Chuồng ngựa cách bọn Chu Phàm không quá xa, theo bọn họ đến gần, chỉ thấy đã có một con ngựa đang miệng cắn cánh tay của bộ khoái, nhấc cả người hắn lên không trung.
Hai đồng bạn của nó thì phát ra tiếng thở phì phì, miệng ngựa táp tới ba bộ khoái vây quanh chúng, móng trước cũng giẫm về phía bộ khoái, để lại từng vết vó ngựa trên mặt đất.
Ba bộ khoái còn lại liên tục né tránh, trong nhất thời bọn họ cũng bị giật mình, có chút cảm giác chân tay luống cuống.
Chờ Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt tới nơi, con ngựa cắn bộ khoái dùng sức giật một cái, rắc một tiếng, máu tươi văng khắp nơi, bộ khoái đó cũng bị hất bay đi.
Miệng ngựa nhai nuốt, tiếng nhai xương cốt rất nhỏ từ trong miệng truyền ra, miệng ngựa dính đầy máu tươi.
Các bộ khoái vừa lui về phía sau vừa rút trực đao ra, thử chém tới ba con ngựa nổi điên.
- Đừng giết chúng.
Chu Phàm la lớn, thân thể nhấp nhoáng, đã đến trước người ba bộ khoái.
Ba bộ khoái đó do dự một chút, vẫn thu đao về.
Một con ngựa trong đó há miệng cắn tới Chu Phàm, răng cửa và răng hàm nhe ra.
Chu Phàm không rút đao, chỉ hừ lạnh một tiếng, hơi nghiêng người tránh ngựa cắn tới, hắn nắm tay lại, một quyền đánh lên cổ ngựa.
Con ngựa này bị một quyền đấm cho đầu ngựa nghiêng sang bên, đứng không vững ngã xuống đất.
Lúc này lại có một con khác đứng hai chân lên, một đôi móng trước giẫm tới Chu Phàm.
Hai tay Chu Phàm giơ lên, tóm lấy móng trước của ngựa, hai tay của hắn hơi cong lại, điều này khiến trong lòng hắn hơi cả kinh, lực lượng một giẫm của con ngựa này ít nhất phải hơn ba ngàn cân, có chút bất thường.
Tâm niệm xoay chuyển rất nhanh, hai tay Chu Phàm đẩy ra, con ngựa này bị quăng ngã về phía sau.
Con thứ ba cũng chính là con cắn người, nó không công kích Chu Phàm, mà là chạy tới bộ khoái vừa rơi xuống đất, trong miệng nó phát ra tiếng hí, miệng ngựa còn vươn tới bộ khoái nằm trên mặt đất.
Chu Phàm hừ một tiếng, thân thể hắn hóa thành một đạo ảo ảnh, đã đến trước người con ngựa đó, hắn đánh tới một quyền, con ngựa đó đã bị một quyền đánh ngã xuống đất.
- Trói chúng lại.
Chu Phàm lớn tiếng hạ lệnh.
Càng lúc càng nhiều bộ khoái chạy tới, khống chế ba con ngựa vẫn muốn đứng lên cắn người.
Chu Phàm cúi người ấn lấy tay cụt đang chảy máu của bộ khoái đó, Lý Cửu Nguyệt cũng đi tới hỗ trợ.
Lưu bộ đầu cũng chạy về.
Chỉ chốc lát sau, cảnh tượng hỗn loạn mới khôi phục trật tự.
Bộ khoái bị cụt tay sau khi được cầm máu đơn giản, lại được đưa ra ngoài cứu trị.
Bọn Chu Phàm thì hướng ánh mắt tới trên người ba con ngựa điên.
Ba con ngựa đều bị dùng dây thừng trói bốn chân ngựa lại, chỉ là chúng vẫn vặn vẹo trên mặt đất, miệng ngựa há ra để rộ răng ngựa vàng khè hí về phía bọn Chu Phàm, miệng ngựa lại luôn đóng lúc mở muốn cắn người.
- Đây là bị quái quyệt phụ thân hay là trúng quyệt độc?
Lưu bộ đầu có chút không quá xác nhận nói.
- Gọi ba bộ khoái có mặt tới đây.
Chu Phàm nghiêm mặt nói.
Rất nhanh ba bộ khoái đó đi ra, kể lại cho bọn Chu Phàm, lúc ấy bọn họ đang kiểm tra chuồng ngựa, có điều không tra ra gì, ngựa vốn bị trói ở bên ngoài chuồng ngựa lại giật đứt được dây thừng.
Bộ khoái bị cụt tay đó đi ra, muốn kéo ngựa về, kết quả ngựa lại há miệng cắn lấy cánh tay hắn.
Khi kể, trên mặt ba bộ khoái đều lộ ra vẻ kinh sợ, tình hình lúc ấy nếu đổi lại là bọn họ, chỉ sợ cũng khó có thể đào thoát.
Nghe các bộ khoái kể xong, Chu Phàm hơi nhíu mày,
- Phân ra một số nhân thủ canh chừng những con ngựa khác, nếu có con nổi điên thì mau báo lại, còn nữa lấy đao ra, xẻ một trong ba con ngựa, xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Ba con ngựa này tuyệt đối không bình thường, khí lực khi nổi điên lớn tới khiếp người, hơn nữa Chu Phàm đã chính mắt nhìn thấy ngựa nuốt xuống cả cánh tay người.
Phù lục kiểm tra cũng không nhìn ra vấn đề, vậy cũng chỉ có giải phẫu ra xem.
Lưu bộ đầu lập tức chỉ huy, phân ra một bộ phận nhân thủ xem chuồng ngựa khác, đồng thời gọi ba người đè đầu một con ngựa trong đó, dùng đao cắt tiết ngựa.
Các bộ khoái cũng sợ máu ngựa có độc, cho nên trong quá trình giải phẫu rất cẩn thận, tận lực không tiếp xúc với máu ngựa.
Chỉ là sau khi ngựa bị cắt cổ, lại vẫn chưa chết, ngược lại phát ra tiếng xì xì quái dị, mắt đen lạnh lùng nhìn bộ khoái đè nó, hai hàm răng ngựa không ngừng ma sát.
Ba bộ khoái giết ngựa ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ nhìn về phía ba người Chu Phàm.
Hiển nhiên ngựa này tuyệt đối là biến dị.
- Dán phù lục lên đao thử xem.
Chu Phàm lại mở miệng nói.
Các bộ khoái gật đầu, bộ khoái cầm đao lấy ra một đạo Tiểu Diễm Phù dán lên trên mũi đao, sau đó lại đâm vào cổ ngựa.
Hỏa diễm thiêu đốt cổ ngựa, ngựa liền phát cuồng, nó giãy dụa, muốn ngẩng đầu.
Ba bộ khoái vội vàng dùng sức đè đầu ngựa xuống, đầu ngựa quét ra một tầng bùn đất trên mặt đất.