Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 666 - Chương 666. Sầu Hầu Rời Khỏi (2)

Chương 666. Sầu Hầu rời khỏi (2) Chương 666. Sầu Hầu rời khỏi (2)

Tiêu Tức Phù này là Chu Phàm bỏ ra không ít công huân để đổi lấy, cự ly so với Tiêu Tức Phù sơ cấp thì không biết xa hơn bao nhiêu lần, chỉ cần hắn ở trong phạm vi Lạc Thủy Hương, Chu Nhất Mộc đều có thể thông qua đạo Tiêu Tức Phù này liên hệ với hắn.

Chu Nhất Mộc cẩn thận thu hồi đạo Tiêu Tức Phù này, hắn ngẩng đầu nhìn Chu Phàm nói:

- A Phàm, khối ngọc bội trong nhà vẫn còn chứ?

- Còn, ta một mực mang ở trên người.

Chu Phàm lấy ra khối thanh ngọc bội hình tròn đó, dù sao cũng là ngọc bội gia truyền, Chu Phàm bảo quản rất cẩn thận.

Chu Nhất Mộc nhìn ngọc bội, do dự một chút nói:

- A Phàm, ngọc bội này ngươi mang ở trên người thì đừng để người khác nhìn thấy, nguyên nhân thì ngươi cũng biết rồi.

- Vốn ngọc bội này tồn tại nguy hiểm, không nên để ngươi mang theo, nhưng dẫu sao đây cũng là thứ duy nhất trong nhà một mực lưu truyền tới nay, ngươi lại là huyết mạch duy nhất của Chu gia, cho nên ta chỉ có thể giao nó cho ngươi...

- Cha, ta hiểu mà.

Chu Phàm lắc đầu ngắt lời, khối ngọc bội này được cha coi trọng như vậy, chỉ cần cẩn thận một chút, không ai có thể biết hắn mang một khối ngọc bội như vậy, vả lại hình dạng của khối ngọc bội này rất bình thường, không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt.

Không có ai biết lai lịch của ngọc bội này.

Đêm nay Chu Phàm không tu luyện, nói chuyện rất lâu với cha mẹ, cho tới khi đêm khuya, mới chào cha mẹ trở về phòng đi ngủ.

Khi Chu Phàm mở mắt ra thì nhìn về phía trước, thấy Yên Chi đang ngồi trước bàn vuông ăn Mỹ Nhan Trùng, hắn mới thở phào.

Tối nay nếu Yên Chi không có mặt, vậy hắn cũng phải nghĩ biện pháp gọi nàng ra.

Chu Phàm đi tới nói:

- Có thời gian không?

- Ta cái gì cũng không có nhiều, chỉ có thời gian là nhiều.

Đũa ngọc trong tay Yên Chi gắp một con Mỹ Nhan Trùng đang ngọ nguậy, bỏ vào trong miệng, tao nhã nhai nuốt,

- Có việc thì tấu sớm đi, không có việc thì bãi triều, con người ngươi quá xấu, chỉ là đứng ở chỗ này thôi cũng sẽ ảnh hưởng tới khẩu vị của ta.

Chu Phàm không tính toán với nàng, mà là nói ra chuyện vòng tay hồng nhạt của Tiểu Liễu.

- Trấn Quyệt Trạc nứt rồi à?

Sau khi Yên Chi nghe xong, ném đũa ngọc xuống, nhìn về phía Chu Phàm, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng hứng thú.

- Thứ đó tên là Trấn Quyệt Trạc à?

Chu Phàm hơi nhíu mày,

- Đúng vậy, xuất hiện một số vết rạn, có phải tên gia hỏa Vụ đó đưa một thứ phẩm cho ta không?

- Trấn Quyệt Trạc cũng không phải thứ đáng giá gì, hắn sẽ không lấy một thứ phẩm để lừa ngươi đâu.

Yên Chi nói với vẻ khinh thường,

- Xuất hiện loại tình huống này, chứng tỏ lực lượng quyệt nhân trên người tiểu thanh mai trúc mã đó của ngươi rất mạnh, Trấn Quyệt Trạc cũng không trấn được...

Nói tới đây, Yên Chi tạm dừng một chút, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ:

- Không đúng, ta chưa từng gặp lão già Vụ đó, nhưng đã có thể lên thuyền làm hoa tiêu viên, không ai không phải hạng người cảnh giới cao thâm, hắn không nên xuất hiện ngộ phán (phán đoán sai lầm) cấp thấp như vậy.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ khẩn trương, an nguy của Tiểu Liễu khiến hắn không thể không quan tâm,

- Vậy rốt cuộc rốt cuộc vấn đề gì?

- Cái này thì sao ta biết được, ta lại không ra ngoài được, cũng chưa từng gặp nàng.

Yên Chi lườm Chu Phàm,

- Ngươi nói cho ta nghe một chút nàng là trở thành bán nhân bán quyệt như thế nào đi.

Chu Phàm vội vàng kể lại chi tiết chuyện Tiểu Liễu vì sao lại có được lực lượng của quyệt nhân.

- Tâm của Kiển Thụ cổ và máu quyệt nhân của ngươi...

Yên Chi nhíu mày suy tư, một lát sau nói,

- Cho dù là năng lực quyệt nhân mới dị biến, cũng sẽ không thể có lực lượng lớn đến mức khiến Trấn Quyệt Trạc cũng không thể áp chế.

- Cách làm của lão đầu tử đó chắc không có vấn đề, đổi lại là ta cũng sẽ lựa chọn làm như vậy.

- Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì?

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ lo lắng, tình huống có thể là còn nghiêm trọng hơn hắn nghĩ.

- Nếu ta có thể tự mình kiểm tra cho nàng, khẳng định có thể điều tra ra, nhưng hiện tại thì…

Yên Chi nhún vai, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nàng không thể ảnh hưởng được tới thế giới bên ngoài.

- Có điều ngươi cũng đừng quá lo lắng, cho dù không biết là vì nguyên nhân gì tạo thành, cũng không có nghĩa là không có cách.

Sau đó Yên Chi lại nói.

- Có biện pháp gì?

Chu Phàm tận lực bình tĩnh hỏi, hắn phát giác ra, đây là Yên Chi định cắt thịt hắn, cho nên hiện tại hắn phải biểu hiện bình tĩnh một chút.

Yên Chi liếc Chu Phàm một cái, nàng hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi cho rằng ta là ai? Ngươi phải biết nếu là trước kia, người khác muốn nói chuyện với bản tiên tử, cũng phải trả giá rất lớn không?

- Báo ra giá của ngươi đi.

Mặt Chu Phàm lộ vẻ bất đắc dĩ nói.

Bình Luận (0)
Comment