Sắc mặt nam tử thanh niên có chút phức tạp, có điều vẫn nói khẽ:
- Đại nhân nói nơi đó cách nơi này quá xa, nếu không dựa vào lực lượng, dựa vào tự mình hàng lâm để trả thù, là mất nhiều hơn được, cho nên việc này cứ coi như không có gì.
...
Mọi người của Nghi Loan Ti Phủ chỉ thương thảo một lúc trong phòng nghị sự rồi tản ra việc ai nấy làm.
Viên Huệ giao chuyện trên tay cho mạc liêu, hắn trở về phòng của mình, ngồi trên giường, chậm rãi nhớ lại tất cả những gì Tịnh Vân đã nói hôm nay.
Rất nhanh trên mặt hắn lộ ra vẻ ngơ ngẩn.
Hắn không kìm được mà nhớ tới những cố sự trong chùa miếu lúc nhỏ, cảnh tượng hắn và các sư huynh đệ vui đùa trong Bàn Nhược Lâm vẫn sờ sờ trước mắt.
Hắn vốn sớm đã không muốn nhớ lại những cố sự này, đó là bởi vì năm ấy hắn mới tám tuổi rất sợ mùa đông, chùa miếu bị quái quyệt cường đại xâm nhập, về sau quái quyệt bị giết chết, chỉ còn lại một sư huynh, hai sư đệ trong sự kiện lần đó đã bất hạnh trúng quyệt độc mà chết.
Mùa đông đó cũng thành ký ức thống khổ nhất của hắn lúc nhỏ, khiến hắn không muốn nhớ lại.
Hiện tại nghĩ lại, Viên Hóa sư đệ, có quan hệ tốt nhất với hắn trong hai sư đệ, nếu không chết, có thể là tuổi tác tương đương với hắn hoặc là Tịnh Vân đó.
Mắt Viên Huệ lộ ra vẻ thống khổ, trán hắn đã toát ra mồ hôi, hắn nhắm hai mắt lại không muốn nghĩ nữa.
Chỉ là hạt giống hoài nghi đã được chôn xuống, sao có thể để mặc cho hắn không nghĩ nữa?
Tổn thất của Thiên Lương Thành rất nhanh đã được thống kê ra, lần này Âm Quy Ma bị Tịnh Vân hiến tế triệu hồi ra, cho dù thời gian rất ngắn cũng khiến cho Thiên Lương Thành chết hơn bốn ngàn năm trăm người.
Nghi Loan Ti Phủ bởi vì nguyên nhân thể chất của võ giả khá là mạnh, một võ giả cũng không chết, nhưng những người thường đã chết đó vẫn khiến đám người Áo công công và Yến Quy Lai cực kỳ phẫn nộ.
- Bất kể việc này xuất phát từ nguyên nhân gì, Tịnh Vân chung quy vẫn là người của Tiểu Phật Tự, việc này ta nhất định phải tố Tiểu Phật Tự.
Áo công công rít lên.
Sắc mặt của hắn đen như đáy nồi, Thiên Lương Thành trong đoạn thời gian này đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, liên tiếp có người chết đi, nhân khẩu giảm mạnh như vậy, chiến tích năm nay khẳng định là đứng bét trong mười hai lý của Lạc Thủy Hương.
Như vậy, hắn cách hoàng cung sẽ càng xa hơn.
Yến Quy Lai lại hiếm có đồng ý với ý kiến Áo công công, nếu không phải Âm Quy Ma không biết vì duyên cớ nào lại đột nhiên thối lui, tất cả mọi người của Thiên Lương Thành đều chết rồi.
Đó chính là hơn chín vạn mạng người.
Yến Quy Lai viết lại chi tiết việc này, sai người mang tới Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti.
Về phần Áo công công thì đi lộ tuyến triều đình, báo lên việc này.
Rất nhanh chuyện Âm Quy Ma đã được các cơ cấu của hoàng triều Đại Ngụy thông qua con đường đặc thù cấp tốc đưa lên từng cấp.
Không bao lâu sau, sự kiện Âm Quy Ma tập kích phát sinh ở Thiên Lương Thành địa vực man nam hẻo lánh, bởi vì sau lưng có thân ảnh của Đại Tiểu Phật Tử, dần dần có sóng gió ấp ủ ở hoàng triều Đại Ngụy.
- Việc này chỉ là phân thân của Âm Quy Ma tập kích một tòa thành, đừng nói tòa thành này vẫn không sao, cho dù toàn thành đều chết, cũng không tính là đại sự gì, tối đa cũng chỉ là triều đình hạ lệnh quát mắng Thiên Nam Nghi Loan Ti một phen, bắt bọn họ thu thập cục diện mà thôi, nhưng. . .
Trong một căn phòng, một nam tử trung niên mặc quan phục xanh tím sang đẹp quý phái nhìn một thuộc hạ mặc quan phục đỏ, nói.
- Vấn đề là ở chỗ phân thân của Âm Quy Ma là Phổ Pháp Tăng của Tiểu Phật Tự hiến tế triệu hồi ra.
Nam tử trung niên tạm dừng tạm dừng, lại chậm rãi nói ra mấu chốt của vấn đề.
Nam tử mặc quan phục đỏ tuổi tác cũng tiếp cận trung niên, sắc mặt hắn sầu khổ nói:
- Đại nhân, cái này ta cũng hiểu, nhưng hiện tại án tử rơi vào tay ta, triều đình lệnh cho ta nghiêm tra, ngươi nói ta nên làm thế nào cho phải?
Nam tử mặc quan phục xanh tím cười khẽ:
- Tiểu Phật Tự xảy ra chuyện như vậy, Đại Phật Tự khẳng định sẽ nắm lấy cơ hội này không buông, cái này đã vượt quá phạm vi ngươi có thể xử lý, việc này cách làm tốt nhất không ngoài một chữ kéo dài.
- Kéo tới khi hai chùa âm thầm đọ sức ra kết quả hoặc là Thánh Thượng xuất thủ can thiệp mới thôi, về phần điều tra... Cái này thì có gì mà tra.
- Đại nhân anh minh.
Nam tử mặc quan phục đỏ bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt bội phục nói.
Nam tử mặc quan phục xanh tím ừ một tiếng, hắn lại uống ngụm trà, sau đó mới chậm rãi hỏi:
- Ngươi không nhận gì của hai nhà đó chứ?
Sắc mặt nam tử mặc quan phục đỏ nghiêm lại,
- Tuyệt đối không.