Dây câu kéo Yên Chi thành hình chữ đại.
Cần câu xám đậm, đen xì đã gãy trên mặt đất dưới sự phun trào của sương mù, nhanh chóng khôi phục nguyên trạng, đồng thời dựng thẳng lên.
Nhìn hai cần câu dựng thẳng lên, ký ức sợ hãi xa xưa của Yên Chi trở lại, nàng biết mình đã tức tới choáng váng đầu óc, gây ra phiền phức lớn rồi, nàng chớp chớp mắt cười tươi như hoa nói:
- Không phải là đùa chút thôi à? Các ngươi không đến mức tức giận như vậy chứ?
Cần câu đen xì và cần câu xám đậm biến thành mềm mại, giống như hai cái roi đen và xám.
Hai cây roi không chút lưu tình quật về phía Yên Chi.
Tiếng bốp bốp vang vọng trên thuyền gỗ, rất nhanh cùng với tiếng rên thống khổ của nữ nhân dần dần biến thành tiếng hét thảm.
- Các vị tiểu cô nãi nãi, là ta sai rồi, tha cho ta...
Chu Phàm tỉnh lại ngay lập tức là thực thể hóa hai thứ câu được tối hôm qua, điển tịch Xích Cực Cửu Quỷ Kinh tương tự như trước kia được hắn đưa vào trong thức hải, về phần Xích Cực Cửu Quỷ Kinh thì đặt cùng một chỗ với đan dược, Vân Âm Đinh cũng cẩn thận cất đi.
Chỉ độc có Thế Tử Kiểm là hắn cầm ở trong tay nghĩ nghĩ một chút, vẫn cởi áo dài, dán da người vào sau lưng.
Da người phát ra quang mang đen xì chậm rãi dung nhập vào da sau lưng hắn, một mặt quỷ nữ oa hiện ra sau lưng, giống như hình xăm rất đặc thù.
Như vậy nếu thật sự có nguyền rủa hoặc là quyệt độc chết chắc xuất hiện, Thế Tử Kiểm cũng có thể lập tức mang tới tác dụng nên có.
Chu Phàm mặc áo dài, ngân nga hát dẫn theo Lão Huynh rời khỏi chỗ ở.
Đến Nghi Loan Ti Phủ, ở trong phủ ngồi cùng Lý Cửu Nguyệt nửa buổi sáng cũng không phát sinh chuyện gì.
Dẫu sao gần đây nhân thủ co cụm về Thiên Lương Thành, quái quyệt trong thành đều bị Lực Sĩ Thám Quyệt Viên đi tìm thế lực quái quyệt và người đeo mặt nạ thu thập, mà một tổ này của Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt thì phạm vi chức trách cũng như trước kia, vẫn phụ trách án kiện quái quyệt phát sinh trong thành.
Vốn cho rằng buổi chiều cũng không có việc gì, ai ngờ buổi chiều vừa bắt đầu, tiểu lại trong phủ tiến vào thông báo, nói Cát bộ đầu của Thiên Lương Lý Nha tìm bọn họ.
Điều này khiến hai người Chu Phàm đang uể oải lập tức tinh thần phấn chấn, bọn họ vội vàng đi gặp Cát bộ đầu.
Sắc mặt Cát bộ đầu ngưng trọng mà lại quái dị nhìn lướt qua Chu Phàm.
- Án gì?
Chu Phàm nhìn ra sắc mặt của Cát bộ đầu không đúng, trong lòng hắn lờ mờ cảm thấy kỳ quái.
- Có người muốn gặp ngươi.
Cát bộ đầu nhìn Chu Phàm nói.
- Ai?
Chu Phàm hỏi.
- Một người chết.
Cát bộ đầu thở dài nói.
Tòa nhà dân ở đông phường này đã bị các bộ khoái vây lại.
Các bộ khoái đuổi bách tính thích xem náo nhiệt đi, chỉ độc có một phụ nhân dẫn theo một đôi con cái của nàng đang khóc lau nước mắt, căn nhà dân đó là nhà của bọn họ.
Khi Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt theo Cát bộ đầu tới đây, vừa hay nhìn thấy một màn này.
- Ngươi biết bọn họ à?
Lý Cửu Nguyệt nhìn phụ nhân cùng với con cái của nàng.
Chu Phàm lắc đầu, nếu là người hắn từng có tiếp xúc, hắn khẳng định sẽ có ấn tượng mới đúng.
Các bộ khoái tránh ra, Chu Phàm, Lý Cửu Nguyệt và Cát bộ khoái đi vào, đi tới trước cổng lớn mở rộng.
Chỗ chính sảnh căn nhà, một người ngồi xếp bằng, người này tóc tai bù xù, tóc đen rủ xuống đất, tóc đen rất dài, xếp thành từng vòng trên mặt đất, cũng che cả chân hắn, đồng thời cũng che lấp toàn thân hắn.
Chỉ có thể mơ hồ xuyên qua khe hở của tóc cùng với thân hình phân biệt ra là một nam tử.
Ngay cả ngũ quan cũng có chút nhìn không rõ.
Chu Phàm không tùy tiện đi vào, hắn chỉ đứng ở trước cửa, híp mắt nghiêm túc quan sát nam tử đã chết mà Cát bộ đầu nói này.
Nam tử là chủ nhà, tên là Lý Tiền Vĩnh, năm nay ba mươi tám tuổi, lúc buổi sáng, thê tử của hắn nói hắn đột nhiên ngồi dưới đất, tóc không ngừng mọc ra, sau đó thì thành bộ dạng quỷ này rồi chết.
Thê tử của hắn thấy trượng phu đột nhiên thành như vậy, gọi mấy tiếng, nhưng trượng phu không đáp lại, sau khi nàng xác nhận trượng phu không còn khí tức, bởi vì chuyện quá quỷ dị, phụ nhân vội vàng báo cho Thiên Lương Lý Nha.
Cát bộ đầu dẫn người tới, kiểm tra tìm kiếm một phen, ở trên người Lý Tiền Vĩnh tìm được một tờ giấy.
Tờ giấy đó hiện tại đang ở trong tay Chu Phàm, hắn lại mở tờ giấy đó ra xem, trên giấy viết: Ta muốn gặp Chu Phàm Chu lực sĩ của Nghi Loan Ti Phủ.
Tờ giấy đã được Cát bộ đầu xác nhận là không có vấn đề mới mang tới cho Chu Phàm.
Sau khi Chu Phàm nghe xong Cát bộ đầu kể lại, để phòng ngừa vạn nhất hắn lại dán Cấm Tà Phù lên, mới tiếp nhận tờ giấy này.
Tờ giấy rất bình thường, chắc không có cạm bẫy, nhưng câu viết bên trên rất kỳ quái.