Chu Phàm không nói tiếp, hắn chỉ kiên nhẫn chờ.
- Ta muốn tất cả sâu xám của ngươi hiện tại.
Yên Chi nghĩ nghĩ một chút cười nói.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành có chút khó coi, hiện tại trong quả cầu lưu ly có hơn hai trăm hai mươi con sâu xám lớn, cái giá này của Yên Chi đối với hắn mà nói chính là đắt như lên trời.
- Cái giá này...
- Ngươi có thể không đổi.
Yên Chi cười ngắt lời,
- Sau đó nhìn thanh mai trúc mã của ngươi chết đi hoặc là có bản lĩnh thì tự mình sáng tạo một môn công pháp như vậy đi.
- Vừa rồi còn khen ngươi thiện lương, hiện tại xem ra tâm can của ngươi đã sớm cầm cho chó ăn rồi.
Chu Phàm cười khổ một tiếng nói.
Yên Chi chỉ dùng tay áo che miệng cười một tiếng, nàng hiện tại đã không để ý tới đánh giá của Chu Phàm.
- Công pháp này là ngươi sáng tạo ra, nó không có thiếu sót gì chứ.
Chu Phàm lại mở miệng hỏi.
- Đương nhiên là không, đã cải tạo nhiều lần như vậy, về sau tu vi ta cao rồi, kiến thức cũng không ngừng tăng trưởng, khi ở trên thuyền rách này nhàm chán ta lại tu sửa mấy vấn đề nhỏ, ta bảo đảm, tuyệt đối sẽ không tồn tại vấn đề gì.
Yên Chi ngạo nghễ nói.
Tuy nàng rất ít sáng tạo công pháp võ kỹ, nhưng đã sáng tạo thì tự nhiên sẽ bỏ vào tâm tư rất lớn để khiến công pháp biến thành không thể bới móc.
- Ta đổi.
Chu Phàm không do dự nữa, lần này Yên Chi giở công phu sư tử ngoạm, cũng đã nhắm chuẩn chỗ yếu của hắn, đã không thể hạ giá, vậy hắn chỉ có thể đổi môn công pháp này với Yên Chi.
Đừng nói là hơn hai trăm hai mươi con sâu xám lớn, vì Tiểu Liễu, cho dù năm trăm con sâu xám lớn, hắn cũng sẽ không có bất kỳ do dự gì.
- Ta lại có chút hối hận, nên đòi thêm vào trái tim đó của ngươi mới đúng.
Yên Chi cười khẽ một tiếng,
- Có điều ta đã đưa ra cái giá này, vậy bán rẻ cho ngươi vậy.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành tối sầm, Yên Chi này chính là được tiện nghi còn ra vẻ điển hình.
- Bản khâm định cuối cùng lần thứ một ngàn linh tám của công pháp mà quyệt nhân đời thứ nhất Yên Chi khai phá.
Sau khi Chu Phàm cầm lấy công pháp, hắn nhìn thấy tên của công pháp thì mặt lộ vẻ nghẹn lời.
Năng lực đặt tên của Yên Chi này cũng quá tùy ý rồi, khiến hắn thực sự bất lực.
- Sao, ghét bỏ tên không dễ nghe à?
Yên Chi nhìn biểu cảm của Chu Phàm một cái liền biết, nàng nghĩ nghĩ một chút rồi nói,
- Quả thật là hơi dài một chút, cũng không tiện nhớ, vậy gọi là Đệ Nhất Thần Công Yên Chi tiên tử tự nghĩ ra là được rồi.
- Ừm... Cái này rất tốt, không bằng trực tiếp gọi là Đệ Nhất Thần Công mà không thêm tên của bản tiên tử, như vậy thì quá không có phẩm cách.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, cuối cùng vẫn không nói gì, hắn đã không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với thẩm mỹ của Yên Chi, mà là bản thân lặng lẽ thay cho công pháp một cái tên khác: Vạn Mộc Xuân.
Vạn Mộc Xuân là ngụ ý thân thể của Tiểu Liễu có thể mau chóng giải quyết tai hoạ ngầm, khỏe mạnh an khang.
Yên Chi cũng không biết Chu Phàm đã lặng lẽ sửa tên công pháp mà mình sáng tạo.
- Nữ hài đó tên là Tiểu Liễu phải không?
Yên Chi bỗng nhiên lại hỏi.
- Ừ.
Chu Phàm đang nghiên cứu công pháp Vạn Mộc Xuân, hắn muốn dạy cho Tiểu Liễu, chỉ có thể tự mình học tập trước một lần.
Khiến Chu Phàm cảm thấy có chút tiếc nuối là, công pháp này chỉ thích hợp với quyệt nhân đời thứ nhất, đối với quyệt nhân như hắn mà nói thì lại không có tác dụng bao lớn.
- Cũng là quyệt nhân đời thứ nhất lại là nữ, không tồi, không tồi.
Yên Chi gật đầu cười nói.
- Cái gì không tồi?
Chu Phàm cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu.
- Ngươi thay ta giao cho cái này cho nàng.
Yên Chi vươn tay ra bắt một dòng sương mù tới, sương mù ngưng tụ thành một hạt châu màu tím to bằng viên đạn.
Trong hạt châu có từng dòng tử khí phiêu đãng, lộ ra rất thú vị.
- Đây là gì?
Chu Phàm tiếp nhận hạt châu, tò mò hỏi,
- Còn nữa, vì sao lại đưa thứ này cho Tiểu Liễu?
- Lễ gặp mặt của sư phụ cho đồ đệ, ngươi thay ta đưa nàng, cứ nói là sư phụ Yên Chi tiên tử của nàng tặng.
Yên Chi thản nhiên nói,
- Đây là Tử Linh Châu của bổn môn, khiến nàng tu luyện công pháp của bổn môn sẽ làm ít công to, ngươi đừng tham ô, nếu để ta biết, sẽ cho ngươi biết tay, có điều Tử Linh Châu này chỉ hữu dụng đối với nữ nhân, đối với ngươi cũng không có tác dụng gì.
- Chu Phàm:
- ???
- Cái quỷ gì vậy? Sao Tiểu Liễu lại thành đồ đệ của ngươi?
Sau khi Chu Phàm có phản ứng liền hỏi.
- Nàng là quyệt nhân đời thứ nhất, hiện tại lại tu luyện Đệ Nhất Thần Công Yên Chi tiên tử tự nghĩ ra do bản tiên tử sáng tạo, nàng đương nhiên là đồ đệ của ta rồi.
Yên Chi cười cười nói.
- Công pháp này chính là ta dùng sâu xám để đổi, ngươi thu đồ đệ, cách truyền công như vậy chính là rất quá đáng.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành màu đen nói.