Đây là một con rồng toàn thân đen xì, đuôi rồng nhẹ nhàng lay động, quét sương mù đang phiêu đãng.
Thân rồng bao phủ long lân màu đen, hai sợi râu rồng vàng chậm rãi bồng bềnh, cặp đồng tử hoàng kim giống như hai ngọn đuốc khổng lồ đang lạnh lùng nhìn Chu Phàm.
Khiến cho Chu Phàm chú ý là, sau lưng hắc long chỉ có nửa bên cánh khổng lồ co lại, khiến nó lộ ra có chút dở ông dở thằng.
- Vẫn ở trong ảo tượng à?
Chu Phàm lẩm bẩm.
- Nhân loại ngu xuẩn, nhìn thấy Thần Long đại nhân của ngươi, còn không quỳ xuống dập đầu xin bổn tọa tha cho ngươi một mạng.
Thanh âm uy nghiêm từ trên đầu rồng truyền ra.
- Con hắc long ngươi chính là người dẫn dắt thức tỉnh lần này sao?
Chu Phàm không đếm xỉa tới yêu cầu của nó, trực tiếp hỏi.
- Nhân loại lớn mật...
- Ta hỏi ngươi có phải người dẫn dắt không? Hoặc có thể thể nói người dẫn dắt thì ngươi nghe không hiểu là gì, vậy hoa tiêu viên thì sao?
Chu Phàm bực mình hỏi lại.
- Bổn tọa nào có phải hoa tiêu viên đê tiện rắm chó gì đó, chiếc thuyền này vốn chính là của bổn tọa, nơi này không chào đón sinh vật hèn mọn như ngươi, ngươi cút xuống thuyền cho bổn tọa.
Hắc long lạnh lùng quát.
- Ngươi đúng là một con rồng à? Đây không phải là ngươi huyễn hóa ra chứ?
Chu Phàm lại tò mò hỏi.
Đây vẫn là lần đầu hắn nhìn thấy rồng chân chính, cho dù lúc trước đã thấy qua trên điển tịch, sinh vật như rồng là tồn tại mà ở thế giới chỗ hắn hiện tại chung quy vẫn chưa từng thực sự nhìn thấy.
- Cút xuống thuyền.
Hắc long ngửa đầu phát ra một tiếng rồng ngâm, rồng ngâm mang theo ý tức giận, nửa cái cánh đen sau lưng vươn ra, xương cánh lởm chởm giống như từng cây trường thương màu đen!
Chu Phàm lại chút không để ý nói:
- Xem ra đúng là rồng rồi, không ngờ trong người dẫn dắt còn tồn tại rồng, đúng là khiến ta bất ngờ, ê, nếu ta không xuống thuyền, ngươi định làm gì?
- Bổn tọa sẽ xé ngươi thành từng mảnh, ném vào trong sông xám.
Hai mắt hoàng kim của hắc long lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Phàm,
- Hiện tại ngươi nhảy sông vẫn kịp đó.
- Đến đây đi, mau tới xé nát ta đi.
Chu Phàm cười lạnh nói.
- Ngươi cho rằng bổn tọa không dám à?
Hắc long trầm giọng gầm lên.
- Ngươi đúng là không dám.
Chu Phàm nhìn nó với vẻ khinh thường,
- Nếu ngươi dám, trước đó đã không dùng ảo tượng mê hoặc ta, hiện tại lại nói với ta nhiều như vậy.
- Bổn tọa xé xác ngươi.
Hắc long phẫn nộ tới râu rồng dựng đứng lên, thân thể của nó bồng bềnh bay về phía trước, vươn móng trước sắc bén, bao phủ cả người Chu Phàm.
Chu Phàm nhìn năm móng vuốt sắc bén giống như mũi đao đó, vẻ mặt hắn hờ hững nói:
- Ngươi có gan thì xé đi, ta tối đa là đêm mai lại đến, nhưng nếu ngươi dám động thủ với ta, ngươi sẽ rất thảm, ta dám cá ngươi khẳng định không phải người dẫn dắt loại hình bồi luyện, bằng không ngươi đã sớm dùng đuôi rồng vả vào mặt ta rồi.
Móng vuốt sắc bén thu về, thân rồng của hắc long ưỡn thẳng lên, từ trên cao nhìn xuống Chu Phàm, hừ lạnh nói:
- Không ngờ người dẫn dắt trước lại nói với nhân loại ngươi nhiều thứ như vậy, bổn tọa là người thức tỉnh thứ mấy rồi?
- Thứ ba.
Chu Phàm cười nói.
- Phía trước chắc là một lão đầu tử cùng một nữ nhân điên, bổn tọa còn tưởng rằng bọn họ chết rồi.
Thanh âm của hắc long lạnh lùng,
- Nhân loại ngươi là làm thế nào mà nhìn thấu ảo tượng của bổn tọa?
- Trước khi ta trả lời ngươi, ngươi trả lời ta trước đã, ta tên là Chu Phàm, ngươi tên là gì?
Chu Phàm hỏi, trước khi tiếp xúc, dù sao cũng phải biết tin tức cụ thể của hắc long này.
- Ta chính là Long Chủ, không chỉ là đứng đầu Long tộc, còn là Đế Hoàng của toàn bộ chủng tộc không phải nhân loại, ngươi gọi ta Long Chủ là được rồi.
Hắc long kiêu ngạo nói.
- ...
Chu Phàm trầm mặc,
- Vậy vì sao Đế Hoàng ngươi lại không bao gồm cả nhân loại?
- Là vì nhân loại vừa hèn mọn lại đê tiện, bổn tọa rất ghét nhân loại, không muốn tiến hành thống trị nhân loại.
Hắc long lạnh lùng nói,
- Đủ rồi, trả lời câu hỏi của bổn tọa.
Chu Phàm đối với cách nói Đế Hoàng của toàn bộ chủng tộc không phải nhân loại này mang theo hoài nghi rất lớn, có điều khiến trong lòng hắn hơi trầm xuống là, hắc long này dường như thật sự rất ghét nhân loại.
- Ở trong ảo tượng, ngươi đáp ứng tất cả yêu cầu của ta, ta liền sinh ra hoài nghi.
Chu Phàm cười nói,
- Hơn nữa khi thần nhân trong ảo tượng nói cho ta thêm thọ mệnh, ta đã lặng lẽ nhìn số tuổi thọ của ta, số tuổi thọ không có bất kỳ biến hóa gì, cho nên ta biết là giả.
- Thì ra là nhìn số tuổi thọ.
Hắc long thấp giọng lẩm bẩm, thanh âm của nó lộ ra có chút bực tức, không phải nó không muốn thay đổi số tuổi thọ của Chu Phàm, mà là vì nó không thể làm như vậy.
Dưới quy tắc của thuyền, trừ khi nó muốn bị ném xuống thuyền, nếu không thì không thể động tay động chân trên người Chu Phàm.