- Nhưng ngươi cũng không nghĩ xem thái giám các đời các triều đại mới có bao nhiêu người? Nếu từ tỉ lệ cho thấy, thái giám làm ra thành tựu tuyệt đối là hơn xa người bình thường.
- Vì sao thái giám có thể làm ra thành tựu lớn như vậy, đó là bởi vì thái giám không có tình dục, có thể buông bỏ tình yêu nam nữ, chuyên tâm làm việc.
- Ta thường nghĩ, nếu cho ta một ức thái giám, không tới trăm năm khẳng định có thể thu thập toàn bộ quái quyệt ở hoang dã, mang tới cho Nhân tộc một mảng trời rộng lớn...
Áo công công bật cười.
- Đại nhân, nếu không có chuyện gì, ta muốn đi thu dọn hành lý một chút.
Trứu Thâm Thâm gượng cười nói.
- Cái này không gấp.
Áo công công thu hồi vẻ mơ màng, tiếp tục vẻ mặt quan tâm nói,
- Ta có chút lạc đề rồi, hiện tại ngươi đã không có chim, trên sinh hoạt khẳng định có các loại không tiện, để ta lại nhắc nhở ngươi vài câu...
- Đại nhân, chúng ta có thể không nhắc tới việc này không...
Trứu Thâm Thâm sầm mặt, trong lòng có chút sụp đổ.
- Ấy ấy ấy, xem ra ngươi vẫn chưa thoát khỏi được chuyện này, ta không nói nữa.
Áo công công cười một tiếng, có điều hắn nghĩ nghĩ một chút rồi lại nói,
- Có điều tiểu Trứu à, cứ nhịn như vậy cũng không phải biện pháp...
- Đại nhân...
Ngày Trứu Thâm Thâm rời khỏi Thiên Lương Thành, hắn đi rất vội vàng, đi rất cuống cuồng, ngay cả Áo công công nói làm tiệc tiễn đưa cho hắn, hắn cũng nói không cần.
Áo công công rất hài lòng với thái độ bức thiết đề thăng cảnh giới này của Trứu Thâm Thâm, chỉ có người một lòng tu luyện như vậy, mới có thể đi được xa hơn.
Nếu không có quyết tâm muốn không ngừng trở nên mạnh hơn của võ giả, cho dù có công pháp hàng đầu như Thiên Bất Tàn Địa Bất Khuyết Đại Hồng Nguyện Công cũng không thể đi đến cuối cùng.
Đương nhiên, Áo công công an bài Trứu Thâm Thâm rời khỏi Nghi Loan Ti, khiến cho hắn và Yến Quy Lai lại phát sinh một hồi cãi nhau.
Cuối cùng Áo công công dựa theo quy củ thanh toán một khoản tiền lớn cho Trứu Thâm Thâm, điều này khiến Yến Quy Lai không có gì để nói.
Yến Quy Lai chỉ có thể thở dài, vốn cho rằng Nghi Loan Ti có thể có thêm một Ngân Ấn Lực Sĩ, kết quả lại không còn.
Ngày hôm sau, Chu Phàm nghe nói Trứu Thâm Thâm đã rời khỏi Thiên Lương Thành, hắn cũng hơi sửng sốt, đồng thời còn tìm một cơ hội hỏi thăm Áo công công, chỉ là Áo công công đã định vị Chu Phàm là người của phe Yến Quy Lai, hắn đương nhiên sẽ không nói với Chu Phàm Trứu Thâm Thâm đi đâu.
Trong lòng Chu Phàm cân nhắc một chút, cảm thấy cho dù mình thắng Trứu Thâm Thâm, Áo công công cũng sẽ không phẫn nộ mà giết chết Trứu Thâm Thâm, hắn cũng chỉ có thể coi như không có gì.
Chu Phàm rất nhanh cũng không có thời gian nghĩ nhiều về chuyện của Trứu Thâm Thâm, bởi vì Lưu bộ đầu đã tìm tới hắn và Lý Cửu Nguyệt.
Tới đã được một đoạn thời gian, đối với các bộ đầu của Thiên Lương Lý Nha, Chu Phàm sớm đã quen thuộc.
Những bộ đầu này kinh nghiệm phong phú, luôn có thể chuẩn xác phân biệt ra án tử nào là thuộc về quái quyệt gây nên.
Lưu bộ đầu đến mời hai người Chu Phàm, tất nhiên có thể lại xuất hiện quái quyệt.
Lần này gặp chuyện không may là mục trường của Thiên Lương Thành.
Mục trường của Thiên Lương Thành ở sườn nam khu đông nam nhai, chiếm một nửa diện tích của khu đông nam nhai.
Nguyên nhân tồn tại của mục trường Thiên Lương Thành là nhà ở của đông phường quá dày đặc, không thể nuôi dưỡng súc vật, cho nên chuyên môn mở một mục trường, bên trong mục trường có các loại súc vật như trâu ngựa gà vịt lợn, có thể nói là nguồn gia súc canh tác cùng với nguồn thịt quan trọng nhất trong thành.
Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt rất nhanh theo Lưu bộ đầu đi tới Thiên Lương Mục Trường, khu vực nuôi ngựa của mục trường đã bị hoàn toàn cách ly, các bộ khoái canh giữ ở bên rìa khu vực nuôi ngựa, không cho phép bất kỳ ai tới gần.
- Đã làm trắc quyệt chưa?
Chu Phàm nhìn khu ngựa đã được quây rào, hỏi.
- Đã làm rồi, không có bất kỳ phát hiện gì.
Lưu bộ đầu trả lời.
- Vậy trước tiên vào xem đã.
Bọn Chu Phàm từ trong phù đại lấy ra Cấm Tà Phù, dán lên.
Ba người Chu Phàm rất nhanh đã từ cửa lớn khu ngựa đi vào.
Bởi vì gặp chuyện không may, các mã phu của khu ngựa toàn bộ đều được mời ra.
Ngựa trong khu ngựa phần lớn là nuôi để canh tác, có một bộ phận nhỏ là cho đội tuần tra và Thiên Lương Lý Nha, bên trong chia làm từng chuồng.
Lưu bộ đầu dẫn hai người Chu Phàm đi tới một chuồng ngựa ở giữa, trong chuồng ngựa có bốn ô nhỏ ngăn cách, chỉ là hiện tại có ba ô là có ngựa, có một ô là trống không.
Hàng rào gỗ ngăn cách giữa các ô, chuồng ngựa và mặt đất đều có vết máu tươi.
Trên đường đến, Lưu bộ đầu đã kể lại sự việc cho hai người Chu Phàm.
Nếu chỉ là có một con ngựa mất tích, cho dù hoài nghi là quái quyệt gây nên, cũng sẽ không bởi vì loại việc nhỏ này mà mời hai người Chu Phàm tới đây.