- Ta đương nhiên cũng nghĩ tới nếu ngươi không nói dối, cánh rồng của ngươi là bị người ta xé, ngươi giống như như đã nói, là oán hận nhân loại, có điều khi đó ta lại nghĩ...
Chu Phàm nói tới đây tạm dừng một chút, mặt hắn lộ ra nụ cười.
- Thực sự ta nói chuyện phiếm với hai người dẫn dắt trước, bọn họ nói cho ta biết một tin tức thú vị, nói người lên thuyền gần chín thành đều là nhân loại.
Đây là Chu Phàm nói bừa, Vụ và Yên Chi căn bản chưa từng nói như vậy.
Hắn đang đợi hắc long phản bác, nhưng hắc long lại không hề phản bác, nó chỉ lạnh lùng nói:
- Nói chuẩn xác hơn thì là chín thành rưỡi, nhưng vậy thì sao?
- Đúng như ngươi nói là chín thành rưỡi.
Trong lòng Chu Phàm mừng rỡ, như vậy là nhiều hơn hắn nghĩ,
- Ngươi tương đương với cự tuyệt chín thành rưỡi người lên thuyền, chẳng lẽ ngươi không cần sâu xám và thọ mệnh à?
Vụ và Yên Chi dùng thọ mệnh hoặc sâu xám để câu lên thứ mình cần, vậy hắc long thì sao?
Hắc long cũng có dục vọng của mình, nếu nó vô dục vô cầu, Chu Phàm không tin nó có thể kiên trì lâu như vậy, trong năm tháng chờ đợi dài lâu, nó đã sớm lựa chọn nhảy thuyền mà chết.
Trong suy đoán của Chu Phàm, cho dù những người dẫn dắt có tiêu cực tới mấy, nhưng bọn họ thỉnh thoảng cũng sẽ nghĩ cách từ trên người người lên thuyền đạt được sâu xám và thọ mệnh.
- Cừu hận có lớn tới mấy cũng không bằng dục vọng của mình, huống hồ cũng không phải giao dịch với cừu nhân chân chính của mình, ta không tin ngươi sẽ cự tuyệt chín thành rưỡi người giao dịch, cho nên ngươi vẫn đang nói dối, mục đích của ngươi chỉ là muốn cố gắng lên giá.
Chu Phàm bình tĩnh nói.
Bất kể oán hận là thật hay giả, nhưng không làm giao dịch đều là giả.
Những người dẫn dắt không thể giúp người lên thuyền không công, phải thu thù lao rồi giúp đỡ có tính lựa chọn, nhưng sẽ lưu lại hi vọng cho người lên thuyền.
Như Vụ chỉ giúp hắn bởi vì cho rằng hắn là người có chút thú vị, Yên Chi thì là theo số chẵn lẻ, nhưng nếu hắc long giống như nó nói, chỉ giúp kẻ không phải là nhân loại, vậy thì nó sẽ rất thiệt.
- Bổn tọa hiểu rồi.
Hắc long cầm ống thuốc, gõ vào lan can, khói thuốc bay vào sông xám, hắn quay đầu nhìn Chu Phàm.
- Ngươi nói ngươi là rồng, đồng thời nói bổn tọa không thể không tin, đây là ngươi muốn cho bổn tọa bậc thang để xuống.
- Chỉ là ngươi có nghĩ tới không, Long tộc chúng ta chưa bao giờ dùng thang.
Chu Phàm hơi nhíu mày:
- Ý của ngươi là ta nói sai à?
- Không, kỳ thật ngươi nói đúng hơn nửa.
Hắc long lại đưa sợi thuốc lá vào miệng, nó rít một hơi thuốc,
- Trước kia trong không ít người lên thuyền là nhân loại thông minh cũng có kẻ giống như ngươi nhìn thấu bổn tọa nói dối, ngươi không phải người thứ nhất, cũng sẽ không phải người cuối cùng.
Mắt hoàng kim có vẻ giễu cợt rất sâu.
- Ngươi nói đúng, cánh rồng của bổn tọa không phải là nhân loại xé đứt, vẫn chưa có nhân loại nào có bản sự có thể giật đứt cánh rồng của bổn tọa.
Hắc long nói xong lại phun ra một làn khói, thanh âm của nó tràn ngập cảm giác tịch liêu,
- Nếu thực sự có nhân loại như vậy.
- Bổn tọa không những sẽ không oán hận hắn, ngược lại còn rất cao hứng, cao hứng vì mình cuối cùng cũng gặp được đối thủ, nhưng đáng tiếc cánh rồng là bổn tọa tự mình giật đứt.
- Tự ngươi giật đứt?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không rõ vì sao hắc long phải làm như vậy, con rồng này chắc không phải là một con rồng điên chứ?
- Đương nhiên.
Hắc long thản nhiên gật đầu,
- Chỉ là vì sao làm như vậy, bổn tọa cũng quên rồi, nhưng...
Hắc long nhìn xuống Chu Phàm:
- Cái này đối với ngươi mà nói không quan trọng, còn nữa chính là ngươi nói cũng đúng, bổn tọa không thích nhân loại, nhưng cũng không tới mức oán hận, bổn tọa đương nhiên cũng sẽ giao dịch với người lên thuyền là nhân loại.
- Có điều ngươi không ở trong phạm vi người lên thuyền mà ta sẽ giao dịch, bổn tọa nói không cần thang là không cần thang.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, Yên Chi từng dùng số chẵn lẻ để lựa chọn người lên thuyền, cũng có thể cướp lấy đủ sâu xám và thọ mệnh để thỏa mãn nhu cầu của nàng, nếu hắc long thật sự chỉ cự tuyệt hắn, cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Dẫu sao hắc long lúc ban đầu đã muốn dùng ảo tượng lừa hắn nhảy thuyền, có thể nói hắc long là không có hảo cảm gì đối với hắn.
- Ta vẫn không rõ, ngươi không muốn giao dịch với ta, vì sao không nói thẳng? Mà phải dùng lời bịa đặt như oán hận nhân loại để lừa gạt ta.
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Bởi vì đối với bổn tọa mà nói đó chính là một trò chơi thú vị.
Hắc long nhếch môi, răng rồng sắc bén dày đặc như mũi tên.
- Ngươi nghĩ đi, bổn tọa nói dối, sau đó chờ ngươi hứng trí bừng bừng đến vạch trần bổn tọa, khi vạch trần bổn tọa, khẳng định trong lòng rất kích động, cảm thấy có hi vọng được giao dịch, bổn tọa sẽ giúp ngươi đi lên đỉnh phong của nhân sinh.