Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 496 - Chương 496. Nổi Điên

Chương 496. Nổi điên Chương 496. Nổi điên

Một khi phát sinh sự kiện quái quyệt, các bộ khoái của Thiên Lương Lý Nha thuần túy là nhân vật phụ trợ, Chu Phàm đã nói như vậy, Lưu bộ đầu đáp ứng một tiếng, đi tìm ba bốn bổ khoái tới, dắt ba con ngựa đó ra, sau đó lại bắt đầu kiểm tra chuồng ngựa, Lưu bộ đầu thậm chí lại phái ra mấy người đi kiểm tra hai chuồng ngựa ở bên cạnh.

Ba người Chu Phàm đều ở lại quan sát khu ngựa.

Có điều rất nhanh có một bộ khoái đi tới bên này, ghé vào bên tai Lưu bộ đầu nhỏ giọng nói vài câu.

Lưu bộ đầu nghe mà nhíu mày, hắn do dự một chút nhìn về phía hai người Chu Phàm nói:

- Ở chỗ cửa lớn của khu ngựa có chút phiền toái nhỏ, ta đi xử lý một chút.

- Phiền toái nhỏ gì?

Chu Phàm hỏi.

- Là chủ của mục trường tìm một hòa thượng tới, nói muốn vào khu ngựa đọc kinh siêu độ cho mã phu đã chết.

Lưu bộ đầu không giấu giếm.

Mục trường không phải của quan gia, mà là giao cho thương nhân kinh doanh, thương nhân hàng năm thanh toán tiền thuê sân bãi cho quan gia.

- Hòa thượng? Hòa thượng từ đâu tới?

Lý Cửu Nguyệt hơi ngây ra,

- Ta nhớ gần Thiên Lương Thành không có chùa.

Có điều rất nhanh Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt liền có phản ứng, cũng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không hẹn mà cùng nhớ tới một người.

Ở Thiên Lương Thành, nếu nói tới hòa thượng, vậy chỉ có ba người, một người là Nghi Loan Ti Tứ An Sứ Viên Huệ Hòa Thượng, hai người còn lại là thầy trò Tịnh Vân đến từ Tiểu Phật Tự.

Bọn Chu Phàm thiếu chút nữa thì quên, thầy trò Tịnh Vân vẫn chưa rời khỏi Thiên Lương Thành, chỉ là thầy trò Tịnh Vân ru rú trong khách sạn, bọn họ không làm gì, khiến bọn Chu Phàm nhận được báo cáo của bộ khoái xong cũng suýt nữa thì quên không tiếp tục để ý tới.

Ba người Chu Phàm tới trước cửa hàng rào khu ngựa, người đến quả nhiên là thầy trò Tịnh Vân.

Đối với hòa thượng có thể cắt bỏ đầu mình mà vẫn không chết này, trong lòng Chu Phàm khó tránh khỏi tồn tại kiêng kị.

Vốn tranh đấu giữa Đại Phật Tự và Tiểu Phật Tự không liên quan gì tới hắn, giờ thầy trò Tịnh Vân xuất hiện ở đây, trong đây liệu có vấn đề gì không?

- Hoàng viên ngoại, ai nói với ngươi là mã phu chết?

Lưu bộ đầu nghiêm mặt hỏi phú ông gia ở bên cạnh thầy trò Tịnh Vân.

Nếu là bình thường, Lưu bộ đầu thấy Hoàng viên ngoại này tất nhiên sẽ đối đãi ôn hòa, nhưng hiện tại hai vị Lực Sĩ của Nghi Loan Ti ở bên cạnh nhìn, hắn không thể không giữ thái độ đoan chính.

Hoàng viên ngoại này chính là chủ mục trường này, hắn hơi biến sắc, cười khan một tiếng nói:

- Đây là ta đoán, các ngươi không phải một mực không tìm được người à? Dù sao cũng là người làm công ta thuê, cho nên ta muốn mời Tịnh Vân đại sư đến đọc kinh siêu độ cho hắn một chút.

- Hiện tại hắn chỉ là mất tích, vẫn chưa xác định là đã chết, không phải đã nói với ngươi, hiện tại chúng ta chưa điều tra rõ khu ngựa, không ai có thể tiến vào, nếu các ngươi muốn siêu độ cho hắn, vậy thì siêu độ ở bên ngoài khu ngựa hoặc là chờ chúng ta giải trừ lệnh cấm nơi này đã rồi tính, hiện tại vẫn không thể cho các ngươi tiến vào.

Lưu bộ đầu nhíu mày nói.

- Vậy...

Hoàng viên ngoại không nhịn được nhìn Tịnh Vân hòa thượng một cái.

- A di đà Phật, quan gia đã nói như vậy, chúng ta cứ nghe quan gia, Hoàng thi chủ không cần cảm thấy khó xử.

Tịnh Vân chắp tay nói khẽ.

- Vâng, vậy chúng ta chờ ở bên ngoài.

Hoàng viên ngoại thở phào.

- Tịnh Vân đại sư biệt lai vô dạng

Chu Phàm bỗng nhiên cười nói.

Tịnh Vân nhìn về phía Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt, hắn mỉm cười nói:

- Nếu bần tăng nhớ không nhầm, hai vị thí chủ lần trước theo Viên Huệ sư huynh, vậy chắc là đại nhân của Nghi Loan Ti.

- Đại nhân thì không dám nhận, hai người chúng ta chỉ là Lực Sĩ nho nhỏ của Nghi Loan Ti.

Chu Phàm nhẹ giọng giải thích,

- Đại sư đến từ Tiểu Phật Tự, nhưng nhớ kỹ đừng có phá quy củ của quan gia, không phải thời gian quy định thì không được truyền pháp.

- Đa tạ vị thí chủ này đã nhắc nhở, bần tăng sẽ giữ nghiêm pháp lệnh của quan gia, siêu độ đọc kinh không ở trong phạm vi cấm.

Tịnh Vân lại chậm rãi nói.

Thấy vậy Chu Phàm cũng không nhiều lời, cùng Lý Cửu Nguyệt đi vào, về phần Lưu bộ đầu thì không lập tức đi theo, hắn đang mắng bộ khoái thủ vệ.

- Chu huynh, ngươi hoài nghi yêu tăng à?

Lý Cửu Nguyệt thấp giọng hỏi.

- Ta chỉ là cảm thấy hắn xuất hiện quá đúng lúc, mấu chốt của việc này là ở chỗ Hoàng viên ngoại đi mời hắn, hay là hắn tới tìm Hoàng viên ngoại.

Sắc mặt Chu Phàm hơi trầm xuống,

- Có điều chúng ta lại không thể hỏi thẳng hắn, thậm chí Hoàng viên ngoại nói không chừng cũng sẽ lấp liếm thay hắn.

Ngay khi Lý Cửu Nguyệt há miệng muốn nói, bên chuồng ngựa bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.

Điều này khiến Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt biến sắc, bọn họ lập tức chạy về phía tiếng kêu thảm thiết.

Bình Luận (0)
Comment