Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 687 - Chương 687. Cự Tuyệt Giao Dịch (2)

Chương 687. Cự tuyệt giao dịch (2) Chương 687. Cự tuyệt giao dịch (2)

Nhưng vấn đề thứ hai mới là nghiêm trọng nhất.

Vấn đề thứ hai là hắc long đó hiện tại không muốn hợp tác với hắn, vậy hắn không thể từ trong miệng hắc long biết được bí mật Hoán Huyết Đoạn trình độ cao nhất.

Trước kia bất kể là Vụ hay là Yên Chi đều từng nói, mỗi một bậc đều là bậc nhỏ, nhưng đều có cách luyện đỉnh cao nhất của nó, nếu kém một bước, vậy sau này sẽ không chỉ là tụt lại mười bước, rất có thể là chênh lệch trăm bước ngàn bước.

Cho nên mỗi một cấp đều phải tận lực luyện thứ tốt nhất mới có thể lăn cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Hắn muốn biết tin tức cách luyện Hoán Huyết Đoạn trình độ cao nhất, Yến Quy Lai mà hắn quen cũng không biết, loại cách luyện trình độ cao nhất luôn không truyền ra ngoài, võ giả bình thường căn bản không thể biết được.

Hắn phải dựa vào người dẫn dắt, cho nên vấn đề là vẫn phải xử lý được người dẫn dắt thứ ba mới được!

Chu Phàm suy tư.

Ban đêm, Chu Phàm lại tiến vào Khôi Hà Không Gian, xuất hiện ở trên thuyền.

Con hắc long đó đang nằm, đầu rồng lấp kín cả giáp bản, hai mắt nó nhắm nghiền, râu rồng bị hơi thở của nó thổi cho phiêu đãng, dường như đã ngủ say.

Nhưng Chu Phàm biết, hắc long khẳng định sẽ không ngủ, dẫu sao giống như Yên Chi và Vụ, nếu thực sự ngủ, sẽ không xuất hiện trên giáp bản.

Chu Phàm ho khẽ một tiếng.

Hắc long không để ý đến.

Chu Phàm lại ho khẽ một tiếng.

Hắc long vẫn không hề có động tĩnh.

- Hắc long đại nhân kính yêu, nhân loại hèn mọn có việc muốn thương lượng với ngươi.

Chu Phàm mở miệng nói.

Mi mắt của hắc long đại nhân khẽ nâng lên, đồng tử rồng vàng óng ánh hờ hững nhìn Chu Phàm.

- Kỳ thật ta không phải người, ta là một con rồng.

Chu Phàm thử thăm dò.

Trầm mặc một chút, hắc long phát ra tiếng cười, tiếng gió vù vù, sương mù cũng bị thổi bồng bềnh rời xa thuyền gỗ.

Quần áo của Chu Phàm bị thổi cho bay phất phới, hắn bình tĩnh nhìn hắc long.

- Ba ngàn hai trăm sáu mươi mốt.

Hắc long ngừng cười mở miệng nói,

- Ngươi là nhân loại thứ ba ngàn hai trăm sáu mươi mối nói với bổn tọa như vậy.

- Bọn họ đều nói dối, mà ta quả thật là một con rồng, chỉ là kiếp trước của ta chết rồi, đời này mới chuyển sinh thành người...

Chu Phàm không nhanh không chậm nói.

- Đủ rồi, nhân loại ngu xuẩn, ngươi cho rằng ngươi có thể dụ dỗ được bổn tọa sao?

Hắc long lạnh lùng nói,

- Ở trong mắt ngươi, bổn tọa là ngu như vậy sao?

Ở trong lòng Chu Phàm, chỉ số thông minh của con rồng này thật sự không bằng Vụ và Yên Chi, nhưng hắn không thể nói ra, mà là thở dài nói:

- Đây vốn là bí mật lớn nhất của ta, không ngờ hắc long đại nhân không tin.

- Ngậm miệng, đừng nói trên đời này căn bản không có chuyện rồng chuyển sinh thành người, cho dù có, hiện tại người chính là con người, bổn tọa tuyệt đối sẽ không coi ngươi là tộc nhân.

Hắc long trầm giọng nói.

- Những nhân loại các ngươi vì khiến bổn tọa giúp các ngươi, đều bất chấp thủ đoạn, nhiều năm như vậy trôi qua bổn tọa đã nhìn chán những thủ đoạn thấp kém nhàm chán này của các ngươi rồi.

- Không phải, ngươi sẽ tin ta.

Chu Phàm dường như có một loại tự tin mù quáng.

Hắc long lại bật cười, lần này đồng tử hoàng kim của nó trào ra cả nước mắt, dùng móng vuốt sắc bén lau nước mắt.

Chu Phàm mở to mắt nhìn, có điều nước mắt rồng không ngưng kết thành châu, chỉ hóa thành một bãi nước rải xuống giáp bản, trong lòng hắn có chút tiếc nuối, hắn từng nghe nói nước mắt rồng sẽ ngưng kết thành tài liệu cực kỳ hiếm có, hiện tại xem ra đều là gạt người.

- Ngươi lấy đâu ra tự tin bổn tọa sẽ tin ngươi?

Mắt Hắc long lộ vẻ trào phúng hỏi lại.

Nó đã vạch trần người này, người này còn lải nhải nói mình sẽ tin, chẳng lẽ là điên rồi à?

- Bởi vì cái này khiến ngươi không thể không tin.

Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng nói.

- Nói nghe chút đi.

Móng vuốt của hắc long duỗi về phía trước, từ sương mù bắt ra một tẩu thuốc, tẩu thuốc chỉ ngắn hơn chiều cao của Chu Phàm một chút.

Hắc long thuần thục hút thuốc, khói lập tức tức bốc ra.

Nó phả khói, chờ Chu Phàm nói chuyện, trong không khí tràn ngập mùi khét của khói thuốc.

Chu Phàm nhìn mà chớp chớp mắt, hắc long này không ngờ đang hút thuốc, thực sự khiến hắn có chút trợn mắt há hốc mồm.

- Ngày hôm qua ta trở về nghĩ lại những lời ngươi nói với ta, ngươi nói cánh rồng của ngươi là bị người ta xé, sau đó ta sinh ra hai suy đoán.

- Đầu tiên ta giả thiết đây là giả, ngươi chính là đang nói dối, ngươi làm như vậy không phải là không muốn giao dịch với ta, chỉ là muốn cố định lên giá.

Khi Chu Phàm nói chuyện nhìn chằm chằm hắc long.

Hắc long miệng ngậm ống thuốc, trong đồng tử hoàng kim không có quá nhiều cảm xúc:

- Ngươi cho rằng bổn tọa nói dối, mục đích là muốn đề cao giao dịch giao dịch, nếu bổn tọa không nói dối thì sao? Như vậy giả thiết của ngươi còn ý nghĩa gì?

Bình Luận (0)
Comment