Sắc mặt Bạch lão gia tử càng lúc càng lạnh lùng.
- Sau khi Bạch Huyền Thạch trở về thì cho hắn lên trời trăm trượng, bất kể sống chết đều không truy cứu nữa.
Sắc mặt Bạch Thiên Cai lộ vẻ sầu thảm, bay lên trời trăm trượng mà ngã xuống, cho dù là võ giả sau Kháng Kích Đoạn thân thể đã trở nên mạnh hơn cũng rất khó sống sót, có thể sống sót chắc cũng sẽ trở thành một phế nhân.
Bạch lão gia tử rời khỏi chính sảnh.
Bạch Thiên Hoa lại chưa đi.
- Đại ca.
Bạch Thiên Cai ngẩng đầu nhìn Bạch Thiên Hoa, trong mắt hắn lộ ra vẻ cầu xin.
- Bát đệ.
Bạch Thiên Hoa khẽ thở dài,
- Từ giờ trở đi, trước khi Huyền Thạch về nhà, ngươi và ta phải một tấc cũng không rời.
Bạch Thiên Cai ngẩn người, sau đó thì triệt để lạnh lòng, hắn hiểu ý của Bạch Thiên Hoa, Bạch Thiên Hoa là sợ hắn mật báo cho con trai mình. vipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Nếu Bạch Huyền Thạch biết vận mệnh sẽ phải đối mặt khi về nhà, hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự mà đào tẩu.
Nhưng một khi Bạch Huyền Thạch đào tẩu, vậy Bạch gia sẽ bởi vì sự đào tẩu của hắn mà đối phải mặt với cục diện gian nan không thể tưởng tượng, Bạch Thiên Hoa sẽ không cho phép xuất hiện cục diện như vậy.
Bạch Thiên Cai cúi thấp đầu, kỳ thật Bạch Thiên Hoa làm như vậy cũng tốt, như vậy tâm lý của hắn mới có thể không có trở ngại.
Nếu Bạch Thiên Hoa không trông chừng hắn, hắn lại không báo tin cho nhi tử, vậy cả đời này hắn sẽ phải sống trong áy náy.
Thế gia thường thường là đặt lợi ích của gia tộc lớn hơn tất cả, Bạch gia cũng không ngoại lệ.
...
Sau khi Chu Phàm rời khỏi Thiên Lương Thành, cho tới lúc chính ngọ thì mới về tới Phần Cốc Địa.
Phần Cốc Địa là nhất phái tường hòa, Chu Phàm đầu tiên là giống như trước kia mang theo xe ngựa chở đầy hàng hóa tới doanh địa tuần tra của Tam Khưu Thôn, gặp Hoàng phù sư và Lỗ Khôi.
Hoàng phù sư và Lỗ Khôi nhìn thấy Chu Phàm trở về, rất cao hứng, đồng thời phái người đi thông tri cho cha mẹ của Chu Phàm.
Chu Phàm hàn huyên vài câu với bọn Hoàng phù sư, sau khi dặn dò một chút hắn liền mang theo lễ vật mua cho cha mẹ và Tiểu Liễu trực tiếp trở về nhà.
Về nhà không lâu, cha mẹ cùng về tới trong nhà, bọn họ nhìn thấy Chu Phàm thì vừa cao hứng vừa nghi hoặc, dẫu sao Chu Phàm tháng trước vừa rời nhà không bao lâu, tháng này trở về hơi sớm.
Chu Phàm không sốt ruột giải thích nguyên nhân về nhà, mà là nói chuyện phiếm với cha mẹ, Quế Phượng không chịu ngồi yên, rất nhanh lại chui vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa cho Chu Phàm.
Chu Phàm kể với Chu Nhất Mộc một số chuyện thú vị không tính là nguy hiểm ở Thiên Lương Thành, về phần những chuyện quá hung hiểm, ví dụ như Ma Cô Yêu và Âm Quy Ma thì không nói, dẫu sao có một số chuyện nói ra sẽ chỉ khiến cha mẹ lo lắng thêm mà thôi.
Nhớ tới Ma Cô Yêu, trong mắt Chu Phàm lộ ra một tia cảnh giác, hắn vẫn không quên Ma Tổ.
Có điều Hoàng Diệp lão đạo nói Ma Tổ đã đào tẩu, chắc không thể khôi phục nhanh như vậy, mà mình hiện tại lại tiến vào Tẩy Tủy Đoạn, Ma Tổ muốn giết hắn cũng không dễ dàng.
Hắn có nhiều át chủ bài như vậy, nếu Ma Tổ đã bị thương lại thật sự dám đến.
Chu Phàm đúng là hi vọng hắn sẽ đến, để tránh cứ phải đề phòng quái quyệt này trả thù.
Chu Phàm cũng từng hỏi Phù Sư trong phủ ti về chuyện này, dưới cái nhìn nhất trí của các Phù Sư, Ma Tổ chỉ có thể tìm Chu Phàm trả thù, chứ không thể tìm được tới cha mẹ hắn ở Tam Khưu Thôn.
Dẫu sao nó thậm chí ngay cả tên của Chu Phàm cũng không biết, thủ đoạn tìm người của những quái quyệt đó cuối cùng cũng chỉ là nhắm về phía Chu Phàm.
Nói một lúc, Chu Nhất Mộc mới vỗ đầu nói:
- Đúng rồi, ngươi mau đi thăm Tiểu Liễu đi, kỳ thật nếu qua mấy ngày nữa ngươi không trở về, ta cũng chuẩn bị dùng Tiêu Tức Phù ngươi đưa ta để liên hệ với ngươi.
- Tiểu Liễu làm sao vậy?
Chu Phàm có chút khẩn trương hỏi.
Chu Nhất Mộc an ủi:
- Ngươi đừng lo lắng, Tiểu Liễu không sao, rất tốt, có một số chuyện ta và bọn Đại Liễu không đưa ra được chú ý, nên muốn hỏi ngươi một chút.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Chu Phàm thở phào hỏi.
Chu Nhất Mộc kể lại từ đầu chí cuối, sau khi Chu Nhất Mộc nói xong, sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, vòng tay hồng nhạt Tiểu Liễu đeo đã xảy ra vấn đề.
- Sao? Có phải chúng ta nói với ngươi quá muộn không?
Chu Nhất Mộc bất an hỏi.
- Không phải.
Chu Phàm cũng biết Chu Nhất Mộc sợ quấy nhiễu công việc của hắn, hít sâu một hơi, nói:
- Cha, ta đi gặp Tiểu Liễu.
- Cũng không biết bọn họ có ở nhà không, ta đi cùng ngươi.
Chu Nhất Mộc buông ấm thuốc sắt đen, nói.
Thôn vẫn chưa xây xong, Chu Phàm rời khỏi thôn, Chu Phàm biết nhà Tiểu Liễu ở đâu, nhưng nếu bọn Tiểu Liễu không ở nhà, chưa chắc đã có thể tìm được người.
Chu Phàm dưới sự dẫn đường của Chu Nhất Mộc, rất nhanh tìm được Tiểu Liễu, nàng đang đi cùng Chu Xuân Mai mẹ nàng.