Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 672 - Chương 672. Vụ Yểm

Chương 672. Vụ yểm Chương 672. Vụ yểm

Thời gian chậm rãi trôi qua, quỷ âm âm trầm mới dần dần không còn tiếng động, nguyên khí thuận lợi chuyển hóa thành chân khí bơi vào vào trong sáu chiếc xương sườn.

Chu Phàm cũng vì vậy mà thở phào, có kinh nghiệm tẩy tủy lần này, về sau tẩy tủy xương cốt thân thể cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Tẩy tủy sáu xương sườn, cũng khiến hắn bước vào Tẩy Tủy Trung Đoạn.

Chu Phàm tu luyện xong, trực tiếp vào nhà rửa mặt nằm xuống ngủ, hắn nghĩ tối nay còn phải ở Khôi Hà Không Gian tu luyện đao pháp Tẩy Tủy Đoạn cùng với Thực Nhật Linh Quyền.

Chỉ là hắn vừa mở mắt, liền nhìn thấy Yên Chi đứng ở trước người hắn.

Tối nay Yên Chi rất khác, nàng mặc váy dài đỏ thẫm, vạt váy khảm hoa văn vàng tinh xảo, trên ngực thì là tơ hoa màu đen, hông thắt dây đen, mái tóc đen láy dùng một chiếc trâm ngọc vấn lại, bên tai đeo một đôi khuyên tai mã não đỏ.

Gương mặt tinh xảo đó lại thêm trang điểm đậm, khiến cho nàng vốn đã đẹp đến cực hạn lại càng tăng thêm một phần diễm lệ.

Tim Chu Phàm có chút nghẹt thở, mị lực của nữ nhân này đúng là quá kinh người, hắn cười nói:

- Ngươi hôm nay trang điểm ăn diện là muốn đi dự tiệc à?

Yên Chi cười duyên nói:

- Là dự tiệc, có điều lại là dự tử yến.

- Tử yến?

Chu Phàm ngây ra một thoáng,

- Chẳng lẽ ngươi muốn nhảy thuyền tự sát à?

Chu Phàm sớm đã từ chỗ Vụ biết được, có một số người ở trên thuyền cảm thấy không có hi vọng, sẽ lựa chọn nhảy thuyền tự sát.

- Nhảy thuyền?

Trên mặt Yên Chi lộ ra vẻ khinh thường,

- Ta không đi làm loại việc ngốc này dâu.

- Ngươi là có ý gì?

Chu Phàm có chút khó hiểu hỏi, nữ nhân này lại giở trò gì vậy?

- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết, ngươi đã đến rồi, nó rất nhanh cũng xuất hiện.

Yên Chi cười lạnh, nàng nhìn phía trước đầu thuyền.

Phía trước đầu thuyền có sương mù phun trào, hình thành từng vòng xoáy.

Nước sông nổi lên từng tầng gợn sóng, gợn sóng lại hóa thành cuộn sóng, phát ra tiếng rì rào.

- Là Hồn Ngư sắp tới à?

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn nhớ tới những Hồn Ngư ở đáy sông.

- Không phải, là vụ yểm.

Trên mặt Yên Chi lộ ra vẻ cảnh giác.

Vòng xoáy sương mù hội tụ thành một đoàn trong không trung, sương mù đó biến ảo thành hình người, chỉ là khuôn mặt của nó không phải cố định, không ngừng biến hóa, từng khuôn mặt quái vật kỳ quái dữ tợn không ngừng chớp động luân phiên xuất hiện.

Chu Phàm nhìn khuôn mặt biến đổi, nhãn cầu của hắn không ngừng nở to, cho đến khi hai hàng huyết lệ chảy xuống.

Đau đớn khiến cho Chu Phàm vội vàng cúi đầu, mặt hắn lộ vẻ kinh sợ, mặt của quái vật này ngay cả nhìn cũng không thể nhìn, hắn có một loại dự cảm, nếu hắn còn nhìn tiếp, nhãn cầu sẽ triệt để nổ tung.

- Ta đi đây, nếu ta chết, đừng quên tên của ta, ngươi có thể là người cuối cùng trên thế gian này từng thấy ta.

Thanh âm của Yên Chi có chút trầm thấp, sương mù dưới chân nàng cuốn động, nâng nàng lên.

Sắp chết à?

Chu Phàm Chu Phàm lại sửng sốt, chẳng lẽ vụ yểm này khó đối phó như vậy sao? Nghe lời nói của Yên Chi, nàng dường như không tự tin có thể thắng được vụ yểm này.

Chu Phàm cũng chẳng buồn để ý tới thống khổ mắt như sắp nổ tung nữa, hắn ngẩng đầu nhìn Yên Chi chân đạp sương mù bay về phía vụ yểm.

Hắn không dám nhìn thẳng vào vụ yểm, chỉ nhìn thân thể từ phần đầu trở xuống của vụ yểm, chỉ thấy vụ yểm xòe tay, chính là vô số sương mù tụ lại ở lòng bàn tay nó, hóa thành một thanh tam xoa kích, tam xoa kích vung lên, không gian nổi lên từng nếp nhăn, vỡ ra từng ngấn văn.

Lực lượng mạnh quá... Chu Phàm kinh hãi không thôi, loại lực lượng này đã vượt xa tưởng tượng của hắn.

Vết nứt không gian sụp đổ về phía Yên Chi, Yên Chi nghiêm mặt vung tay, sông xám nổi lên sóng thần, thuyền cũng trở nên xóc nảy, Chu Phàm vội vàng tóm lấy một góc của thuyền, để tránh bị quăng ra.

Nước sông màu xám ngưng tụ thành bọt nước trong suốt, rung rung trước người Yên Chi.

Vụ yểm phát ra tiếng kêu bén nhọn, hắn cầm tam xoa kích lao thẳng tới, thân thể hắn đâm sập từng tầng không gian xung quanh, thanh tam xoa kích này lại đâm tới, mũi kích lóe lên hắc quang, khiến cho phía trước giống như xuất hiện một hố đen, tất cả đều bị chôn vui trong đó.

Yên Chi nhẹ nhàng gẩy một cái, bọt nước bay ra, xuyên qua những không gian màu đen đó, điểm lên đầu vụ yểm.

Ầm.

Đầu vụ yểm triệt để nổ tung thành một đoàn sương mù, thân thể của nó cũng bắt đầu vỡ ra thành một lượng lớn sương mù.

Bọt nước nổ tung tản thành mưa to.

Chu Phàm nhìn màn mưa đã liền thành một đường trắng, Yên Chi cười dài bay về, hạ xuống giáp bản.

- Thế là xong rồi à?

Chu Phàm ặc một tiếng hỏi.

- Xong rồi, một Ma Yểm mà thôi, ngươi không thể bắt ta phải đánh với nó mấy trăm hiệp được chứ.

Yên Chi cười trả lời.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ nghẹn lời:

- Vừa rồi ngươi nói sinh ly tử biệt là vì gì? Ta còn tưởng rằng trận này là sinh tử chiến...

Bình Luận (0)
Comment