Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 519 - Chương 519. Người Chết Tìm Tới Cửa (2)

Chương 519. Người chết tìm tới cửa (2) Chương 519. Người chết tìm tới cửa (2)

Chu Phàm xác nhận mình không nhận ra Lý Tiền Vĩnh, hắn mới đến Thiên Lương Thành không đến một tháng, bình thường quan hệ chỉ giới hạn trong Nghi Loan Ti, Thiên Lương Lý Nha cùng với nơi ăn cơm, sao có thể quen biết Lý Tiền Vĩnh này?

Nhưng hắn ở Thiên Lương Thành đã được một đoạn thời gian, trong thành có người biết hắn cũng không phải chuyện kỳ quái gì.

- Xác nhận đây là chữ viết của Lý Tiền Vĩnh chứ?

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại hỏi.

Thời đại này người biết chữ không nhiều lắm, nhưng Lý Tiền Vĩnh này là trướng phòng của một nhà viên ngoại ở tây phường, hắn cũng biết chút chữ.

- Thê tử Lý thị của hắn nói nàng nhận được chữ của tướng công, nói chữ trên tờ giấy chính là tướng công nàng viết.

Cát bộ đầu trả lời.

Chu Phàm cau mày, nếu là như vậy, rất có khả năng là ai đó bức Lý Tiền Vĩnh viết xuống hàng chữ này, sau đó mới giết chết Lý Tiền Vĩnh, vòng đi vòng lại đều là để hắn tới đây à?

Lý Tiền Vĩnh chết ly kỳ như vậy, có khả năng là quái quyệt làm hoặc là chết dưới tà thuật của người nào đó.

Khống chế quái quyệt có thể là người đeo mặt nạ. . .

Nếu là người đeo mặt nạ, vì sao lại nhằm vào hắn?

Chẳng lẽ là bởi vì Thổ Thi Trùng ngày hôm qua à?

Nếu không phải người đeo mặt nạ, vậy thì là ai nhằm vào hắn?

Bất kể là ai, cỗ thi thể trong phòng liệu có ẩn tàng cạm bẫy gì không?

Chỉ là vợ con của Lý Tiền Vĩnh, Cát bộ đầu, các bộ khoái sớm đã ra ra vào vào mấy lần trong phòng, nếu có cạm bẫy, sớm đã nên kích phát rồi mới đúng.

Hay là cạm bẫy phải là hắn mới có thể kích phát?

- Chu huynh, ngươi đừng đi vào, để ta vào xem thay ngươi.

Lý Cửu Nguyệt thấy Chu Phàm trầm mặc, hắn cười cười nói.

- Chu lực sĩ, Lý lực sĩ, dẫu sao người này cũng đã chết rồi, hiện trường lại không phát hiện sự tồn tại của quái quyệt, hay là thi thể này để Thiên Lương Lý Nha chúng ta xử lý cho.

Sắc mặt Cát bộ đầu bình tĩnh nói.

Cát bộ đầu cũng lờ mờ cảm thấy, vụ án này chỉ sợ là nhằm vào Chu Phàm, một khi đã như vậy, còn không bằng để bọn họ xử lý.

Cho dù án này không phá được cũng không tính là đại sự gì, nhưng nếu Chu Phàm bởi vì án này mà gặp bất trắc, hắn cũng sẽ bị bên trên chỉ trích.

Cát bộ đầu gọi Chu Phàm tới đây, chỉ là để Chu Phàm biết có chuyện như vậy mà thôi.

Lý Cửu Nguyệt và Cát bộ đầu đều đang đợi quyết định của Chu Phàm.

Chu Phàm trầm mặc một lúc mới lắc đầu nói:

- Đối phương đã là nhằm vào ta, trốn tránh cũng không phải chuyện hay gì, để ta vào xem.

Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, trong phòng nói không chừng có dấu vết kẻ địch lưu lại.

Về phần nguy hiểm có lẽ sẽ có, nhưng nếu hắn không ứng đối, đối phương nói không chừng còn có thể tiếp tục giết người lưu lại tin nhắn, bức hắn phải đối mặt, hắn không thể một mực tránh mãi.

Hắn chính là Lực Sĩ của Nghi Loan Ti, đối mặt quái quyệt hoặc là nguy hiểm, vốn chính là công tác của hắn.

Chu Phàm nhìn Cấm Tà Phù trên cánh tay mình một cái, hắn trầm giọng nói:

- Lão Huynh, có phát hiện gì không?

Lão Huynh một mực nằm dưới đất bước tới, nó dùng mũi ngửi ngửi trong phòng, sau đó lông toàn thân dựng đứng lên, răng nanh từ miệng nhe ra, sủa khẽ về phía thi thể ngồi trong phòng.

- Xem ra thi thể này ẩn tàng gì đó.

Chu Phàm cười lạnh, rút đao gỉ ra, dán phù lục lên, cẩn thận bước vào trong phòng.

Lý Cửu Nguyệt đi sau lưng Chu Phàm, hắn cũng rút trường kiếm ra, ấn phù lục lên.

Sắc mặt Cát bộ đầu khẽ biến lui về phía sau mấy bước, bọn họ ra ra vào vào cũng không phát hiện, nếu thi thể vào lúc bọn họ kiểm tra đột nhiên đã xảy ra biến hóa gì, vậy bọn họ thảm rồi.

Hai vị Lực Sĩ bọn Chu Phàm đã tiếp nhận, hắn đương nhiên sẽ không đi vào gây thêm phiền.

Chu Phàm từng bước tiếp cận thi thể, phía sau hắn là Lão Huynh và Lý Cửu Nguyệt.

Chỉ là thi thể tóc tai bù xù, không bởi vì bọn Chu Phàm tới gần mà có gì khác thường.

Lão Huynh không sủa nữa, nhưng lông toàn thân nó vẫn dựng đứng lên, yết hầu phát ra tiếng gừ trầm thấp.

Hiển nhiên Lão Huynh vẫn cho rằng thi thể này có vấn đề.

Lão Huynh có đôi khi không thể phát hiện sự tồn tại của quái quyệt, chỉ là một khi có phát hiện, sẽ không dễ dàng nhầm lẫn.

Điều này khiến trong lòng Chu Phàm đề cao cảnh giác.

Tay Chu Phàm nhấp nhoáng, phù đao để trên đỉnh đầu thi thể, thi thể vẫn yên lặng không tiếng động.

Chu Phàm thủy chung cảm thấy thi thể cất giấu manh mối gì, cho nên khi không phát sinh khác thường ở thi thể, hắn thủy chung không vỗ xuống một đao này.

Đợi mấy giây, hai hàng lông mày Chu Phàm hơi nhướng lên, phù đao trong tay hắn hạ xuống, vén tóc trên mặt thi thể ra, nhìn thấy là một mặt người trắng bệch không máu.

Ngay khi mũi đao gẩy tóc, mặt người đột nhiên mở mắt.

Đó là một đôi mắt giống như hố đen, ngay cả tròng trắng mắt cũng đen như mực.

Bình Luận (0)
Comment