- Cũng đúng.
Chu Phàm gật đầu đồng ý,
- Là ta nói sai rồi, vậy đó chính là dư âm quanh thuyền ba ngày không hết.
- Công tử đã thích, không bằng nô gia lại đánh thêm một khúc cho công tử.
Yên Chi chớp chớp mắt kiến nghị.
- Hay là thôi đi, chỉ là một khúc đó đã đủ để ta hồi vị ba ngày rồi.
Chu Phàm lộ ra nụ cười gượng ép,
- Nếu còn đánh nữa, ta sợ rằng không có phúc tiêu thụ.
Yên Chi nghĩ nghĩ một chút, vẻ mặt đồng ý nói:
- Cũng đúng, đàn quá nhiều, công tử nghe rồi nói không chừng sẽ cảm thấy chán ngấy, vậy không bằng để đêm mai...
- Kỳ thật ta cảm thấy một khúc vừa rồi đủ để ta hồi vị ba năm.
Chu Phàm nghiêm túc nói.
Yên Chi buồn bã nói:
- Thì ra ngươi không thích khúc ta chơi.
Biểu cảm của nàng nhìn thì đúng là ai thấy cũng thương.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng nói:
- Ngươi hiểu lầm, sao ta lại không thích? Chỉ là khúc ngươi chơi thật sự quá cao siêu, ta cần một chút thời gian để tiêu hóa.
- Ta vẫn cảm thấy ngươi không thích khúc của ta.
Yên Chi khẽ thở dài.
- Ngươi nói không thích thì không thích.
Chu Phàm không căng được chỉ có thể cười nói.
Trên mặt Yên Chi cũng không còn vẻ bộ dạng xót thương đó nữa, nàng chỉ hừ một tiếng nói:
- Dối trá, rõ ràng ta đàn dễ nghe như vậy, ngươi cũng thích nghe, sao có thể nói không thích?
- Sau này cho dù ngươi cầu ta cũng không đánh cho ngươi nghe.
Chu Phàm nghe thấy những lời này thì thở dài, trong lòng lại vui mừng khôn xiết, hắn thực sự sợ nữ nhân này sẽ hàng đêm đánh thần khúc này, cứ kéo dài như vậy, nói không chừng hắn đúng là phải nhảy sông.
- Ta làm như vậy liệu có tàn nhẫn với ngươi không?
Yên Chi lại chớp chớp mắt nói.
- Không tàn nhẫn.
Chu Phàm liên tục xua tay nói,
- Loại người dối trá như ta nên trừng phạt nặng như vậy.
Yên Chi bật cười, nàng cười như vậy, tư sắc tuyệt thế hoàn toàn thể hiện ra.
Tay áo Yên Chi nhẹ nhàng phất một cái, đàn tranh hóa thành sương mù tản đi,
- Được rồi, đừng giả vờ giả vịt nữa, chẳng lẽ ta lại không biết ta đánh rất khó nghe à?
- Nể tính tối nay ngươi tâng bốc ta như vậy, có gì muốn hỏi thì hỏi đi, có điều phí dụng nên thu thì sẽ không ít một phần.
- Vậy ta nói cả nửa ngày không phải là uổng phí.
Chu Phàm không chút để ý nói.
- Kỳ thật cũng không tính là uổng phí, vốn tâm tình ta không tốt, định đánh xong một khúc thì trở về đi ngủ, hiện tại không đi ngủ nữa, ở lại trả lời câu hỏi của ngươi, ngươi xem ta có tốt với ngươi không.
Yên Chi nói cười,
- Vả lại, ta trả lời miễn phí ngươi dám tin sao?
Chu Phàm lắc đầu, hắn đúng là không dám,
- Ngươi chắc biết ta muốn hỏi vấn đề gì.
- Ngươi đã là Tốc Độ Cao Đoạn, tất nhiên muốn biết chuyện Thể Lực Đoạn, nhưng...
Yên Chi tạm dừng một chút, trên mặt nàng mang vẻ trêu chọc,
- Hiện tại ngươi chỉ có năm con sâu xám lớn, một con sâu xám nhỏ, với số sâu xám này, muốn có được công pháp Thể Lực Đoạn tốt, đó là chuyện không thể, biết thì thế nào?
- Cái này ta đương nhiên biết.
Chu Phàm cười khổ một tiếng,
- Nhưng ta vẫn muốn biết, cứ coi như là chuẩn bị trước.
- Vậy quy củ cũ, ta muốn một con sâu xám nhỏ.
Yên Chi không khuyên nữa.
Chu Phàm gật đầu đáp ứng.
Yên Chi chỉ nhẹ nhàng thôi một hơi, sương mù ngưng tụ ra quả cầu lưu ly ở trước người nàng, nàng từ trong quả cầu lưu ly lấy ra một con sâu xám nhỏ, mới cười duyên nói:
- Ta không nói ngươi cũng có thể từ một số nơi biết chuyện về Thể Lực Đoạn.
- Ta chỉ biết Thể Lực Đoạn một khi luyện thành, sẽ có thể lực kéo dài, nội tạng cường đại, hô hấp lâu dài, đi bộ mấy trăm km cũng không biết mệt mỏi, lực chiến một ngày không kiệt sức.
Chu Phàm nhíu mày, hắn nói ra tư liệu về Thể Lực Đoạn có được từ Nghi Loan Ti.
- Nhưng ta đã từng ăn linh dược Cực Lực Chỉ, khí lực vốn không dễ suy kiệt, Thể Lực Đoạn này nghe thì không có tác dụng bao lớn đối với ta.
- Không sai, xem như có chút kiến thức.
Yên Chi mỉm cười,
- Nhưng hiểu biết của ngươi quá thô ráp, Cực Lực Chỉ quả thật đã cho ngươi có trước một chút bản sự của Thể Lực Đoạn, nhưng ngươi nói chỉ là đặc trưng ngoài mặt thô thiển nhất của Thể Lực Đoạn.
- Thể Lực Đoạn không đơn giản như ngươi nói.
Chu Phàm trầm mặc lắng nghe, Nghi Loan Ti Phủ chỉ có một bộ công pháp Thể Lực Đoạn, nhưng cần một lượng lớn tích phân để đổi, hắn không muốn đi đổi, đương nhiên không có biện pháp tìm hiểu nội dung quá chi tiết về cảnh giới này, quan trọng nhất là, Yên Chi khẳng định biết một số sự ảo diệu của Thể Lực Đoạn mà võ giả ngoại giới cũng không biết.
Đây cũng là nguyên nhân Chu Phàm nguyện ý trả một cái giá cực đắt để hỏi Yên Chi.