- Gia phụ... Ài, không nói kiểu nho nhã nữa, chính là cha ta, hắn là tín đồ Phật gia, bình thường khi không bận hàng năm đều tới góp chút tiền dầu vừng, năm nay hắn không rảnh, bảo ta thay hắn đi một chuyến, thuận tiện bái đại phật trong miếu.
Lý Cửu Nguyệt lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
- Thì ra là đi góp dầu vừng....
Trong lòng Chu Phàm không kìm được nhớ tới Thôn Oán của Dã Cốc Thôn mà đêm đó Lý Cửu Nguyệt mang đi.
Trong lòng hắn đã đoán được Lý Cửu Nguyệt tới Phật Hương Tự chắc là muốn tìm một vị Pháp Sư siêu độ cho Thôn Oán.
- Chu huynh cũng biết thực lực của ta bình thường, một mình lên đường thì nguy hiểm quá lớn, cho nên muốn Chu Phàm theo giúp ta một chuyến.
Lý Cửu Nguyệt thấy Chu Phàm dường như vẫn đang cân nhắc, hắn cười cười nói:
- Nếu Chu huynh không tiện đường, vậy cũng không sao, cùng lắm ta bảo thúc phụ mời một số võ giả bảo hộ ta lên đường cũng được.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Ta cũng không có việc gì, vậy trước tiên cùng ngươi tới Hương Hỏa Lý một chuyến cũng được.
Hương Hỏa Lý không ở ai Thiên Lương Lý, nhưng ở ngay phía nam Thao Lan Lý, chỉ cần vòng qua bên rìa Thao Lan Lý đi về phía nam là tới, cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Hắn có thể ở trên đường vừa đi vừa tu luyện.
- Vậy cám ơn Chu huynh trước.
Lý Cửu Nguyệt cười cười chắp tay nói.
- A Phàm, ngươi sắp rời khỏi thôn à?
Tiểu Liễu một mực không lên tiếng, nàng nghe lâu như vậy vẫn nghe hiểu một chút, thấy Chu Phàm muốn rời khỏi thôn, mặt nàng lộ vẻ không nỡ.
- Đúng vậy, Tiểu Liễu ngươi tu hành cho tốt, chờ thực lực của ngươi khá lên rồi, lần sau trở về có lẽ sẽ dẫn ngươi ra ngoài.
Chu Phàm xua đầu nàng nói.
Chu Phàm đồng ý cùng Lý Cửu Nguyệt tới Hương Hỏa Lý, hắn không định ở lại Tam Khưu Thôn lâu, mà là về Thiên Lương Thành chuẩn bị đồ lên đường, hai người hẹn hai ngày sau sẽ xuất phát.
Sau khi Lý Cửu Nguyệt dẫn theo đoàn xe rời khỏi, Chu Phàm lại tiếp tục luyện võ với Tiểu Liễu.
Tiểu Liễu biết Chu Phàm sắp rời đi, có điều nàng vẫn tập trung tinh thần nỗ lực luyện quyền, khi mặt trời chiều ngã về tây, nàng mượn Linh Lung Tôi Thể Quyền cuối cùng đã bước vào Lực Khí Sơ Đoạn.
Lực Khí Sơ Đoạn của Tiểu Liễu có khí lực tám trăm cân, lúc trước Chu Phàm vừa tiến vào Lực Khí Sơ Đoạn là bốn trăm cân cũng không đến, không thể không nói đây quả thực là cách biệt một trời một vực.
Nguyên nhân mà khí lực của Tiểu Liễu khủng bố như vậy, một là vì Linh Lung Tôi Thể Quyền, thứ hai là vì nàng dựa vào tâm của Kiển Thụ cổ hoàn thành một lần sinh mệnh nhảy vọt.
Chu Phàm dự tính Tiểu Liễu cứ tiếp tục tu luyện như vậy, cho dù không có khí lực cực hạn hai vạn cân như hắn, nhưng vượt quá một vạn cân thì chắc không có vấn đề gì.
Chu Phàm luyện quyền với Tiểu Liễu, để nàng thích ứng với biến hóa khí lực thân thể tăng mạnh, đồng thời còn có ý định đề cao năng lực thực chiến của nàng.
Do là lần đầu tiên giao thủ với người khác, động tác của Tiểu Liễu có chút cứng ngắc không hiểu biến báo.
Chu Phàm không để ý, dẫu sao Tiểu Liễu cuối cùng vẫn chỉ là tiểu hài tử, nàng sẽ chậm rãi thích ứng.
Nếu khi hắn mới tiến vào Lực Khí Đoạn mà gặp phải Tiểu Liễu bước vào Lực Khí Sơ Đoạn học được Linh Lung Tôi Thể Quyền, cho dù Tiểu Liễu không biết biến báo, hắn cũng rất khó thắng được.
Chu Phàm thở dài, thiên phú của Tiểu Liễu đúng là tốt tới khiến người ta hâm mộ, sợ rằng cũng chỉ kém hắn một chút.
Đợi cho luyện ổn rồi, hai người ngừng đối luyện, Chu Phàm lại dặn dò Tiểu Liễu vài câu, không cho nàng tùy ý động thủ với người khác, để tránh xuất thủ quá nặng lại đánh chết người ta, nếu đụng phải quái quyệt, vậy thì có thể đánh chết.
Chu Xuân Mai tự mình tới dẫn Tiểu Liễu về.
Sau khi Chu Phàm cơm nước xong, mới vận chuyển Tẩy Tủy Công để tu luyện, đợi sau khi hoàn thành tu luyện tẩy tủy một ngày, hắn lại rửa mặt rồi nằm lên giường.
Hắn không quên, tối nay tiến vào Khôi Hà Không Gian, sẽ có người dẫn dắt mới thức tỉnh.
Thần cung tráng lệ.
Mười hai cột chống cao tới ba trăm trượng hùng vĩ giống như từng tòa núi cao, khó có thể tưởng tượng được thế gian lại có cột nhà to lớn như vậy.
Mà mười hai cây cột này chỉ là để chống đỡ mái vòm hình tròn to lớn đến giống như một phương thế giới, trên mái vòm có các loại dị thú long phượng lượn vòng.
Mặt đất thủy tinh vàng óng ánh hiện ra ảnh ngược của dị thú trên trời một cách rõ ràng.
Người đứng trong thần cung giống như một đại thế giới này chỉ nhỏ như hạt cát trong biển.
Chu Phàm đứng trong thần cung này, hiện tại hắn vẫn là vẻ mặt ngỡ ngàng, bởi vì hắn nhớ mình rõ ràng đã ngủ rồi, lúc này hắn chắc là đã xuất hiện trên thuyền của Khôi Hà Không Gian, chứ không phải ở trong thần cung lưu tinh này.
Trong lòng Chu Phàm sớm đã trở nên cảnh giác, trên người hắn không có bất kỳ phù lục nào, lúc này chỉ có thể dựa vào tu vi của mình, loại tình huống này vô cùng nguy hiểm.