- Ta thân là Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti An Đông Sứ, phải đòi một cách nói cho người đã chết của Thiên Lương Thành.
Sắc mặt Hoàng Diệp lão đạo hơi trầm xuống, chăm chú nhìn Yến Quy Lai, Yến Quy Lai lại không hề sợ hãi nhìn lại Hoàng Diệp lão đạo.
Hoàng Diệp lão đạo cuối cùng bất đắc dĩ thở dài nói:
- Yến Quy Lai, ta lý giải tâm tình của ngươi, ngươi yên tâm, việc này sẽ không cứ vậy là thôi đâu, Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti khẳng định sẽ cho Thiên Lương Thành một cách nói.
- Như vậy Yến mỗ chậm đợi chờ tin lành của tí lý.
Yến Quy Lai ánh mắt sáng ngời nói.
Trong lòng Yến Quy Lai hiểu rằng, việc này Hoàng Diệp lão đạo đến thế rồi vẫn không chịu lộ ra vài câu, vậy có bức bách nữa cũng là vô dụng.
Sợ rằng lai lịch của Thế lực đeo mặt nạ không đơn giản, nhưng cho dù là như vậy thì sao?
Đừng nói đàn Ma Cô Yêu đã phải trả giá cực đắt, quái quyệt chạy trốn tới ngoài hoang dã thì Yến Quy Lai cũng không làm gì được, vậy món nợ này sẽ tính lên trên người thế lực đeo mặt nạ.
Hắn ở Thiên Lương Thành làm An Đông Sứ đã được một đoạn thời gian rất dài, có tình cảm rất sâu với nơi này, chết hơn vạn người từ ngoài mặt cho thấy, hắn không thể hiện ra quá nhiều cảm xúc, nhưng trong lòng lại vô cùng áy náy.
Cho dù bên Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti cho rằng việc này phát sinh quá đột nhiên, ba vị Tứ An Sứ không cần gánh vác trách nhiệm quá lớn.
Nhưng nếu Yến Quy Lai không làm một số chuyện cho những người đã chết, cũng không qua được cửa tâm lý này.
Hoàng Diệp lão đạo nhận thấy một chút suy nghĩ của Yến Quy Lai, hắn bất đắc dĩ nói:
- Ngươi đó, tính tình ghét ác như thù, chẳng lẽ sẽ không biết đạo lý cứng quá dễ gãy à?
- Ngươi có nghĩ tới hay không, nếu thế lực người đeo mặt nạ đó quá mạnh, mạnh đến lão sư của ngươi cũng không dám trêu chọc, đến lúc đó ngươi nên làm gì?
Yến Quy Lai trầm mặc một lúc, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cương nghị nói:
- Không gì ngoài chết mà thôi.
…
Ban đêm.
Chu Phàm vẻ mặt ngưng trọng ngồi ngay ngắn trên giường.
Hắn đã ngưng tụ ra sáu khí điền của Xích Cực Cửu Quỷ Kinh, nếu không có sự kiện Ma Cô Yêu làm trì hoãn, hắn sớm bắt đầu thử ngưng tụ khí điền thứ bảy bước vào Thể Lực Cao Đoạn rồi.
Xích Cực Cửu Quỷ Kinh tu luyện nhanh chóng, nhưng lại hung hiểm dị thường, trong đó hung hiểm nhất chính là thời kỳ bình cảnh của khí điền thứ bảy này.
Một khi bước qua khí điền thứ bảy, ngưng tụ khí điền thứ tám thứ chín sẽ biến thành đơn giản hơn rất nhiều.
Chu Phàm chậm rãi nhắm mắt, vận chuyển tâm pháp nội thị sáu khí điền sáu khí quỷ.
Sở dĩ tu luyện Xích Cực Cửu Quỷ Kinh hung hiểm như vậy, chính bởi vì khí quỷ mà khí điền nuôi dưỡng dẫn tới.
Tình cảnh lần trước ngưng tụ khí điền thứ tư, khí quỷ thứ tư quỷ âm mù mịt, tác động ba khí quỷ khác cùng phản phệ vẫn sờ sờ trước mắt.
Sau khi Chu Phàm xác nhận tình huống của sáu khí quỷ rất ổn định, hắn trầm ngâm một chút rồi gọi khẽ một tiếng:
- Tiểu Quyển.
Trên cái đầu bóng loáng của hắn có từng sợi tóc đen mọc ra, tóc rất nhanh đã rời khỏi đầu, rơi xuống đất cuộn thành một đoàn, hóa thành người nhỏ.
- Chủ nhân.
Tiểu Quyển ngẩng đầu dùng mắt to sáng ngời nhìn Chu Phàm.
- Đợi lát nữa nếu có khí quỷ xuất hiện, lại giúp ta giống như lần trước.
Chu Phàm mỉm cười nói.
- Vâng, chủ nhân yên tâm, Tiểu Quyển yêu chủ nhân nhất, Tiểu Quyển sẽ nỗ lực hỗ trợ.
Tiểu Quyển lăn lộn trên mặt đất nói.
- Nếu ta chết, ngươi cũng sẽ xong đời theo, ngươi đừng có bỏ công không bỏ sức, nếu ta không chết mà phát hiện ngươi bỏ công không bỏ sức, sẽ nhổ sạch tóc của ngươi xuống.
Chu Phàm cười nói.
Trải qua một đoạn thời gian ở chung, Chu Phàm đã có hiểu biết về tính cách của Tiểu Quyển, nàng thường xuyên hô khẩu hiệu rất vang, nhưng đến khi thực sự làm việc lại thường thường rất lười.
Tiểu Quyển đang lăn lộn trên mặt đất lập tức đứng lên, run run rẩy rẩy, đời này nàng sợ nhất là hai chuyện, thứ nhất là sợ chết, thứ hai là sợ rụng tóc.
Vừa nghĩ tới mình sẽ chết hoặc là tóc bị chủ nhân nhổ sạch thành đầu trọc, trong lòng nàng rất hoảng, nàng vội vàng bay lên đầu chó của Lão Huynh trốn trong lông chó tươi tốt.
Chu Phàm không để ý đến Tiểu Quyển, trên thực tế Tiểu Quyển có thể mang tới tác dụng hay không, trong lòng hắn cũng không quá xác định.
Bên trong Xích Cực Cửu Quỷ Kinh có đề cập về khí quỷ phản phệ ở mỗi thời kỳ bình cảnh đều không quá giống nhau, khó có thể đoán trước, giống như lúc trước khí quỷ thứ tư sử dụng quỷ âm, đây cũng là chuyện không thể dự đoán được.
Chỗ hung hiểm thường thường chính là ở không biết phương thức phản phệ, rất nhiều lúc đều dựa vào người tu luyện tùy cơ ứng biến.
Chu Phàm suy nghĩ cẩn thận một lần, ngưng thần khiến tâm cảnh trầm tĩnh lại sau đó mới nuốt vào một viên Xích Cực Quỷ Đan, vận chuyển Xích Cực Cửu Quỷ Kinh.