Bạch Huyền Thạch hăng hái hăm hở nhảy lên lôi đài, bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti Phủ đều biết sự lợi hại của Bạch đại nhân hắn.
Chu Phàm cũng nhảy lên lôi đài, sắc mặt bình tĩnh nhìn Bạch Huyền Thạch.
- Các vị, hôm nay ta luận bàn hữu hảo với Chu lực sĩ, bởi vì ta là Tẩy Tủy Đoạn, cảnh giới cao hơn Chu lực sĩ một bậc, để cho công bằng, ta chỉ dùng một tay đánh với Chu lực sĩ.
Bạch Huyền Thạch ôm quyền cao giọng nói với người xung quanh lôi đài.
- Hay.
Dưới lôi đài không ít người nhao nhao vỗ tay, theo bọn họ, An Tây Sứ mới tới này quả nhiên có khí độ.
Áo công công cũng nhẹ nhàng vỗ tay theo, có điều trên mặt hắn lộ ra vẻ bi ai.
- Áo công công, ngươi không đánh giá cao Bạch đại nhân à?
Lý Cửu Nguyệt vỗ tay dùng sức nhất, hắn mặt mày tươi cười hỏi.
Áo công công lườm Lý Cửu Nguyệt, hừ một tiếng không nói gì, Lý Cửu Nguyệt này ở trong mắt Áo công công đã xem như triệt để làm phản rồi.
- Bạch đại nhân, có thể bắt đầu chưa?
Chu Phàm chờ Bạch Huyền Thạch nói xong, hắn mới cười hỏi.
- Được rồi, ngươi rút đao đi.
Bạch Huyền Thạch liếc vỏ đao dài nhỏ Chu Phàm đeo bên hông.
Hắn vươn bàn tay to rộng ra, trong mắt không hề có ý sợ hãi, hắn muốn Chu Phàm biết được sự lợi hại của chưởng pháp Bạch gia.
- Vậy thì không cần.
Chu Phàm lắc đầu cự tuyệt, bày ra một thế quyền.
- Vậy lát nữa ngươi cũng đừng hối hận.
Bạch Huyền Thạch không khuyên nữa, hắn đã nhường một tay, Chu Phàm tự đại là chuyện của Chu Phàm.
Thân thể Bạch Huyền Thạch nhấp nhoáng, giống như ảo ảnh đã tới trước người Chu Phàm, một chưởng đánh tới, chưởng này nhanh tới tuyệt luân, tạo cho người ta một loại cảm giác hít thở không thông.
Sắc mặt Chu Phàm bình thản, quyền phải của hắn trực tiếp đánh ra.
Chỉ là chưởng pháp của Bạch Huyền Thạch đột nhiên biến đổi, giữa một chưởng ẩn chứa năm sáu loại chưởng kích chi pháp, quyền phải muốn tránh Chu Phàm đồng thời còn đề phòng quyền trái của Chu Phàm đánh ra, đánh về phía ngực phải của Chu Phàm.
Chưởng pháp này vốn cực kỳ huyền diệu.
Nếu là Chu Phàm trước kia chỉ biết vung quyền lỗ mãng khẳng định sẽ bị một chưởng đánh trúng, bởi vì chưởng này đánh ra quả thật rất xảo diệu.
Nhưng Chu Phàm trong đoạn thời gian gần đây một mực đang nghiên cứu Thực Nhật Linh Quyền, lý giải đối với công phu quyền cước càng lúc càng sâu sắc, một chưởng này đánh tới, quyền phải của hắn cũng biến hóa theo, vẫn trực tiếp đánh vào lòng bàn tay của Bạch Huyền Thạch.
Bốp một tiếng, Bạch Huyền Thạch trước sau lui một bước, trong mắt hắn đầy vẻ kinh ngạc, một chưởng vừa rồi của hắn không dùng tới chân khí, chỉ là thuần túy thôi động khí lực, nhưng khí lực của hắn chính là phải đạt tới một vạn cân, lại vẫn không bằng người này.
Bạch Huyền Thạch không rảnh nghĩ nhiều, chân trái của hắn bước ra, không lựa chọn bạo phát, mà là trực tiếp thôi động chân khí trong cơ thể, chưởng phải lập tức tràn ngập quang mang màu trắng đánh ra.
Không lựa chọn bạo phát là vì khí lực cơ sở của hắn không bằng Chu Phàm, cho dù bạo phát cũng không bằng, cho nên nếu Chu Phàm không bạo phát, hắn cũng sẽ không lựa chọn bạo phát để đối kháng.
Võ giả so đấu luận bàn không thể dùng phù lục, nhưng chân khí thì vẫn có thể sử dụng.
Chưởng lực bọc chân khí lập tức biến thành hung mãnh, đây đã không phải là khí lực cơ sở đơn thuần có thể ngăn cản.
Trừ khi Chu Phàm lựa chọn bạo phát, dùng khí lực to lớn hơn để chống đỡ, nhưng Chu Phàm không làm như vậy, hắn vẫn đánh ra quyền phải, quyền phải cũng có quang mang màu trắng bao phủ.
Quyền chưởng va chạm phát ra tiếng bang bang, luồng gió khuấy động.
Mọi người ở dưới lôi đài ngưng thần nhìn, rất nhanh có người hô khẽ, Bạch Huyền Thạch là đơn chưởng nghênh địch không có vấn đề gì, khiến bọn họ giật mình là Chu Phàm cho tới bây giờ cũng chỉ dùng quyền phải.
Đối diện chính là Tẩy Tủy Đoạn, Chu Phàm không ngờ có thể dùng một quyền ngăn cản, hơn nữa nhìn quyền pháp dũng mãnh đó, dường như đã dần dần áp chế Bạch Huyền Thạch.
Da mặt Áo công công run run, hắn đã nói tên ngu xuẩn Bạch Huyền Thạch này là quá kiêu ngạo mà.
Tiếng hô khẽ dưới lôi đài khiến Bạch Huyền Thạch lúc này mới có phản ứng, lúc trước hắn mải mê ngăn cản quyền pháp của Chu Phàm, lại không kịp nghĩ nhiều, hiện tại mới phát hiện Chu Phàm là chỉ dùng một tay đánh với hắn.
Mà hắn lại chậm chạp không thể hạ được Chu Phàm, điều này khiến hắn vừa thẹn vừa giận, hắn hét lớn một tiếng, chân khí ba điền hai vại rưỡi khổ tu trong cơ thể cùng với chân khí ở xương cốt tứ chi, xương cốt thân thể toàn bộ đều thôi động, từ chưởng phải trào ra.
Chưởng lực mang tới chân khí mãnh liệt như sóng to vỗ bờ, sóng sau mạnh hơn sóng trước.
Chu Phàm khi Bạch Huyền Thạch gia tăng chân khí công kích, chỉ hơi nhướng mày, cũng có chân khí thuận theo quyền đầu dâng lên, có điều hắn chỉ điều động chân khí của bốn khí điền đã triệt để áp chế chân khí của Bạch Huyền Thạch.
Quyền như đánh trống, từng quyền đánh ra.