Dùng còn chỉ là quyền chiêu của Thực Nhật Linh Quyền, không thôi động Viêm Dương Khí trong cơ thể.
Nhưng chính là như vậy, Bạch Huyền Thạch vẫn bị một quyền đánh cho liên tục lui về phía sau, một tay của hắn đã triệt để không chịu nổi, mắt thấy quyền phải của Chu Phàm đánh tới mặt hắn, hắn sợ tới mức theo bản năng vỗ chưởng trái ra.
Ầm một tiếng.
Bạch Huyền Thạch liên tục lui về phía sau năm bước, mỗi một bước đều lưu lại dấu chân rất sâu trên lôi đài.
Bạch Huyền Thạch đã nói chỉ dùng một tay lại bị đơn quyền của Chu Phàm bức cho phải dùng tới tay còn lại, tình cảnh rơi vào yên tĩnh.
Mọi người ở dưới lôi đài ngơ ngác nhìn nhau, thế này còn cần phải đánh nữa à? Cao thấp đã rõ rồi.
- Tốt.
Lý Cửu Nguyệt cười hô, đồng thời vỗ tay đầu tiên.
Lý Cửu Nguyệt vừa vỗ tay, người dưới đài cũng vỗ tay ủng hộ, bọn họ cũng không để ý tới mặt mũi của Bạch Huyền Thạch.
Áo công công thì thở dài nhắm mắt lại, đúng là quá mất mặt.
Tiếng vỗ tay bốp bốp giống như tát vào mặt Bạch Huyền Thạch, sắc mặt Bạch Huyền Thạch đỏ bừng nhìn về phía Chu Phàm, tức giận nói:
- Ngươi không phải Thể Lực Đoạn.
Ở trong mắt hắn, chân khí như chân khí như vậy sao có thể chỉ là Thể Lực Đoạn?
Trên thực tế Chu Phàm quả thật không phải Thể Lực Đoạn, hắn sớm đã tiến vào Tẩy Tủy Đoạn, có điều hắn chưa từng thuyên chuyển chân khí ở xương cốt tứ chi, đúng là chỉ dùng chân khí của Thể Lực Đoạn đọ sức với Bạch Huyền Thạch.
- Ta không phải.
Chu Phàm thẳng thắn thành khẩn nói.
Sắc mặt Bạch Huyền Thạch hơi dịu đi, khi hắn vừa muốn nói gì đó, nhưng dưới đài lại có một đạo thanh âm truyền đến.
- Cái này thì có liên quan gì Chu huynh có phải Thể Lực Đoạn hay không? Chu huynh chính là một mực chỉ dùng một tay đánh với ngươi, thua lại không muốn nhận à?
Người lên tiếng là Lý Cửu Nguyệt.
Các võ giả vây xem cũng có cách nghĩ tương tự, có không ít người cười ra tiếng, xung quanh lôi đài tràn ngập không khí hân hoan.
Sắc mặt Bạch Huyền Thạch cứng đờ, bởi vì lời này khiến hắn không thể phản bác, hắn tức giận đến ngực nghẹn một hơi.
- Bạch đại nhân, còn đánh nữa không?
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng hỏi, chưởng pháp của Bạch Huyền Thạch này không tồi, vừa rồi giao thủ đã khiến cho hiểu biết của hắn đối với Thực Nhật Linh Quyền lại tăng trưởng thêm một phần.
Hắn là hi vọng có thể đánh tiếp, nhưng nếu Bạch Huyền Thạch không muốn đánh nữa, hắn cũng sẽ không miễn cưỡng.
- Đánh.
Bạch Huyền Thạch lạnh lùng nói,
- Vừa rồi chỉ là làm nóng người mà thôi, ngươi chắc sẽ không cho rằng ngươi thật sự thắng rồi chứ?
Lúc này hắn biết mình bất kể là như thế nào cũng không thể thua được, một khi thua, vậy mặt mũi gì cũng không còn, hắn hít một hơi lạnh nhìn Chu Phàm, vốn loại bản sự giấu dưới đáy hòm này không nên lấy ra ở đây, nhưng lần này đúng là hết cách rồi.
Khi lạnh được hít vào lưu động ở phần phổi, rất nhanh lại phun ra qua mũi, hình thành hai đạo sương khói mong manh.
Cả người Bạch Huyền Thạch cũng bị khí hàn sương màu trắng từ trong cơ thể tỏa ra bao phủ.
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, đây là chân khí dị chủng hay là năng lực quyệt nhân?
- Đây là Băng Sương Chi Phế (phổi băng sương) của Bạch gia.
Dưới lôi đài, mặt Áo công công lộ vẻ vui mừng,
- Không ngờ tiểu tử này lại kế thừa Băng Sương Chi Phế của Bạch gia, chẳng trách có thể được Bạch gia đề cử tới tiếp nhiệm chức An Tây Sứ.
Bạch gia cũng là thế gia quyệt nhân, bọn họ có năng lực quyệt nhân trời sinh Băng Sương Chi Phế, nhưng không phải tất cả đệ tử đều kế thừa loại năng lực này.
Lý Cửu Nguyệt cũng biến sắc, có điều tranh đấu giữa hai người, hắn không tiện lên tiếng nhắc nhở Chu Phàm.
Lúc này thân ảnh của Bạch Huyền Thạch khẽ động, hắn đã phóng tới Chu Phàm, hai tay đột nhiên đánh ra.
Chưởng pháp biến thành tầng tầng lớp lớp, khí tức sương lạnh màu trắng cũng theo đó dâng lên, hàn khí âm hàn thấu xương khiến cho trên lôi đài kết ra một tầng hàn băng mỏng manh.
Băng sương của Bạch gia Băng Sương Chi Phế không phải là băng sương bình thường, loại băng sương này rất dễ có thể xâm nhập ngũ tạng lục phủ, thậm chí là cốt tủy trong cơ thể người, rất âm độc.
Sắc mặt Chu Phàm hờ hững, quyền phải của hắn không còn chỉ là chân khí quang mang màu trắng, mà là pha tạp với hỏa diễm màu lam.
Thực Nhật Linh Quyền.
Lãnh lam hỏa diễm trên quyền đầu chỉ vừa hiện lên, hàn băng trong không khí đã tan chảy, không thể tiến thêm nửa phần.
Lãnh lam hỏa diễm bao bọc quyền đầu cùng chân khí không ngừng thu về trong quyền đầu, khiến cho quyền phải của Chu Phàm giống như là một vầng mặt trời màu lam, quang mang rực rỡ mà chói mắt.
Không ít người dưới lôi đài bị quang mang như khiến cho phải chớp mắt liên tục.
- Đây là Dung Linh Võ Kỹ à?
Áo công công trở nên kinh nghi bất định.
Nhưng dị biến của quyền đầu chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Quyền đầu của Chu Phàm đã đánh tới.
Bạch Huyền Thạch trong nháy mắt băng sương chi khí của mình tan chảy, hắn lại nhìn thấy quyền đầu thẳng tiến không lùi ập tới.