Ma Tổ xoay người rời khỏi chỗ nó đứng,
- Nói cho ta biết vị trí của võ giả đó.
Trong Nghi Loan Ti Phủ, ba vị Tứ An Sứ thấy Ma Tổ rời đi, bọn họ đều hơi sửng sốt, sau đó lập tức có phản ứng.
- Lập tức chuẩn bị rút phù trận.
Yến Quy Lai quát lớn.
Tất cả các võ giả của Nghi Loan Ti Phủ đều chạy nhanh, làm chuẩn bị cho rút phù trận.
- Đợi đã, vạn nhất nó giở trò, cố ý rời khỏi, kỳ thật lại ở bên cạnh chờ chúng ta rút phù trận rồi mai phục chúng ta thì sao?
An Công Công kéo tay Yến Quy Lai lại, gấp giọng nói.
- Viên Huệ Pháp Sư.
Yến Quy Lai nhìn về phía Viên Huệ Hòa Thượng.
Yến Quy Lai đương nhiên cũng hiểu là có khả năng này, cho nên kỳ thật Nghi Loan Ti Phủ sớm đã có chuẩn bị, chỉ là khi ấy Áo công công vô cùng hoảng loạn, không nghiêm túc nghe bọn họ bố trí mà thôi,
Viên Huệ Hòa Thượng từ trong tăng bào lấy ra một tấm gương đồng, hắn cắn đầu ngón tay trỏ, vẽ lên trên gương đồng.
Phù văn màu máu vẽ thành, gương đồng tỏa ra quang mang màu vàng, quang mang màu vàng cuối cùng hội tụ thành một điểm, điểm đó đang nhanh chóng di động về phía đông bắc.
- Nó quả thật đã rời khỏi, đang tiến vào đông phường.
Viên Huệ Pháp Sư vội vàng nói.
Gương đồng này là Tụ Yêu Kính, chỉ cần dùng tinh huyết của mình làm phù, có thể trong ngắn ngủi giám sát hướng đi của quái quyệt lợi hại nhất trong thành.
Hiện tại quái quyệt lợi hại nhất Trong thành chính là Ma Tổ.
- Động tác nhanh lên một chút.
Sắc mặt Yến Quy Lai khẽ biến, lớn tiếng thúc giục.
Phù trận này có thể lập tức kích hoạt, nhưng có khuyết điểm, muốn rút đi lại không dễ dàng như vậy.
Võ giả trong phủ ti lại đẩy nhanh động tác.
- Vì sao nó lại đột nhiên rời khỏi tiến vào đông phường?
Viên Huệ Hòa Thượng nhíu mày hỏi.
- Chắc là trong thành xuất hiện biến cố gì đó khiến nó không thể không rời khỏi, ta hoài nghi là có liên quan tới Chu Phàm.
Yến Quy Lai lắc đầu,
- Có điều đối với chúng ta mà nói, đây không phải là chuyện xấu, chúng ta cần mau chóng rời khỏi nơi này, mới quyết định.
Chỉ cần có thể rời khỏi Thiên Lương Nhai, chuyện bọn họ có thể làm được sẽ rất nhiều.
Trong lòng Yến Quy Lai lại có chút lo lắng, Ma Tổ không còn bị hạn chế, bất kể nó đi tìm ai, cũng khó thoát khỏi một kiếp.
Chỉ có thể mau chóng mau đi ra, tiến đến đông phường điều tra tình huống một chút, hi vọng có thể giúp được.
Ở tây phường, Lý Cửu Nguyệt đang theo dẫn theo một đám võ giả trảm sát Ma Cô Tiểu Yêu, chỉ là các Ma Cô Tiểu Yêu không dây dưa với bọn họ nữa, mà là nhanh chóng lui về phía sau rời đi.
Lý Cửu Nguyệt dẫn theo võ giả của Lý phủ đuổi theo một lúc, cảm thấy quái dị tạm thời dừng chân.
- Công tử, có chút kỳ quái, chúng dường như đang lui lại.
Tên võ giả đó mở miệng nói.
Ma Cô Tiểu Yêu là lui về phía khu đông bắc phường.
- Xem ra chúng tiến vào thông đạo ở tây phường rồi, chỉ là vì sao chúng lại đột nhiên lui lại?
Lý Cửu Nguyệt có chút nghi hoặc khó hiểu,
- Cùng đi xem, nếu có nguy hiểm, vậy lại lui về.
Lý Cửu Nguyệt đuổi theo phương hướng Ma Cô Tiểu Yêu lui lại, võ giả khác vội vàng đuổi theo.
Lý lão gia đã hạ tử lệnh, bảo bọn họ phải bảo vệ tốt Lý Cửu Nguyệt, bọn họ không dám không theo.
Khi Lý Cửu Nguyệt đang chạy nhanh, vẫn nhìn về phía đông phường, hắn chỉ biết Chu Phàm tiến vào đông phường, lại không biết Chu Phàm trong lúc tiến vào đông phường đã xảy ra chuyện gì.
Có điều hắn tin thực lực của Chu Phàm, chắc không có việc gì mới đúng, Lý Cửu Nguyệt thu hồi lo lắng trong lòng chuyên tâm làm việc.
Mới đầu khách sạn chỗ của Tịnh Vân ở Thiên Lương Thành cũng chịu trùng kích, có hơn mười Ma Cô Tiểu Yêu xông vào.
Chỉ là phòng Tịnh Vân có kim quang sáng lên, hơn mười Ma Cô Tiểu Yêu đó tâm sinh sợ hãi, một mực không dám tới gần.
Phát ra kim quang là một chuỗi tràng hạt đen trong tay Tịnh Vân, Tịnh Vân đang yên lặng đọc kinh, gẩy tràng hạt.
Liễu Chính kinh hồn táng đảm nhìn Ma Cô Tiểu Yêu quanh quẩn ngoài cửa, hắn sợ sư phụ không chống đỡ được, đến lúc đó hơn mười Ma Cô Tiểu Yêu khẳng định sẽ xé hai thầy trò bọn họ thành mảnh vụn.
Ngay khi duy trì được một đoạn thời gian không ngắn, Ma Cô Tiểu Yêu bỗng nhiên rút đi.
sau đó Tịnh Vân cũng dừng đọc kinh, trong mắt hắn mang theo một tia nghi hoặc.
- Sư phụ, chúng đi rồi.
Liễu Chính vui vẻ nói.
Chỉ Tịnh Vân không để ý đến đồ đệ, hắn chỉ sắc mặt nghiêm túc quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ:
- Ma Tổ tiến vào đông phường.
Vốn Chu Phàm đang dẫn theo Lão Huynh đuổi giết Ma Cô Tiểu Yêu, có điều rất nhanh hắn lại phát hiện có chút bất thường.
Ma Cô Tiểu Yêu xuất hiện xung quanh hắn càng lúc càng nhiều, nhưng những Ma Cô Tiểu Yêu này lại không cố ý công kích hắn, chỉ đứng ở xa xa mà nhìn.
Chu Phàm đuổi theo thì chúng bỏ chạy, không chạy được thì chết.
Chết một đám lại sẽ có một đám khác nhìn chằm chằm Chu Phàm.