Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 491 - Chương 491. Khoái Đao Và Khoái Kiếm

Chương 491. Khoái đao và khoái kiếm Chương 491. Khoái đao và khoái kiếm

Yến Quy Lai thì biết một chút, trên mặt hắn không có vẻ bất ngờ bao lớn.

Lý Cửu Nguyệt chớp chớp mắt, nhìn so đấu càng lúc càng kịch liệt trong sân.

Tất cả người vây xem đưới lôi đài nín thở tĩnh khí nhìn so đấu càng lúc càng kịch liệt trên lôi đài.

Đao kiếm đã nhanh tới không nhìn rõ bộ dạng và quỹ tích chiêu thức.

Có điều tất cả mọi người có thể nhìn thấy là khí lực của Trứu Thâm Thâm rõ ràng không bằng Chu Phàm, chỉ có thể dựa vào kiếm pháp nhẹ nhàng để ứng đối với khoái đao và khí lực to lớn của Chu Phàm.

Trong lòng Chu Phàm cũng có chút kinh ngạc, sau khi hắn tiến vào Tốc Độ Đoạn, đao càng lúc càng nhanh, chỉ là không ngờ Trứu Thâm Thâm ở dưới khoái đao của hắn, vẫn có thể chống đỡ được.

Trứu Thâm Thâm cầm trường kiếm lạnh lẽo xuất quỷ nhập thần, không ngờ mỗi lần đều có thể ngăn cản được đao gỉ của Chu Phàm.

Tiếng đao kiếm va chạm không ngừng bên tai.

Sắc mặt Áo công công biến thành ngưng trọng, điều này không quá giống với trong dự đoán của hắn, ngược lại Trứu Thâm Thâm nói đúng, Chu Phàm này cho dù là đặt ở toàn bộ Đại Ngụy triều mà xét, cũng là thiên tài ít ỏi có thể đếm được mà hắn từng thấy.

Yến Quy Lai có chút cảm khái, hắn đang nghĩ cảnh giới của mình ở độ tuổi này, nếu gặp phải bọn Chu Phàm, cũng chưa chắc đã có thể thắng được hai người trên đài.

Quả nhiên là sóng sau đè sóng trước, có điều rất nhanh trong lòng hắn lại mừng rỡ, Nghi Loan Ti Phủ có thêm hai võ giả Tốc Độ Đoạn cường đại, đây tuyệt đối là chuyện tốt.

Chu Phàm thấy Trứu Thâm Thâm chống đỡ được khoái đao của hắn, cũng yên tâm rồi, đao pháp trong tay biến đổi, không còn là đao pháp cơ bản, mà là Truy Phong Thế!

Với thực lực hiện tại của hắn, sử dụng Truy Phong Thế tất nhiên sẽ không gian nan như Lực Khí Đoạn trước kia.

Đao thế nhanh chỉ có thể nhìn thấy một tia tàn ảnh, trong nháy mắt đã bổ ra mấy chục đao.

Tuyệt đại đa số võ giả ở dưới đài chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, mắt bọn họ đã không thể thấy được đao quang lướt qua, trong đám người phát ra một trận tiếng xôn xao.

- Khoái đao này.

Áo công công thốt lên, hắn thiếu chút nữa thì cắn phải đầu lưỡi của mình.

Lý Cửu Nguyệt cũng phát ra một tiếng ối, hắn biết đao của Chu Phàm nhanh, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy đao của Chu Phàm nhanh như vậy.

Trứu Thâm Thâm không theo kịp, hắn nỗ lực chống đỡ đao thế như thủy triều, bị bức cho phải liên tục lui về phía sau.

- Ta còn có thể nhanh hơn, ngươi còn có thể chống đỡ được không?

Chu Phàm thét dài một tiếng nói, hắn vẫn là lần đầu tiên được đánh với người khác vui sướng như vậy.

- Nói ít thôi.

Trứu Thâm Thâm quát khẽ một tiếng, thân thể hắn nhấp nhoáng, kéo ra hai ảo ảnh, đánh tới Chu Phàm.

Rõ ràng là sử dụng thủ đoạn của Tốc Độ Đoạn.

- Tới hay lắm.

Chu Phàm cười lớn một tiếng, đao thế lại biến đổi.

Phá Phong Thế còn nhanh hơn Truy Phong Thế.

Nhanh như phá gió, đao gỉ hóa thành hai đao ảnh, nhắm vào hai ảo ảnh của Trứu Thâm Thâm.

Tiếng keng keng liên tiếp vang lên, bắn ra tia lửa, thậm chí có thể lờ mờ ngửi được mùi khét do đao kiếm va chạm kịch liệt phát ra.

Một số người dưới đài nhìn so đấu của hai người, bọn họ cảm thấy hoa cả mắt, mắt cũng lờ mờ trở nên khô khốc.

Trong lòng những võ giả bình thường lại hoảng sợ không thôi, bọn họ từng thấy võ giả Tốc Độ Đoạn, nhưng chưa từng thấy võ giả nhanh như vậy.

Phó đội trưởng đội tuần tra có thực lực của Bạo Phát Cao Đoạn, hắn nhìn so đấu trên đài mà trán toát mồ hôi, thì ra chênh lệch giữa hắn và võ giả hàng đầu của Nghi Loan Ti là lớn như vậy, chẳng trách thái độ của vị Áo công công đó đối với hắn lại không mặn không nhạt.

Triền đấu một lúc, thân thể của Trứu Thâm Thâm bắn ra, rơi xuống bên rìa lôi đài.

Chu Phàm không đuổi theo, hắn chỉ sắc mặt bình tĩnh nhìn Trứu Thâm Thâm.

Trứu Thâm Thâm thở gấp, hắn nhìn mấy vết đao mờ mờ lưu lại trên cánh tay trái, nếu không phải sức phòng ngự Kháng Kích Đoạn của hắn rất mạnh, hắn bị bổ trúng mấy đao này đã kết thúc chiến đấu rồi.

Nhưng cho dù là như vậy, Chu Phàm dưới sự gia trì của khí lực và đao, vẫn để lại vết đao trên người hắn.

Trong lòng Trứu Thâm Thâm hiểu rằng, nếu hắn muốn dựa vào sức phòng ngự của mình để lấy cứng chọi cứng với Chu Phàm, chỉ sợ cũng không được.

- Hay là chúng ta lần sau lại tái chiến nhé.

Sắc mặt Chu Phàm ôn hòa đề nghị.

Trứu Thâm Thâm chỉ là muốn thắng, không có ý xấu, hai người lại không có mối thù truyền kiếp gì, cho nên Chu Phàm cũng không có ác cảm với Trứu Thâm Thâm này.

Chu Phàm biết Trứu Thâm Thâm chỉ sợ là đã đến cực hạn, trận chiến này Trứu Thâm Thâm là không thắng được hắn.

Trứu Thâm Thâm hơi cúi đầu, sau đó lại ngẩng đầu hai mắt sáng ngời nói:

- Sức phòng ngự của ngươi thế nào? Ta vẫn còn một chiêu, chỉ là chiêu này một khi sử ra sẽ hoàn toàn không thể khống chế.

Trứu Thâm Thâm là sợ ngộ sát Chu Phàm.

Bình Luận (0)
Comment