Cố phủ này Chu Phàm biết, là phủ đệ của một đại hành thương, chủ nhân của phủ đệ Cố viên ngoại trong thương nhân của Thiên Lương Thành, cũng không tính là hạng người vô danh.
Chu Phàm hơi nhíu mày, chẳng lẽ Cố viên ngoại này có liên lụy gì với quái quyệt à?
Nhưng gương chính là chỉ về phía tòa phủ đệ này.
Chu Phàm không tiếp tục nghĩ nữa, hắn vòng đến tường vây của phủ đệ, dí sát vào vách tường dỏng tai lắng nghe, đợi sau khi không nghe thấy động tĩnh, nhẹ nhàng nhảy lên, thậm chí không cần mượn lực cũng nhảy cao hơn tường vây.
Hắn nhìn vào trong tường vây, không phát hiện tung tích của bất kỳ ai, thân thể hắn sau khi lên tới đỉnh bắt đầu hạ xuống.
Hắn chỉ giẫm một cái lên vách tường, thân thể để nhẹ nhàng giống như một con chim to bay vào trong viện.
Rơi xuống đất không phát ra tiếng động, Chu Phàm dựa lưng vào tường, cảnh giác nhìn xung quanh, sau khi không phát hiện có bất kỳ điều gì dị thường, hắn bắt đầu chạy trong phủ.
Ẩn giáp trên người theo ánh sáng tăm tối không ngừng đổi màu, cho dù thỉnh thoảng sẽ gặp phải hộ viện tuần tra, cũng không thể phát hiện thân ảnh ẩn tàng của người lẻn vào Chu Phàm này.
Có điều Chu Phàm vẫn duy trì sự cẩn thận nên có.
Dẫu sao hắn muốn đối phó không phải những hộ viện bình thường, rất có thể là võ giả hoặc là quái quyệt cực kỳ nguy hiểm.
Lần trước hắn sử dụng ẩn giáp, suýt chút nữa thì bị quái quyệt của mật hội (hội bí mật) phát hiện.
Ẩn giáp không phải là vạn năng.
Chu Phàm tiến vào tiền viện ở phía tây, dừng chân trước một gian sương phòng.
Gương đồng một mực được hắn cất kỹ cuối cùng chính là chỉ về phía căn phòng này.
Cửa sổ phòng dán giấy cửa sổ trắng, bên trong có đèn đuốc ảm đạm.
Chu Phàm trốn cạnh một gốc cây, ánh mắt lạnh lùng.
Người dùng Khiển Quyển Phát thiết kế hắn chắc chính là ở trong căn phòng này.
Loại phòng của tiền viện này đều là nơi đặt chân ở lại tạm thời của người thuê hoặc hộ viện Cố phủ.
Người trong phòng ở loại nơi như này, có lẽ là không có quan hệ gì sâu với Cố viên ngoại đó.
Có điều bất kể là như thế nào, Chu Phàm cũng không định buông tha cho hắn.
Có lẽ sẽ xuất hiện tình huống hắn không phải là đối thủ của người bên trong, nhưng vậy thì sao?
Hắn có nhiều thủ đoạn giữ mạng như vậy, nơi này lại là Thiên Lương Thành, không đánh lại cũng không đến mức ngay cả cơ hội chạy thoát thân cũng không có.
Chỉ là ở loại địa phương này, một khi giao thủ rất dễ dẫn tới chấn động quá lớn, từ đó mà xuất hiện quá nhiều biến số.
- Phải nghĩ cách dẫn hắn ra khỏi con.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút liền giải trừ Tử Kim Giáp Trụ, Hắc Thúy Giáp Trụ (giáp trụ xanh đen) nhanh chóng lan ra, triệt để bao phủ hắn lại.
Làm xong những cái này, Chu Phàm lần mò một trận trên mặt đất, tìm được một khối đá nhỏ, bấm tay búng một cái.
Đá bắn ra, xuyên qua cửa sổ giấy, bắn vào trong.
Người trong phòng nhanh chóng đẩy cửa đi ra.
Thân hình người này cao lớn như tráng hán, hắn liếc một cái liền nhìn thấy Chu Phàm đứng cạnh gốc cây được Đằng Mộc Giáp Trụ bao phủ.
Hắn hơi biến sắc há miệng muốn kêu, chỉ là Chu Phàm lại nhanh hơn hắn thấp giọng quát:
- Không muốn thân phận bị bại lộ thì đi theo ta.
Chu Phàm nói xong thân thể như quỷ mỵ rất nhanh liền bay lên nóc nhà.
Tráng hán ngẩn người, có điều rất nhanh hắn lại cười lạnh một tiếng, đi theo, tay trái một mực giấu ở sau người của hắn xòe ra, trong tay cầm một phù đại màu đen.
Hắn treo phù đại màu đen lên bên hông.
Thân pháp của Chu Phàm thể hiện ra tiêu chuẩn cấp ảo ảnh.
Tráng hán cũng không chậm, chỉ mấy bước, hai người đã nhảy lên mái ngói rời khỏi Cố phủ.
Tráng hán nguyện ý mạo hiểm đi theo trừ có lòng tin đối với thực lực của mình ra, còn không muốn từ bỏ thân phận hiện tại của mình.
Dẫu sao dưới sự tìm kiếm khắp thành của Nghi Loan Ti, một thân phận chân thực tin cậy là không dễ dàng có được.
Bị mất thân phận này, hắn rất có thể sẽ bị buộc phải rời khỏi Thiên Lương Thành.
Vả lại, đối phương lợi dụng thủ đoạn như vậy gặp hắn, chứng tỏ thân phận bên ngoài của đối phương cũng không thể bị người ta biết.
Trong lòng hắn nghĩ có phải người của quan gia Nghi Loan Ti phát hiện ra hắn không, nếu Nghi Loan Ti phát hiện ra sự tồn tại của hắn, sớm đã nghĩ cách bắt hắn rồi.
Vậy thân ảnh chạy nhanh như quỷ mị ở phía trước rất có khả năng đến từ một thế lực đặc thù khác trong thành: Liên minh từ những quái quyệt đó tạo thành.
Suy đoán được là quái quyệt trong thành, sắc mặt tráng hán lạnh lùng, nếu không phải cố kỵ sự tồn tại của Nghi Loan Ti, đối với bọn họ mà nói, những thế lực quái quyệt này tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ.
Hắn nhẹ nhàng nhảy lên đồng thời lấy ra mặt nạ quỷ xanh đeo vào.
Đeo mặt nạ vào khiến khí tức của hắn biến thành âm trầm.
Người đeo mặt nạ quỷ xanh cũng không phải là loại mãng phu, hắn vừa đi theo vừa cẩn thận đề phòng xung quanh, sợ đột nhiên có thêm mấy quái quyệt, rơi vào trong cạm bẫy của đối phương.