- Chuyện nào ra chuyện đấy.
Yên Chi cười trong trẻo,
- Nói chung đồ đệ ta học được công pháp của ta, nàng cũng không thiệt, về phần ngươi thiệt bao nhiêu sâu xám, đó là chuyện của ngươi.
- Sự vô sỉ của ngươi đã vượt xa tưởng tượng của ta rồi.
Chu Phàm thở dài nói, có điều trong lòng hắn vẫn rất cao hứng, dẫu sao Tiểu Liễu đã bái được một sư phụ lợi hại siêu cấp.
Cho dù sư phụ này không thể rời khỏi Khôi Hà Không Gian, nhưng đối với Tiểu Liễu mà nói, vẫn có lợi ích rất lớn.
- Ngươi trước tiên thề với thuyền đi, Tử Linh Châu này là không có cạm bẫy gì.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, để phòng ngừa vạn nhất lại nói.
Quỷ tâm tư của Yên Chi quá nhiều, đây cũng không phải vật phẩm giao dịch được, Chu Phàm vẫn lo lắng, dẫu sao Thất Thải Tình Thạch chính là vết xe đổ.
Yên Chi rất sảng khoái giơ tay lên thề.
- Xem ra ngươi thật sự muốn nhận Tiểu Liễu làm đồ đệ, có điều cho một quyển công pháp mà ta trả tiền, còn có một viên châu rách, ngươi cũng không thấy xấu hổ à?
Chu Phàm cười khẩy nói.
- Ngươi chắc không phải là muốn mượn danh nghĩa của đồ đệ ta để lừa gạt công pháp võ kỹ của ta chứ?
Trong mắt Yên Chi trong mắt vẻ cảnh giác,
- Ta nói với ngươi nhé, ta nhận nàng làm đồ đệ, hiện tại tối đa chỉ là đệ tử trên danh nghĩa, nàng có hợp cách hay không, ta vẫn phải quan sát thêm mới được.
Chu Phàm quả thật ôm một bộ phận tâm tư lừa lấy một số công pháp võ kỹ, dẫu sao hiện tại xem ra, tất cả thứ trên thuyền phải qua hắn hắn mới có thể mang ra ngoài.
Có thể nói trước khi dạy cho Tiểu Liễu thì phải qua tay hắn trước.
Yên Chi hiển nhiên cũng hiểu điểm này, nàng hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi đừng hòng, không có loại chuyện tốt này đâu.
Chu Phàm cười cười:
- Vậy tùy ngươi, có điều sư phụ của ngươi cũng rất đáng thương.
- Sao sư phụ của ta lại đáng thương?
Yên Chi hơi sửng sốt, nàng không biết vì sao lại kéo tới trên người sư phụ mình?
Những muốn nói sư phụ nàng là ai? Nàng cũng không nhớ rõ.
- Ngươi nghĩ mà xem, ngươi thu đồ đệ khẳng định là muốn truyền thừa một thân sở học của mình, nhưng hiện tại ngươi bị nhốt ở nơi này, không biết lúc nào mới có thể thoát thân, vạn nhất không ra được, ngươi lại tan thành mây khói, truyền thừa sư môn của ngươi không phải là không còn nữa à...
Chu Phàm nói năng bình tĩnh.
Sắc mặt Yên Chi trở nên âm tình bất định, kỳ thật nàng thu đồ đệ quả thật có tâm tư về phương diện này, vạn nhất không ra được, ít nhất có thể truyền thừa một thân sở học của mình lại, tuy nàng không nhớ rõ sư môn của mình, nhưng nàng lờ mờ cảm thấy mình khẳng định có truyền thừa sư môn.
Vạn nhất sư môn chỉ còn lại một mình nàng, mà nàng lại đánh mất truyền thừa sư môn...
Yên Chi nghĩ nghĩ một chút, rất nhanh liền khôi phục sắc mặt bình thường, nàng cười lạnh nói:
- Bản cô nương khẳng định sẽ ra khỏi nơi này, về phần Tiểu Liễu là đồ đệ của ta, chỉ cần nàng có đủ thiên phú, ta sẽ nghĩ đến biện pháp không cần qua tay ngươi vẫn dạy được nàng.
Yên Chi nói xong thật sự đi sang bên đau đầu suy nghĩ.
Chu Phàm không để ý đến nữ nhân này nữa, nữ nhân này không phải keo kiệt bình thường, muốn từ trong tay nàng miễn phí có được một số thứ, đó chính là chuyện không dễ dàng, hắn chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, trong lòng cũng không ôm nhiều kỳ vọng.
Cho đến khi Chu Phàm rời khỏi, Yên Chi vẫn vẻ mặt buồn rầu ngửa đầu nhìn huyết cầu to lớn trong không trung,
- Rốt cuộc có biện pháp nào có thể dạy tiểu đồ đệ đó của ta mà lại không để Chu Phàm lén chiếm tiện nghi của ta không?
Đây là một chuyện đáng để suy nghĩ.
Sáng sớm hôm sau, Chu Phàm đi tới nhà Tiểu Liễu, nói với phu phụ Đại Liễu, hắn muốn dẫn Tiểu Liễu đi học vài thứ, có thể giải trừ tai hoạ ngầm trong thân thể của Tiểu Liễu.
Phu phụ Đại Liễu nghe thấy Chu Phàm nói như vậy, cho dù là Chu Xuân Mai cũng không dám cự tuyệt, để mặc Chu Phàm mang Tiểu Liễu đi.
Dẫu sao bọn họ cũng lờ mờ biết thân thể của Tiểu Liễu có thể có chút vấn đề, nếu không Chu Phàm cũng sẽ không để Tiểu Liễu một mực đeo vòng tay đó.
Chu Phàm không dám nói chi tiết với phu phụ Đại Liễu về việc này, bí mật thân thể của Tiểu Liễu tạm thời vẫn phải giữ bí mật, việc quyệt nhân đời thứ nhất mà truyền ra, hắn cũng không thể khẳng định liệu có dẫn tới phiền phức gì hay không, chuyện liên quan tới Tiểu Liễu càng ít người biết càng tốt.
Chu Phàm mang theo Tiểu Liễu tới nhà mình, khi nhà hắn mới xây, hắn đề xuất một yêu cầu với cha mẹ, đó chính là xây một hậu viện cho hắn dùng để luyện võ.
Ba thôn mỗi thôn đó chiếm vị trí đủ rộng lớn, điều này khiến nhà ở Tam Khưu Thôn xây dựng đều thưa thớt, lộ ra rất trống trải, chỗ hậu viện này không ai đi qua, không sợ có người nhìn lén.
Vả lại thứ này có nhìn lén cũng vô dụng.