Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 690 - Chương 690. Nước Tiểu (2)

Chương 690. Nước tiểu (2) Chương 690. Nước tiểu (2)

- Ngươi nói đúng rồi, ta có thể.

Chu Phàm cười cười nói.

Hắn nói xong lời này, không khí đột nhiên lạnh xuống.

Trong cơ thể hắc long có hắc khí tràn ra, cả chiếc thuyền gỗ bị khí áp cực kỳ rét lạnh bao phủ.

Cặp đồng tử hoàng kim của hắc long lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Phàm:

- Có một số lời là không thể nói đùa đâu

Không ai có thể lấy phụ hoàng của nó ra để nói đùa, cho dù là thuyền cũng không thể!

Chu Phàm nhìn thẳng vào hắc long:

- Ta nói ta làm được là có thể làm được.

Hắc long lạnh lùng nói:

- Ngươi làm được thế nào? Nếu ngươi có bản sự khiến phụ hoàng của bổn tọa chết rồi sống lại, việc gì phải cần bổn tọa hỗ trợ? Đúng là chỉ giỏi há miệng, hồ ngôn loạn ngữ.

- Ta đương nhiên không thể khiến phụ hoàng của ngươi sống lại, nhưng vừa rồi ngươi là nói khiến phụ hoàng của ngươi xuất hiện ở trước mắt ngươi, vậy có thể là một loại ảo tượng.

Chu Phàm giải thích, trên thực tế hắn cũng không biết là thế nào.

- Ảo tượng?

Đồng tử hoàng kim của hắc long lộ ra vẻ mỉa mai,

- Ngươi nói ngươi có thuật pháp có thể khiến bổn tọa lâm vào trong ảo tượng, hay là ngươi đã từng thấy phụ hoàng của bổn tọa?

Theo hắc long, với thiên phú Long tộc của nó, thế gian cơ hồ không có thuật pháp nào có thể khiến nó lâm vào trong ảo tượng, về phần từng gặp phụ hoàng, từ đó huyễn hóa ra bộ dạng của phụ hoàng nó, đó lại càng là chuyện cười.

Người cùng thời đại với phụ hoàng nó không dám nói đều chết hết rồi, nhưng tuyệt đối không thể là tiểu trùng tử nhân loại chỉ hơn mười tuổi trước mắt này.

- Ngươi không cần biết ta làm được thế nào, ta chỉ muốn hỏi, không phải ngươi nói ngươi ngôn xuất pháp tùy sao? Lời ngươi nói có tính không?

Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh hỏi.

Hắc long trầm mặc, râu rồng chậm rãi phiêu đãng, chẳng lẽ người này thật sự có biện pháp làm được?

Điều đó là không có khả năng!

Thân là người dẫn dắt, nó có thể nhìn thấy tất cả tình huống của thân thể người này, với cảnh giới thấp kém của người này, tuyệt đối không thể làm được loại chuyện đó.

Nhưng lòng tin của hắn là đến từ đâu?

Trong đồng tử hoàng kim lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng sự kiêu ngạo của thân là Long Chủ, khiến nó trầm giọng nói:

- Bổn tọa nói chuyệ trước nay luôn là ngôn xuất pháp tùy, sẽ không lừa bịp ngươi một nhân loại nho nhỏ.

Nó cũng muốn xem nhân loại này là làm thế nào.

- Nhưng dẫu sao chúng ta cũng mới gặp hai lần, ta hi vọng Long Chủ đại nhân có thể thề với thuyền.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại nói.

Chỉ có thề với thuyền giống như Yên Chi, Chu Phàm mới có thể yên tâm, ai biết được hắc long này liệu có là loại người lời nói dối bay đầy trời hay không?

- Không ngờ ngươi không tin bổn tọa.

Hắc long phẫn nộ, cánh rồng duỗi ra, nó lạnh lùng nói:

- Muốn bổn tọa thề thì cũng được, nhưng nếu ngươi không làm được thì sao?

Chu Phàm hơi nhíu mày, sắc mặt hắn âm tình bất định, có điều rất nhanh lại nói:

- Nếu ta không làm được, Long Chủ muốn ta như thế nào?

- Nếu ngươi không làm được. . .

Hắc long vươn một cái móng ra, chỉ vào sông xám trong như gương,

- Ngươi phải từ trên thuyền nhảy xuống, cũng thề giống như bổn tọa, ngươi dám không?

- Được.

Mắt Chu Phàm lộ vẻ kiên định nói, hắn đã không còn đường lui.

Hắc long nhìn Chu Phàm, trong đôi mắt hoàng kim lộ ra vẻ do dự, chỉ là lúc này nó không thể lùi bước.

Chu Phàm và hắc long rất nhanh đều thề với thuyền, một người một rồng lời thề khác nhau, nhưng đây hiển nhiên đã biến thành một hồi đánh cuộc.

- Nào, để bổn tọa nhìn xem ngươi làm thế nào mà khiến phụ hoàng của bổn tọa xuất hiện ở trước mắt bổn tọa?

Sau khi thề xong, hắc long lạnh lùng nhìn Chu Phàm.

Chu Phàm hơi nhíu mày,

- Chuyện nào có đáng gì?

- Chư thiên long tổ long thần giúp ta một tay.

Sau khi Chu Phàm hô long tổ long thần phù hộ, vẻ mặt chờ mong.

Hắc long ngừng hút thuốc, ngưng thần nhìn kỹ.

Chỉ là mười giây trôi qua. . . Trên thuyền vẫn im ắng, chỉ có sương mù chậm rãi phiêu đãng, không có bất cứ chuyện gì phát sinh.

- Hả?

Đầu rồng của Hắc long hơi vươn về phía trước, nhìn chằm chằm Chu Phàm ở cự ly gần.

- Chờ một chút.

Chu Phàm cười gượng một tiếng, trong lòng mắng vài câu thô tục, hắn nghĩ nó chắc sẽ không tuột xích vào lúc này chứ?

- Ngươi muốn chờ bao lâu?

Hắc long phát ra tiếng cười lạnh,

- Ngươi đã thề rồi, nếu phụ hoàng của bổn tọa còn không xuất hiện, ngươi chuẩn bị bị ném xuống thuyền đi.

Hắc long vừa dứt lời, sương mù trên mặt sông đột nhiên tụ về bên này thuyền.

Càng lúc càng nhiều sương mù tụ tập, khiến cho tầm nhìn của thuyền gỗ biến thành cực thấp, vươn tay không thấy năm ngón.

Đồng tử hoàng kim của hắc long ở trong sương mù giống như hai ngọn đèn lồng to lớn, tỏa ra ánh sáng, nó vẫn nhìn chằm chằm Chu Phàm.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến.

Sương mù màu xám hội tụ cùng một chỗ bắt đầu ùa vào trong thân thể hắn.

Bình Luận (0)
Comment