vẻ sợ hãi.
- Chẳng lẽ không có cách nào loại bỏ nguyền rủa của Mộng Ngẫu này à? Chờ thời khắc nó hàng lâm rồi giết nó thì có thể giải trừ không.
- Có người không cam lòng hỏi.
- Không thể.
Phù Sư nói một cách rất khẳng định,
- Mộng Ngẫu được nhận định là quái quyệt cấp Hắc Oán, nhưng nó là một loại quái quyệt pháp tắc, trên đời khó phá nhất chính là pháp tắc, các ngươi cũng có thể hiểu, đừng nói là cấp Hắc Oán, cho dù là quái quyệt cấp Bạch Du, nếu dính dáng đến pháp tắc, cũng rất khó đi xử lý.
Những lời này của Phù Sư khiến Chu Phàm nhớ tới Hắc Du Tri Tử Hạt, Tri Tử Hạt cũng có chút tương tự với quái quyệt loại hình pháp tắc, nguyền rủa đặc thù của loại hình này, cho dù dị giáp Tử Kim Bát Giáp của hắn cũng không thể ngăn cản được.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, trong vòng tròn ở giữa trận pháp có khói màu đen hội tụ đến, hình thành một rối gỗ hình người đen đỏ, hốc mắt rối gỗ trống rỗng, trên người gỗ có văn lộ vặn vẹo dày đặc, nó không nhúc nhích bồng bềnh ở trong trung tâm của trận pháp.
- Hai vị đại nhân, chúng ta phải sớm quyết định, Mộng Ngẫu đã xuất hiện, trong một nén hương, nếu chúng ta không bước vào trận pháp, Mộng Ngẫu sẽ ngầm thừa nhận kéo tất cả mọi người trong phạm vi nguyền rủa vào ác mộng.
Một người trong năm Phù Sư đầu đầy mồ hôi nói.
- Vẫn còn thời gian, ngươi chưa nói với những người đó tiến vào ác mộng sẽ thế nào.
Sắc mặt Yến Quy Lai khôi phục bình thường, hắn bình tĩnh nói.
- Bị Mộng Ngẫu kéo vào trong ác mộng, không nhất định sẽ chết. . . Theo võ giả tỉnh lại nói, một khi tiến vào trong ác mộng, sẽ biết tên của mình, nhưng sẽ không nhớ được vì sao mình lại xuất hiện ở một nơi quỷ dị, muốn thoát ra khỏi ác mộng, cũng chỉ có chờ hết giờ, mới có thể ra được, chỉ là trong lúc này, không thể bị ác mộng khiến cho kinh hãi mà chết đi, nếu một khi chết đi, vậy thật sự sẽ không tỉnh lại nữa.
- Đến lúc đó, thân thể của người không tỉnh lại sẽ triệt để thuộc về Mộng Ngẫu.
Có Phù Sư mở miệng giải thích.
- Xác suất tỉnh lại có lớn không?
Võ giả không biết chuyện không nhịn được mở miệng hỏi.
Các Phù Sư cùng nhau tham thảo vấn đề này, rất nhanh có Phù Sư lắc đầu nói:
- Cái này thì chúng ta cũng không dám khẳng định, đây tựa hồ là tùy người mà nói.
Nghe thấy đáp án không quá đáng tin này, trong mọi người có người sắc mặt trở nên khó coi.