Vấn đề là ở chỗ không chỉ là một con ngựa mất tích, mã phu của chuồng ngựa này cũng biến mất, ở hiện trường còn để lại nhiều vết máu như vậy, Lưu bộ đầu cảm thấy không thích hợp, mới mời hai người Chu Phàm tới đây.
- Chính là chuyện phát sinh đêm qua, sáng sớm hôm nay, mục trường phát hiện mã phu và ngựa đều mất tích, ta phái người tới trong nhà mã phu, người nhà hắn nói mã phu buổi sáng không trở về, các nơi mã phu thường tới cũng đã kiểm tra một lượt, vẫn không thấy bóng người.
Lưu bộ đầu giải thích.
Chu Phàm từ trong ô ngựa tràn ngập mùi máu tươi đi ra, hắn lại nghiêm túc kiểm tra chuồng ngựa chung quanh một chút, hắn hỏi:
- Buổi tối khu ngựa là một mình hắn phụ trách à?
- Không chỉ có một mình hắn, chuồng ngựa ở cạnh cũng có mã phu, có điều bọn họ nói đêm qua không nghe thấy bất kỳ tiếng động dị thường nào.
Lưu bộ đầu lắc đầu nói.
- Nhìn máu trên mặt đất, không phải của con ngựa đó thì chính là của mã phu, thậm chí cả hai đều có, bọn họ gặp thương tổn như vậy, không phải tiếng người kêu thì cũng là tiếng ngựa hí, những mã phu đó lại đều không nghe thấy gì à?
Lý Cửu Nguyệt có chút kinh ngạc nói,
- Cho dù mã phu và ngựa không phát ra thanh âm, ở đây còn có ba con ngựa nữa, chúng bị kinh hãi chắc cũng sẽ sợ hãi mà hí lên chứ.
- Bọn họ là nói như vậy, vậy ta sai các bộ khoái lại đi tra hỏi một phen, xem bọn họ có nói dối không.
Mặt Lưu bộ đầu lộ vẻ bất đắc dĩ.
Chu Phàm không nói gì, hắn cảm thấy các mã phu chắc không nói dối, nếu thực sự một tiếng cũng không phát ra được, kỳ thật cũng không phải chuyện không thể, thí dụ như trong chuồng ngựa thiết lập kết giới hoặc là vì các loại nguyên nhân khác.
Kỳ thật Chu Phàm càng muốn biết hơn là, khu ngựa đã có người khác, vì sao mục tiêu lại là mã phu và con ngựa đó?
Chu Phàm nghĩ tới việc này, hắn lại vẫn chưa bỏ cuộc, tiến vào trong ô ngựa gặp chuyện không may, ngồi trên mặt đất kiểm tra, sau đó hắn phát hiện trên mặt đất không chỉ có máu, còn có sợi thịt màu máu.
Sợi thịt chỉ có một ít, nếu không kiểm tra kỹ, đúng là khó có thể phát hiện.
Các bộ khoái lúc trước đã tìm kiếm nơi này, chắc không nhìn thấy sợi thịt, cũng có thể là nhìn thấy nhưng bỏ qua.
Những sợi thịt này rất nhỏ, Chu Phàm nhìn thấy cầm sợi thịt vào trong tay mình, hắn trở nên trầm ngâm.
- Chu huynh, chẳng lẽ ngươi có thể dựa vào những sợi thịt này để xác nhận đây là thịt người hay là thịt ngựa à?
Lý Cửu Nguyệt có chút kinh ngạc hỏi.
- Nếu có cả khối thịt, còn có thể phân biệt ra là thịt người hay là thịt ngựa, chỉ một chút như vậy, làm sao có thể nhìn ra được?
Chu Phàm lắc đầu.
Lưu bộ đầu ở bên cạnh nghe thấy vậy có chút tiếc nuối, từ lúc quen biết tới nay, hắn biết suy đoán của Chu Phàm đối với án tử là rất lợi hại, thậm chí có thể nhìn ra một số thứ mà bộ đầu như bọn họ cũng khó có thể nhìn ra được.
- Có điều những sợi thịt này cũng không phải vô dụng.
Chu Phàm nhìn sợi thịt trong lòng bàn tay,
- Các ngươi nghĩ xem, vì sao lại xuất hiện sợi thịt ở đây?
- Cái này có chút giống như khi ăn thịt không cẩn thận xé xuống.
Lưu bộ đầu có chút do dự nói.
- Giả thiết là quái quyệt gây nên, vậy có khả năng nó là tiến vào chuồng ngựa này nuốt cả người và con ngựa đó vào trong bụng, sau đó mới rời khỏi.
Chu Phàm thở dài, nói ra suy đoán của mình.
- Nếu là như vậy, chúng ta đến không một chuyến rồi.
Mặt Lý Cửu Nguyệt lộ vẻ bất đắc dĩ, có điều hắn cũng biết không phải là vụ án nào cũng sẽ có kết quả.
Có một số vụ án, quái quyệt chạy mất không tìm thấy, bọn họ cũng đành bất lực.
Chu Phàm có chút tùy ý nhìn một con ngựa trong chuồng ngựa, ngựa đứng thỉnh thoảng lại lắc đầu một chút, xua muỗi lượn lờ ở chỗ cổ ra.
Lão Huynh ở bên cạnh cũng lắc lắc đuôi, nó cũng không phát hiện ra chỗ nào khả nghi.
Trong chuồng ngựa không có nhiều phát hiện hơn, ba người Chu Phàm chỉ có thể ra khỏi chuồng ngựa.
Ra khỏi chuồng ngựa, Chu Phàm lại quay đầu nhìn, hắn nói với Lưu bộ đầu:
- Đã làm kiểm tra trắc quyệt cho ba con ngựa đó chưa?
- Đã làm rồi.
Lưu bộ đầu hơi gật đầu, dẫu sao chuồng ngựa này vẫn còn ba con ngựa, quái quyệt có khả năng trốn trên người chúng, hắn không thể sơ sẩy lơ là mà quên chuyện quan trọng như vậy.
- Nhưng không phát hiện, nếu Chu lực sĩ lo lắng, ta lại sai người làm thịt ba con ngựa này.
Lưu bộ đầu lại kiến nghị.
Dẫu sao chỉ là ba con ngựa, giết thì tối đa chỉ tổn thất một chút tiền tài.
- Sai người lại kiểm tra chuồng ngựa một chút, cũng xới mặt đất ra tìm, nếu hung thủ đó không phải tùy cơ lựa chọn chuồng ngựa này, vậy có lẽ chuồng ngựa này có vấn đề.
Trên mặt Chu Phàm mang theo một tia ngưng trọng nói,
- Về phần ba con ngựa đó...Lại kiểm tra một lần nữa cho chúng, nếu không phát hiện, đó đến lúc đó chúng ta lại thương lượng.