Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 492 - Chương 492. Khoái Đao Và Khoái Kiếm (2)

Chương 492. Khoái đao và khoái kiếm (2) Chương 492. Khoái đao và khoái kiếm (2)

Đuôi lông mày Chu Phàm nhướng lên,

- Cứ sử ra đi.

- Tốt lắm.

Trứu Thâm Thâm hít sâu, hắn không cam lòng thua như vậy, ngay cả cực hạn của Chu Phàm cũng không bức ra được, sao hắn có thể nhận thua được.

Sắc mặt Trứu Thâm Thâm lạnh lùng, hắn giơ ngang trường kiếm, nhấp nhoáng hướng về bên trái, thân ảnh bồng bềnh như quỷ mỵ, lập tức kéo ra hơn mười ảo ảnh.

Hơn mười ảo ảnh này không ngừng hư hóa ra nhiều ảo ảnh hơn, trên lôi đài đều là Trứu Thâm Thâm cầm kiếm, một màn này giống như ảo tượng quang ảnh, khó có thể phân biệt thật giả, bóng dáng vẫn đang không ngừng huyễn động.

Cực hạn của thân pháp cấp ảo ảnh.

Tất cả mọi người Dưới lôi đài đều kinh sợ.

Ngay cả Áo công công và Yến Quy Lai cũng không ngoại lệ.

- Tốt.

Mặt Áo công công lộ vẻ vui mừng khôn xiết.

Yến Quy Lai đã từng thấy cực hạn của thân pháp cấp ảo ảnh, nhưng hắn không ngờ lại nhìn thấy trên người một võ giả hương dã, hắn đã chuẩn bị rồi, nếu hai người có nguy hiểm tới tính mạng, vậy sẽ tùy thời xuất thủ cắt ngang trận so đấu này.

Trong cặp mắt trong suốt của Lý Cửu Nguyệt cũng lộ ra một tia lo lắng.

Sắc mặt Chu Phàm ở trên lôi đài biến thành ngưng trọng, hắn tung người lên, phân hoá ra bốn ảo ảnh, mặt hướng tới ảo ảnh đã bao vây hắn, hắn vừa mới bước vào Tốc Độ Trung Đoạn, cũng không có bản sự bực này như Trứu Thâm Thâm.

- Tứ Diện Bát Phương Kiếm.

Thanh âm của Trứu Thâm Thâm vang lên, mấy chục ảo ảnh đồng loạt vung kiếm, chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc, trong sân đều là kiếm ảnh huyễn động.

Kiếm ảnh nhìn thì hư ảo không ngờ đều là trường kiếm sắc bén chân thực chém ra.

Chu Phàm đối mặt với kiếm ảnh ở bốn phương tám hướng, hắn quát lạnh một tiếng, đao kéo ra bốn ảo ảnh trong tay dùng sức bổ ra.

Ầm một tiếng.

Chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ có lôi điện màu bạc xẹt qua không khí, đánh về phía tất cả kiếm ảnh.

Lôi điện nhanh tới tuyệt luân, nhanh đến dùng một đạo lôi điện cũng có thể đánh tan tất cả kiếm ảnh.

Huống chi còn có bốn đạo lôi điện như vậy.

Bôn Lôi Thế!

Kiếm ảnh tán loạn, Trứu Thâm Thâm bay ra, rơi ra ngoài lôi đài.

Chu Phàm cất đao vào vỏ.

Hai chân Trứu Thâm Thâm chạm đất, miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, đây không phải Chu Phàm làm bị thương, mà là hắn cường hành thôi động bí kỹ trong Thiên Bất Tàn Địa Bất Khuyết Đại Hồng Nguyện Công mà bị thương, trên thực tế vào thời điểm cuối cùng đao gỉ của Chu Phàm đánh tan kiếm ảnh, cổ tay của Chu Phàm hơi rung lên dùng sống đao đánh hắn ra khỏi lôi đài.

Điều này chứng tỏ một chuyện, Chu Phàm vào lúc như vậy vẫn lưu lại dư lực.

Trong sân nhất thời tĩnh lặng không tiếng động, có điều rất nhanh có không ít người bắt đầu vỗ tay trầm trồ khen ngợi, so đấu đặc sắc như vậy đối với bọn họ mà nói là mười năm khó gặp.

Thân thể của Trứu Thâm Thâm và Chu Phàm đều thu nhỏ về nguyên trạng, chiến đấu vừa rồi của hai người nhìn thì rất lâu, kỳ thật cũng chỉ là một thoáng thời gian.

- Ta thua.

Vẻ mặt Trứu Thâm Thâm bình tĩnh, trên mặt hắn không hề có chút vẻ nản lòng nào.

Chỉ là một thất bại vẫn không ép sập được Trứu Thâm Thâm hắn.

Trứu Thâm Thâm chỉ bình thản nói một câu ta thua, sau đó đi ra ngoài doanh địa, không nói thêm với Chu Phàm một chút lời lẽ hùng hồn nào, nhưng Chu Phàm biết hắn vẫn có thể lại khởi xướng khiêu chiến đối với mình.

Lần này tuy Trứu Thâm Thâm không thể bức Chu Phàm phải toàn lực ứng đối, nhưng sự tiến bộ của Trứu Thâm Thâm vẫn khiến Chu Phàm cảm thấy một tia áp bức, đúng là một đối thủ đáng sợ.

Áo công công ngây ra, hắn không ngờ Trứu Thâm Thâm thật sự thua, hắn nhìn Chu Phàm đang nhảy xuống lôi đài, Chu Phàm này cũng quá mạnh rồi, trong thế hệ trẻ tuổi cùng cảnh giới sợ rằng không có mấy người có thể thắng được Chu Phàm.

Áo công công vốn đang muốn Yến Quy Lai mất mặt, nhưng hiện tại xem ra lại thất bại rồi.

Hắn hừ lạnh một tiếng, vung phất ống tay áo sau đó đuổi theo Trứu Thâm Thâm.

- Trứu Thâm Thâm, ngươi chờ ta một chút.

Áo công công rất nhanh đã đuổi kịp Trứu Thâm Thâm.

- Đại nhân, xin lỗi, cô phụ chờ mong của ngươi.

Trứu Thâm Thâm hít một hơi thật sâu nói.

- Nói gì vậy?

Áo công công cười cười lắc đầu,

- Chỉ thua một trận mà thôi, đừng nản lòng, cha nuôi ta từng nói, trên đời này không có người vĩnh viễn thắng lợi, chỉ cần không chết thì rồi sẽ có thể thắng lại.

- Giống như ta, từ nhỏ đến lớn không thắng bao nhiêu lần, còn không phải là vẫn sống sờ sờ à.

- Cho nên mới nói, ngẩng đầu lên, người có thể thua, nhưng tuyệt đối không thể ngay cả ý chí chiến đấu cũng thua...

Áo công công vừa lải nhải nói xong, Trứu Thâm Thâm không nói gì, chỉ nghiêm mặt đi tới.

Nhưng Áo công công quan sát thần thái của Trứu Thâm Thâm, cảm thấy Trứu Thâm Thâm không đánh mất ý chí chiến đấu, trong lòng hắn mới thả lỏng.

Bình Luận (0)
Comment