Một màn quỷ dị này khiến Chu Phàm cảm thấy lông tóc dựng đứng cả lên.
Thế này đúng là không thích hợp.
Những Ma Cô Tiểu Yêu này là đang giám thị hắn!
Vì sao lại giám thị hắn?
Hắn giết bốn đứa con trai của Ma Tổ, ngay cả Hồng Quỷ Bút mạnh nhất trong năm đứa cũng chết, đàn Ma Cô Yêu có thể nói là hận hắn tới thấu xương.
Giám thị hắn tất nhiên là để tìm được hắn và giết chết hắn.
Vậy người đến sẽ là ai?
Ma Tổ!
Cuối cùng vẫn tới à?
Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng,
- Lão Huynh, ngươi và Tiểu Quyển đi trước đi.
Lão Huynh phát ra một tiếng sủa khẽ, không chút do dự chạy vào sâu trong đường ngõ.
Những Ma Cô Tiểu Yêu này không có quá nhiều trí tuệ, chúng chỉ đứng ở cách đó không xa nhìn chằm chằm Chu Phàm, đối với Lão Huynh rời khỏi lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Chu Phàm không do dự nữa, xông vào trong cửa lớn. Mở cửa một căn nhà.
Các Ma Cô Tiểu Yêu xúm lại chỗ gian nhà, chậm rãi tới gần.
Chu Phàm vừa tiến vào trong phòng, hắn lập tức mở ra ẩn giáp, sau đó lại nhảy lên phá mái ngói, từ trong phòng chạy vội ra.
Não Quân Sư một mực thông qua Ma Cô Tiểu Yêu giám thị Chu Phàm hơi sửng sốt.
Nó nghe thấy các hài truyền về là trong phòng không có ai, nóc nhà xuất hiện dấu hiệu bị phá, lập tức hiểu được, Chu Phàm có thể đã đào tẩu rồi.
Sắc mặt của nó biến thành khó coi, vừa rồi ra lệnh cho Ma Cô Tiểu Yêu tìm kiếm, vừa chia sẻ tin tức cho Ma Tổ đang tiến vào đông phường.
Cơ hồ là thời gian chân trước chân sau, thân thể khổng lồ của Ma Tổ đã tới gian nhà mà Chu Phàm biến mất.
Thân thể của nó lớn đến ngay cả cửa phòng cũng không thể tiến vào.
Chỉ là nó không bận tâm, đập sập cửa phòng, đạp vào.
Trong phòng đã không còn tung tích của Chu Phàm.
Khuôn mặt phủ kín vảy vàng trắng của Ma Tổ cười cười,
- Thẳng cũng rất nhanh đấy.
Thân thể của nó run lên, có hơn mười tiểu trùng chấn động rơi xuống, lại vỗ cánh bay lên.
Tiểu trùng to bằng ruồi nhặng, toàn thân xanh lục thẫm, chúng bay chung quanh Ma Tổ.
- Hắn giết A Đại, lão Nhị, lão Tứ, lão Ngũ, lây dính khí tức của chúng, đi tìm ra hắn, ta muốn ăn sống nuốt tươi hắn để giải mối hận trong lòng ta.
Ma Tổ lạnh lùng nói.
Đây là Ma Cô Độc Dăng (nấm ruồi độc) nó nuôi dưỡng.
Ma Cô Độc Dăng phát ra tiếng vù vù, từ cửa vỡ trong phòng bay ra ngoài.
Chu Phàm ẩn nấp ở một chỗ rẽ của đông phường, nơi này yên tĩnh không tiếng động.
Cho dù có ẩn giáp trợ giúp, hắn hiện tại ngay cả hô hấp cũng bị ẩn đi.
Nhưng vậy không có nghĩa là hắn đã an toàn.
Ma Tổ đó là quái quyệt cấp huyết Lệ, nói không chừng có thủ đoạn có thể tìm ra hắn.
Đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với quái quyệt cấp huyết Lệ, cho dù đánh giá cao tới mấy cũng không đủ.
Rất nhanh Chu Phàm phát hiện có mười con phi trùng từ trên đầu hắn bay tới.
Tiếng vỗ cánh của mười con phi trùng này rất lớn, khiến cho Chu Phàm hơi ngẩng đầu ngước nhìn.
Sau khi mười con phi trùng bay tới, rất nhanh lại lại bay về.
Chỉ là chúng không phải lao thẳng tới Chu Phàm, mà là lượn quanh ngõ nhỏ chỗ Chu Phàm.
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, những phi trùng này có vấn đề.
Ngay khi Chu Phàm muốn lặng lẽ rời khỏi nơi này, thân thể khổng lồ đó chậm rãi đi đến, nó quá lớn, cứ đi một bước lại khiến cho nhà ở hai bên ngõ nhỏ bị ép về phía sau, vách tường xuất hiện từng vết nứt, nhưng tốc độ của nó lại không chậm.
Tim Chu Phàm đập mạnh, hắn hơi cúi đầu, không nhìn thân thể khổng lồ đó, hiện tại hắn không thể động, nếu động rất dễ sẽ bị phát hiện.
Ma Tổ dừng chân, nhìn Ma Cô Độc Dăng xoay quanh qua lại trên ngõ nhỏ.
Ma Cô Độc Dăng bay về, dừng ở trên người nó.
- Thì ra ngươi ở đây.
Ma Tổ nhìn ngõ nhỏ trống không, chậm rãi nói.
Nó há to miệng, vô số không khí bị nó hút vào, giống như lấy nó làm trung tâm nổi lên một cơn gió to.
Thân thể của nó đột nhiên phồng lên, giống như một quả cầu to lớn.
Khí đãng.
Thân thể của nó xoay tròn, trong miệng phun ra khí.
Khí phun ra ngưng kết giống như từng đạo khí tiễn to lớn.
Ầm ầm.
Nhà ở phụ cận ngõ nhỏ đều đổ sập.
Chu Phàm bị một đạo khí tiễn đánh trúng, cả người bay ra, va vào phế tích.
Đạo khí tiễn này khiến thân thể hắn có chút run lên.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, thân thể hắn tạm thời không có trở ngại, nhưng trong bụi bặm tràn ngập, dưới ánh sáng của Quỷ Hỏa Ma Cô, thân ảnh của hắn cũng biến thành rõ ràng.
Kỳ thật cho dù không có bụi bặm, Ma Tổ cũng có thể thấy hắn.
Ma Tổ đang lạnh lùng nhìn về phía hắn:
- Ngươi giết nhiều con trai của ta như vậy, phá hỏng nhân tế của ta, cho rằng còn có thể thoát được à?
Chu Phàm không trả lời, thân thể hắn thuấn di về phía nam.
Chỉ Ma Tổ đứng đó cười lạnh một tiếng:
- Vạn vật khốn cảnh.
Có quang mang xanh thẫm lập tức ngưng tụ thành.