Nam tử mặc quan phục xanh tím bình tĩnh nói:
- Việc này nặng nhẹ khó định, cũng không biết sẽ tới trình độ nào mới kết thúc, hai nhà này cho dù là đưa núi vàng núi bạc tới trước mặt ngươi, tốt nhất cũng đừng nhận, nếu nhận, vậy ngươi tự cầu nhiều phúc đi.
- Tạ ơn đại nhân đã nhắc nhở, cho dù cho ta một ngàn một vạn lá gan ta cũng không dám nhận.
Nam tử mặc quan phục đỏ vội vàng bảo đảm, trong lòng hắn cũng hiểu, nếu hắn dám nhận hối lộ mà bất kỳ một nhà nào trong hai chùa đưa, vị đại nhân này sẽ triệt để từ bỏ hắn.
- Đại nhân, theo ngươi thấy, trong việc này cơ hội thắng của bên nào lớn hơn?
Nam tử mặc quan phục đỏ lại thấp giọng hỏi.
Việc này ở kinh đô đang rất ồn ào, bất kể là quan viên thân thiết với Đại Phật Tự hay là Tiểu Phật Tự đều trở nên khẩn trương, hoạt động chung quanh tìm hiểu tin tức.
Nếu luận thực lực thì đương nhiên là Đại Phật Tự mạnh hơn, nhưng thủ tọa của Tiểu Phật Tự thánh quyến đang thịnh, hai bên dưới so sánh, hắn có chút nhìn không rõ.
- Mấu chốt của loại chuyện này vẫn phải xem Thánh Thượng nghĩ thế nào.
Mặt nam tử mặc quan phục xanh tím lộ ra một nụ cười,
- Có điều Thánh Thượng nghĩ thế nào, không phải là ngươi và ta có thể phỏng đoán, cứ làm tốt chuyện của ngươi, đừng hồ ngôn loạn ngữ.
Nam tử mặc quan phục đỏ không dám hỏi nhiều nữa, mà là hàn huyên vài câu với nam tử mặc quan phục xanh tím, dưới ý bảo của nam tử mặc quan phục xanh tím, vội vàng cáo từ rời đi.
Nam tử mặc quan phục đỏ ra khỏi cửa lớn phủ đệ, hắn mới mỉm cười thở phào, kỳ thật hắn đương nhiên biết việc này thích hợp nhất chính là giả chết kéo dài, nhưng biết là một chuyện, vẫn phải tới đây nói với thượng quan của mình, có được sự cho phép của thượng quan mới có thể làm như vậy.
Nếu không sẽ lộ ra là không tôn trọng thượng quan, đây mới là đạo làm quan.
Nam tử mặc quan phục xanh tím ở trong đại sảnh cúi đầu phẩm trà, hắn nhìn rất thấu triệt tâm tư của thuộc hạ, nếu tâm tư như của thuộc hạ cũng không nhìn thấu, vậy hắn không khỏi quá thất bại rồi.
Có điều rất nhanh hắn lại nhíu mày, có câu hắn không nói bừa, hắn đúng là không thể đoán được Thánh Thượng sẽ xử lý việc này như thế nào.
Rất nhanh hắn lại i lắc đầu, đừng nói là hắn, cho dù là những lão thần đã đi theo Thánh Thượng một hai trăm năm cũng không đoán được tâm tư của đương kim Thánh Thượng.
Hắn ngẩng đầu nhìn nhìn màn trời sặc sỡ ngoài sảnh.
Dưới màn trời sặc sỡ, là thành thị hùng vĩ nhất của Đại Ngụy triều.
Kiến trúc hào hùng nghiêm chỉnh san sát, dùng Thiên Kính Đại Nhai làm trục giữa, vị trí diện tích của mười vạn phường thị đối xứng với nhau, ở ngoại vi phường thị là Hoàng Cực Hà hình tròn, trên sông đỗ thuyền hoa nhiều như tinh hà.
Khắp nơi đều lộ hết tiếng động huyên náo mà phồn hoa.
Giữa mỗi một tòa phường thị đều dựng phù trụ cao trăm trượng, phù trụ khắc Ngọc Long, Ngọc Long lại không phải vật chết, Ngọc Long chậm rãi chuyển động quanh phù trụ, đầu rồng phun ra ánh sáng bảy màu, triệt để nhuộm cả bầu trời thành ánh sáng màu sặc sỡ.
Mười vạn phù trụ mười vạn Ngọc Long đối với người Kính Đô mà nói là đã quen lắm rồi, chỉ có người lần đầu tiên bước vào Kính Đô mới hoa mắt chóng mặt vì điều này.
Nhưng mười vạn phù trụ mười vạn Ngọc Long tuyệt không phải là thứ mà người Kính Đô kiêu ngạo nhất, bọn họ kiêu ngạo nhất vĩnh viễn là Kính Cung phía đông.
Kính Đô khổng lồ ba mặt nam tây bắc ba đều dựng phù tường cao ngất, chỉ độc có phía đông là không có phù tường, mà là một tấm gương nguy nga.
Độ rộng của gương hoàn toàn bao phủ phía đông Kính Đô, cao tới mười trượng.
Nhìn thì như một hồ xanh dựng đứng, yếu ớt mà lại mỹ lệ.
Mỗi một người lần đầu tiến vào Kính Đô mà lại không biết gì về Kính Đô khi nhìn thấy tấm gương to lớn này, trong lòng đều sẽ chấn động không hiểu.
Bởi vì gương như bảo thạch xanh thẳm, bên trên không nhìn thấy bất kỳ phù văn gì, cũng không có ánh sáng nào chiếu xạ ra.
Bọn họ sẽ sinh ra nghi vấn, gương như vậy lại có thể gánh vác công hiệu của phù tường?
Trên thực tế bọn họ rất nhanh sẽ từ trong miệng người của Kính Đô biết được, cho dù ba phù tường của Kính Đô sụp đổ, mười vạn phù trụ mười vạn Ngọc Long của Kính Đô bị phá hủy, tất cả mọi thứ của Kính Đô đều bị hủy diệt, gương này cũng sẽ không có một chút hao tổn.
Kính Đô được gọi tên như vậy không phải là vì trong thành đối xứng tuyệt đối, mà là vì tấm gương này.
Chí bảo truyền quốc thái tổ của Đại Ngụy triều lưu lại, Thông Thiên Kính.
Gương tự thành một phương thế giới, mà Kính Cung thì ở ngay bên trong gương.
Tục truyền gương cường đại đến có thể cấm tiệt tất cả quái quyệt tiến vào, cho dù là quái quyệt không thể biết cấp cũng không thể tiến vào.