Ầm một tiếng, dây thừng buộc bốn chân ngựa cũng bị giật đứt, mắt thấy ba gã bộ khoái sắp không đè được.
Lưu bộ đầu lặng lẽ bước nhanh tới, hai tay hắn đặt trên đầu ngựa, đầu ngựa mới không thể nhúc nhích nữa, hai chân ngựa quét ra từng tầng bùn đỏ.
Bộ khoái đó rút đao đâm vào ngựa ra, ngựa lại phát ra một tiếng hí dài mới triệt để tắt thở.
Màu đen xì từ trên cổ nó chảy ra, dính đầy đất.
Các bộ khoái lại đè một lúc, xác nhận con ngựa này thật sự bị giết rồi mới yên tâm buông tay.
- Lý huynh, ngươi có thể nhìn ra ngựa này là thế nào không?
Chu Phàm nhìn về phía Lý Cửu Nguyệt hỏi.
Lý Cửu Nguyệt lắc đầu,
- Ngoại hình của ba con ngựa này không phát sinh biến hóa quá lớn, ta cũng không nhìn ra được chúng rốt cuộc là bị làm sao?
Chu Phàm chỉ có thể kiên nhẫn chờ.
Bụng ngựa bị rạch ra, bên trong rõ ràng là một số xương cốt vụn và huyết nhục, còn có vải quần áo.
Thực quản của ngựa rất hẹp, chỉ có dạ dày đơn, động vật thuần ăn cỏ, nó ăn những huyết nhục xương cốt này đã khiến thực quản và dạ dày phình ra rồi.
Đám người Lý Cửu Nguyệt và Chu Phàm hơi biến sắc, con ngựa này không phải là con nuốt cánh tay, mà là trong bụng ngựa của nó đã có những thứ này từ trước.
Mã phu và con mất tích tối hôm qua cũng rất có khả năng bị ba con ngựa này ăn sống nuốt tươi.
- Lôi mảnh vải ra, tìm người quen thuộc với kết cấu nội tạng ngựa cho ta, cẩn thận tìm kiếm bụng ngựa, xem có chỗ nào dị thường không.
Chu Phàm bắt đầu truyền đạt từng mệnh lệnh.
Rất nhanh các bộ khoái bắt đầu bận rộn, tìm ra tất cả mảnh vải trong bụng ngựa, để người quen thuộc với mã phu mất tích đến phân biệt, kết quả người của mục trường xác nhận, mã phu mất tích đêm qua chính là mặc y phục này.
Mục trường có đồ tể chuyên môn làm thịt lợn trâu ngựa, hắn được mang tới phân biệt nội tạng ngựa, qua một hồi lâu hắn mới do do dự dự nói trừ dạ dày bị nứt vỡ ra thì nơi khác hắn không nhìn ra gì dị thường.
Các bộ khoái đeo găng tay, từ trong bụng ngựa lôi ra lông ngựa, tóc người, cùng một số xương vụn.
Trừ những thứ này ra, lại khó có thể tìm ra chỗ nào không tầm thường, không có quái quyệt loại ký sinh trùng nhỏ, cũng không nhìn thấy thực vật kỳ quái gì.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, lại sai người xẻ đầu ngựa, cả bốn vó ngựa cũng không bỏ qua, chỉ là vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
Điều này khiến sắc mặt Chu Phàm trầm xuống.
Hai con ngựa bị trói ở cách đó không xa vẫn không ngừng giãy dụa trên mặt đất, chúng phát ra tiếng hí, miệng ngựa chảy nước dãi.
- Chúng dường như đói bụng, lấy một chút cỏ khô cho chúng, xem chúng có ăn không?
Chu Phàm nhìn hai con ngựa điên đó.
Cỏ khô được lấy đến, ném tới trước miệng ngựa, chỉ là nó không ăn.
Chu Phàm lại sai người đi bắt hai con gà đến, bẻ gẫy chân gà, ném tới trước đầu ngựa.
Hai con ngựa đều giãy dụa há miệng, cắn gà vào trong miệng, ra sức nhai nuốt, miệng ngựa máu tươi giàn giụa.
- Quả nhiên, những ngựa này đã biến dị thành thích ăn huyết nhục rồi.
Lưu bộ đầu biến sắc nói.
Hai thớt ngựa này chỉ một thoáng đã ăn hết con gà, sau đó lại tham lam hí, hiển nhiên vẫn chưa no, dục vọng đối với huyết nhục không giống ngựa mà ngược lại giống như sói.
- Xem ra không sai rồi, mã phu và con ngựa mất tích đều bị mấy con ngựa điên này ăn.
Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt hơi khó coi.
Chu Phàm trầm mặc, việc này vẫn quá không tầm thường, nếu nói ba con ngựa này lúc trước không công kích bọn họ, là vì chưa cảm thấy đói khát.
Nhưng cho dù chúng đột nhiên biến thành thích ăn huyết nhục, nhưng chúng làm thế nào để có thể lặng lẽ ăn mã phu và một con ngựa khác?
Trừ khi có thứ gì đó giúp chúng, khiến mã phu và con ngựa khác hôn mê hoặc là thậm chí bị giết trước, chúng mới có thể chậm rãi ăn no.
Dẫu sao nhìn chúng cũng không có chỉ số thông minh gì?
Vậy lúc đó là thứ gì đã giúp chúng?
Nhưng phù lục không có hiệu quả, những nơi có thể tìm như bụng ngựa đầu ngựa đều tìm rồi, lại không tìm được bất kỳ dấu vết của quái quyệt nào.
- Liệu có phải là người đeo mặt nạ làm không?
Lý Cửu Nguyệt cũng nhận thấy việc này tồn tại dị thường, hắn nói khẽ.
Bởi vì Chu Phàm thám thính được tin tức người đeo mặt nạ chưa rời khỏi Thiên Lương Thành, cho nên hiện tại Nghi Loan Ti đã đề phòng cao độ, ba vị Tứ An Sứ cũng chỉ có một vị ra ngoài làm việc, hai vị còn lại đều tận lực ở lại trấn thủ Nghi Loan Ti Phủ.
- Không rõ.
Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng lắc đầu,
- Nếu là bọn họ làm, vậy tuyệt không chỉ đơn giản là ba con ngựa biến dị thành ăn thịt, nói không chừng còn có hậu chiêu.
Ngay khi Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đang thấp giọng thương lượng liệu có phải có liên quan tới thế lực đeo mặt nạ không, Lưu bộ đầu đi tới:
- Chu lực sĩ, Lý lực sĩ, các ngươi xem việc này phải xử lý như thế nào?