Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 481 - Chương 481. Tốc Độ Đoạn (2)

Chương 481. Tốc Độ Đoạn (2) Chương 481. Tốc Độ Đoạn (2)

Có thể nói bước vào Tốc Độ Đoạn khiến cho Chu Phàm bất kể là tốc độ di chuyển hay là đao pháp, đều có tăng cường rất lớn.

Hắn thu liễm tâm tư, bắt đầu luyện tập đao pháp.

Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết mà Vụ đưa hắn có mười tầng, lúc trước hắn ở Lực Khí Đoạn luyện là Truy Phong Thế, ở Bạo Phát Đoạn luyện là Phá Phong Thế.

Ở Kháng Kích Đoạn hắn một mực đang tu tập Bôn Lôi Thế, nhưng khi đối địch lại không có cơ hội sử dụng.

Hiện tại không chỉ là Bôn Lôi Thế của Kháng Kích Đoạn, hắn còn bắt đầu tu tập Thiểm Lôi Thế của Tốc Độ Đoạn.

Cảnh giới đề thăng, đao pháp tự nhiên cũng không thể giảm xuống.

Nhưng luyện một lúc, trời đã dần dần tối.

Chu Phàm chỉ có thể dừng lại, dẫn theo Lão Huynh đi ăn cơm, sau khi ăn xong trở về, mới lại tiếp tục tu luyện.

Sau khi tới Thiên Lương Thành, ban ngày không thể thoải mái như đội tuần tra ở thôn, khi tuần tra còn có thời gian tu luyện, hiện tại ít có thời gian, đương nhiên phải tranh thủ tu luyện.

Cho tới khi sắp đêm khuya, Chu Phàm mới ngừng lại, rửa mặt đi ngủ, hôm nay hắn đã tiến vào Khôi Hà Không Gian, buổi tối khi ngủ không thể lại tiến vào nữa, bằng không hắn đã ngủ sớm rồi, trên thuyền của Khôi Hà Không Gian có trọng đao và khinh đao, tu luyện sẽ làm ít công to.

Chỉ là ngủ một lúc, cũng không biết có phải bởi vì nguyên nhân vừa đột phá không, cho dù luyện đao pháp lâu như vậy, hắn vẫn cảm thấy tinh thần dồi dào, nhất thời cũng không buồn ngủ.

Hắn nghĩ nghĩ một chút dứt khoát ngồi dậy.

Lão Huynh thấy Chu Phàm dậy, ngẩng đầu nhìn Chu Phàm.

- Ta lên nóc nhà tản bộ, ngươi không cần theo.

Chu Phàm cười cười nói.

Lão Huynh khịt khịt mũi, lại nằm xuống nhắm mắt lại.

Chu Phàm cầm lấy phù đại và đao gỉ, đẩy cửa đi ra ngoài.

Ánh sao chiếu xuống, khiến cho tiểu viện tràn ngập lam mang kỳ dị.

Hắn không định luyện đao, mà là chuẩn bị nhân lúc đêm dài người vắng luyện thân pháp một chút.

Chân hắn nhẹ nhàng đạp một cái, lập tức bay lên, giẫm trên tường vây, khi vừa giẫm lên tường vây, thân thể hắn có dây nhỏ xanh đen lan ra, bao phủ cả người hắn trong Đằng Mộc Giáp Trụ.

Chu Phàm là không muốn để đội tuần tra nhìn thấy nhận ra hắn, dẫu sao nửa đêm nửa hôm không ngủ mà đi lung tung, cũng hơi khó giải thích.

Chu Phàm từ trên tường vây nhảy xuống, thân ảnh của hắn giống như một luồng khói nhẹ, từ trong ngõ nhảy ra, rất nhanh đã tới bắc nhai, lại giậm một cái, người lăng không nhảy lên, một cước giẫm lên mái hiên của một cửa hàng, cả người múa lượn trong không trung rồi hạ xuống, lại tới một nóc nhà khác.

Hắn đứng trên nóc nhà, nhìn sao sáng quang đầy trời, khuôn mặt dưới giáp mặt nở nụ cười, loại cảm giác chạy cấp tốc trong gió này khiến hắn cảm thấy rất vui sướng.

Có điều Chu Phàm rất nhanh liền thôi cười, hắn cấp tốc nấp đi, nghiêng người trốn trên mái ngói dốc nghiêng.

Hắn nhìn thấy phía trước có mấy bóng người từ trên nóc nhà nhảy đi, tốc độ cũng không thấp hơn hắn.

Bóng người không phát hiện sự tồn tại của Chu Phàm, rất nhanh liền đi theo hướng đông, biến mất trong tầm mắt Chu Phàm.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, vẫn bất động thanh sắc đi theo.

Nóc nhà dưới tinh không nhìn thì giống như từng hàng xương sườn của cự thú.

Chu Phàm nhìn mấy cái bóng bồng bềnh trên nóc nhà, hắn thân nhẹ như yến không nhanh không chậm đuổi theo phía sau.

Nếu không tiến vào Tốc Độ Đoạn, hắn tuyệt đối không thể đuổi kịp tốc độ của mấy cái bóng mờ mờ đó.

Một hồi lâu sau, cũng sắp đến cuối đông phường, đây là góc đông bắc của Thiên Lương Thành.

Mấy cái bóng đó đột nhiên hạ xuống, biến mất trước mắt Chu Phàm.

Chu Phàm ngừng bước chân đúng lúc, hắn không tùy tiện đi tới, mà là từ nóc nhà nhẹ nhàng nhảy xuống, lặng lẽ đi vào trong đường tắt.

Quang mang màu vàng tím từ trong thân thể hắn trào ra, lập tức ngưng tụ thành khinh giáp, lại phủ lên một tầng trên Đằng Mộc Giáp Trụ.

Trên Tử Kim Khinh Giáp có phù văn hình nòng nọc nhỏ sinh thành, giáp trụ dần dần đổi màu, dung nhập vào trong đêm tối.

Nếu nói vừa rồi Chu Phàm mặc Đằng Mộc Giáp Trụ xanh đen còn có thể nhìn thấy một cái bóng trong đêm đen, hiện tại cho dù hắn có người đến gần cũng khó có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn, không chỉ là như vậy, ngay cả khí vị thân thể, tim đập hô hấp của hắn cũng bị Tử Kim Khinh Giáp hoàn toàn bao phủ, cơ hồ không nghe được bất kỳ tiếng động gì.

Đây là hình thái ẩn giáp của Tử Kim Bát Giáp.

Lúc này Chu Phàm mới lao tới phương hướng mà mấy đạo hắc ảnh đó hạ xuống, vừa rẽ một lần trong đường tắt, hắn đã nhìn thấy điểm dừng chân của mấy cái bóng đó.

Chỉ là mượn ánh sao ảm đạm mà nhìn, mấy cái bóng đó sớm đã biến mất.

Chu Phàm tựa vào góc tường, hắn hơi híp mắt lại, nhìn tòa nhà có chút cũ nát ở phía trước điểm dừng chân của mấy cái bóng.

Bình Luận (0)
Comment