Người thường chỉ có thể đứng ở ngoài Thông Thiên Kính trăm trượng mà quan vọng, phàm là tiến vào phạm vi trăm trượng của Thông Thiên Kính, nếu vận khí tốt có lẽ chỉ bị bắt đi, vận khí không tốt thì sẽ trực tiếp bị kích sát.
Một con đường của Thiên Kính Đại Nhai nối thẳng tới Kính Cung, lại không có người thường có thể tiến vào trong trăm trượng của Thông Thiên Kính.
Hôm nay không phải ngày triều nghị, dưới Thông Thiên Kính chỉ có mấy chục thủ vệ đứng bất động.
Nhưng lại có hai phù xa chạy song song chậm rãi tiến đến.
Hai phù xa ngừng lại trước người thủ vệ một trượng, có hai thủ vệ đi tới xác minh thân phận, sau đó đều cúi người hành lễ với hai người trong phù xa, ra hiệu cho đi.
Bánh xe của hai phù xa lại bắt đầu chuyển động, chạy tới Thông Thiên Kính, trong nháy mắt xe ngựa tiếp xúc với mặt gương, gương nổi lên một tầng gợn sóng nho nhỏ, hai chiếc xe ngựa tiến vào bên trong gương, biến mất.
Tầm mắt của thủ vệ đứng bất động lại một mực nhìn phù xa, bọn họ nhìn thấy phía sau phù bố của hai phù xa, một chiếc mang huy chương hoa bỉ ngạn trắng nõn, một chiếc mang huy chương một đóa thánh liên (sen thánh).
Trong lòng bọn họ biết rõ, người đến là Đại Phật Tự và Tiểu Phật Tự.
Có thể ở ngoài Thông Thiên Kính không xuống xe, ngồi trên phù xa ra vào Kính Cung chỉ có hai vị Quốc sư đại nhân đó.
Lại liên hệ với sự kiện Âm Quy Ma đang lan truyền xôn xao hôm nay, cho dù là thủ vệ địa vị thấp kém của Kính Cung cũng không nhịn được mà thì thầm ở trong lòng, Tử Nguyên Điện trong hoàng cung hôm nay sợ là sẽ diễn ra một hồi long tranh hổ đấu giữa hai chùa rồi.
Có điều chuyện này không liên quan tới tiểu nhân vật như bọn họ, bọn họ lại vội vàng thu liễm tâm thần, nghiêm túc lưu ý biến hóa xung quanh.
…
Trời của Kính Cung là màu xanh da trời, trên trời mây trắng bồng bềnh.
Nhìn thì không có bất kỳ khác biệt gì với ngoại giới, nhưng trời này chung quy vẫn là giả, chỉ dùng phù lục biến thành.
Trong Kính Cung nguyên khí nồng đậm, khiến người ta cảm thấy toàn thân thoải mái.
Sau khi tiến vào Kính Cung, hai chiếc phù xa bước vào đường xe chạy, bắt đầu nhanh chóng chạy gấp.
Nhanh chóng chạy gấp nhìn thì không hợp lễ nghi, nhưng dựa theo quy mô của Kính Cung, nếu không đẩy nhanh tốc độ, dùng tốc độ đi bộ mà đi, sợ là cho dù tới khi trời tối bọn họ cũng khó có thể tới nơi muốn tới.
Cảnh cung xa hoa không ngừng lui về phía sau, chỉ chốc lát, hai chiếc phù xa nhanh chóng chạy gấp trong cung cuối cùng cũng ngừng lại trước Tử Nguyên Điện.
Huy chương hoa bỉ ngạn thuộc về Tiểu Phật Tự, từ trên phù xa đi xuống là một tăng nhân trung niên dáng người to lớn, hắn là Tuệ Nguyên của Tiểu Phật Tự, được Đại Ngụy triều ngự phong Quốc sư.
Huy chương thánh liên thì là Đại Phật Tự, từ trên phù xa đi xuống là một lão tăng gương mặt gầy yếu, hắn là Tuệ Hư của Đại Phật Tự, cũng là Quốc sư được Đại Ngụy triều ngự phong.
Vốn Đại Ngụy triều từ lúc lập nước tới nay chỉ có một vị Quốc sư, đều xuất thân Đại Phật Tự, chỉ là về sau Tiểu Phật Tự quật khởi, một vị Quốc sư biến thành hai vị Quốc sư, Đại Phật Tự và Tiểu Phật Tự mỗi bên một.
Tiểu Phật Tự và Đại Phật Tự rất có uyên nguyên, hai người đều là hàng chữ Tuệ, xem như là cùng thế hệ.
Tuệ Nguyên của Tiểu Phật Tự bước nhanh tới cung kính hành lễ, nói:
- Bái kiến sư huynh.
- Sư đệ không cần khách khí như vậy.
Tuệ Hư chắp tay trước ngực, sắc mặt bình tĩnh đáp lễ.
Người không biết còn tưởng rằng giữa sư huynh đệ vô cùng hòa thuận.
Phù xa chậm rãi lái tới trước cửa điện, có một vị tiểu thái giám chạy bộ đến nói khẽ:
- Hai vị Quốc sư đại nhân, Thánh Thượng cho mời.
- Sư huynh, mời di trước.
Tuệ Nguyên lại cười nói.
Tuệ Hư không khách khí, hắn đi đến thềm đá, nếu có thể, hắn đương nhiên không muốn cùng Tuệ Nguyên yết kiến Thiên Tử.
Trong lòng Tuệ Hư hiểu rằng, sợ rằng Tuệ Nguyên cũng không muốn đi cùng hắn.
Chỉ là Thiên Tử trước khi bọn họ tới đã truyền lệnh xuống bảo bọn họ cùng nhau tới đây.
Cho nên hai người đi cùng nhau.
Tiểu thái giám đi trước dẫn đường, hai người không nhanh không chậm đi đến Tử Nguyên Điện ở phía trước.
Sau khi từ thềm đá đi lên, đã được trực tiếp dẫn vào Tử Nguyên Điện.
Trong điện trải bạch ngọc, cửa sổ khảm kim lăng hoa, mười hai xà cột vàng có phù điêu vân long, ngẩng đầu nhìn lên nóc trời trong điện sáng chói như sao, tinh không nhìn thì rất gần, rực rỡ chấn động lòng người.
Phía trước là bậc lầu tử ngọc, bậc lầu đạt tới trăm bậc, trên bậc lầu thì là hoàng tọa đen xì, lưng hoàng tọa cao ba trượng, nhìn thì giản dị tự nhiên, rất không hợp với Tử Nguyên Điện hoa mỹ.
Nhưng từ lúc Tử Nguyên Điện được thành lập, hoàng tọa đã ở đây.
Cho dù là hai vị Quốc sư cũng không rõ hoàng tọa của hoàng thất Đại Ngụy có phải tồn tại huyền cơ gì hay không?
Cũng bởi vì bậc lầu đủ cao, hoàng tọa đủ lớn, kỳ thật bọn họ ngẩng đầu nhìn, căn bản không nhìn rõ trên hoàng tọa có người ngồi hay không.