Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 705 - Chương 705. Vô Mệnh Chi Nhân (2)

Chương 705. Vô mệnh chi nhân (2) Chương 705. Vô mệnh chi nhân (2)

- Xem ra chúng ta bị quấn lấy rồi.

Lý Cửu Nguyệt thở dài nói ra sự thật rõ ràng này.

Lý Cửu Nguyệt cũng từng nghĩ tới có nên sử dụng năng lực đặc thù của mình, nhảy vào trong bóng tối giết quái quyệt đó không, chỉ là năng lực của hắn thuộc về bí mật lớn nhất của hắn, nếu không phải thực sự cần thiết, hắn sẽ không sử dụng ở trước mắt đông người.

Đây cũng là nguyên nhân Lý Cửu Nguyệt một mực không xuất thủ.

Chu Phàm muốn mạo hiểm đi vào trong đêm đen thu thập quái quyệt đáng ghét này, có điều vẫn nhịn xuống, đêm tối ở hoang dã tồn tại quá nhiều biến số, hơn nữa quái quyệt một mực không đến, chứng tỏ nó không phải loại quái quyệt quá xung động, huống hồ cho dù thật sự xông ra, cũng chưa chắc có thể tìm được nó.

Đoàn xe cũng thử dùng công kích tầm xa như phù tiễn, ý đồ đuổi đi hoặc là dẫn dụ quái quyệt này tới, chỉ là phù tiễn dựa theo chỗ thanh âm vang lên bắn tới, lại không thu hoạch được gì.

- Có chút phiền phức mà thôi, chỉ cần nó không đến, thích đi theo bao lâu thì cứ kệ nó.

Phàm nhíu mày nói.

- Lời này của Chu huynh có lý, hiện tại nó đi theo chỉ sợ là không tìm thấy cơ hội thích hợp để xuất thủ, những quái quyệt này phần lớn đều có lĩnh vực hoạt động cố định, ta nghĩ nó cũng không đi theo được bao nhiêu ngày đâu.

Lý Cửu Nguyệt gật đầu, ở dã ngoại khi không cần mạo hiểm thì ngàn vạn lần đừng mạo hiểm.

Sau khi thương nghị xong với Lý Cửu Nguyệt, Chu Phàm lại xoay người đi liệp sát quái quyệt ở gần xích đạo bị đoàn xe dẫn tới.

Trong mấy ngày, hắn liệp sát quái quyệt đã có được hơn một trăm con sâu xám lớn.

Đến giữa trưa, bọn họ đã tới cuối xích đạo, phía trước xích đạo tách ra là rừng cây tươi tốt.

Rừng cây không biết rộng bao nhiêu, lờ mờ có hơi nước tràn ra.

Chu Phàm trầm mặc nhìn rừng cây phía trước, trên mặt hắn lộ ra một tia ngưng trọng.

Đây là Hủ Cốt Chiểu Trạch.

Bọn họ muốn tới Hương Hỏa Lý, nhất định phải dọc theo bên rìa Hủ Cốt Chiểu Trạch đi một đoạn lộ trình khoảng nửa ngày, đây là đường tất phải đi qua từ Thiên Lương Lý đến Hương Hỏa Lý. Từ tư liệu Nghi Loan Ti có được đã biết, hang ổ của Ma Cô Yêu ở ngay trong Hủ Cốt Chiểu Trạch, Chu Phàm vừa nghĩ tới Ma Tổ đã đào tẩu có lẽ đang trốn ở đây, hắn không thể không đề cao cảnh giác.

- Chu huynh là đang lo lắng Ma Tổ à?

Lý Cửu Nguyệt biết việc Chu Phàm kết thù với Ma Tổ, thấp giọng hỏi.

Võ giả mã phu trong đoàn xe không biết việc này, loại chuyện này tất nhiên là càng ít người biết càng tốt.

Chu Phàm hơi gật đầu, nếu là hắn một mình gặp phải Ma Tổ, cho dù không thắng được, với thực lực hiện tại của hắn, muốn chạy trốn chắc không có vấn đề gì.

Nhưng dẫn theo một đoàn xe, lại rất phiền.

- Chu huynh không cần quá lo lắng, chúng ta không cần tiến vào Hủ Cốt Chiểu Trạch, hơn nữa Hủ Cốt Chiểu Trạch rộng bằng một nửa Thiên Lương Lý, ta nghĩ chúng cũng không thần thông quảng đại đến mức biết được chúng ta lúc nào sẽ đi qua nơi này.

Lý Cửu Nguyệt cười an ủi.

- Chỉ hy vọng là vậy.

Chu Phàm không quá lạc quan, quái quyệt thường thường là tồn tại khó có thể dự đoán, ai biết được chúng liệu có thủ đoạn gì có thể phát hiện mình đã đến Hủ Cốt Chiểu Trạch hay không?

Giống như quái quyệt Vô Diện lúc trước, Ma Tổ cũng có biện pháp có thể tìm được Chu Phàm, đây cũng là nguyên nhân khi Chu Phàm đi ngang qua Hủ Cốt Chiểu Trạch thì không dám lơ là.

Không ai nguyện ý qua đêm ở bên rìa Hủ Cốt Chiểu Trạch.

Cho nên đoàn xe sau khi chỉnh đốn một chút, ăn một chút lương khô, liền rời khỏi xích đạo, thuận theo đường mòn khu vực bên rìa Hủ Cốt Chiểu Trạch đi tới Hương Hỏa Lý.

Chỉ cần rời khỏi xích đạo, Chu Phàm sẽ dừng liệp sát quái quyệt, ở lại đoàn xe, bởi vì một khi rời khỏi xích đạo, tùy thời đều có thể có quái quyệt lao ra, công kích đoàn xe.

Dưới thảm cỏ trên mặt đường khu vực bên rìa Hủ Cốt Chiểu Trạch có một tầng nước mỏng manh, mặt đường vì vậy mà rất lầy lội, chân người, bánh xe, vó ngựa lưu lại dấu vết gồ ghề trên mặt đất.

Đi được một lúc, lông trên người Lão Huynh đều bị dính ướt.

Đường như vậy rất khó đi, nhất là bọn họ còn phải chú ý sâu trong rừng cây cùng với cỏ dưới chân.

May mà đoàn xe không tính là lớn, hơn nữa đều là võ giả và mã phu cường tráng, nếu đoàn xe có người già, trẻ con, nữ nhân, vậy đi lại càng chậm.

Chu Phàm cưỡi ngựa đi ở cuối đoàn xe, dựa theo tốc độ tiến lên như vậy, hắn dự tính trước trời tối sẽ rời khỏi Hủ Cốt Chiểu Trạch, vấn đề chắc không lớn.

Đi không đến một nửa lộ trình ở ven Hủ Cốt Chiểu Trạch, trong rừng cây liền truyền đến tiếng lá xào xạc cùng với tiếng giẫm lên cỏ.

Từ Hủ Cốt Chiểu Trạch có khoảng hai mươi ba mươi quái quyệt chủng loại khác nhau xông ra.

- Địch tập.

Có võ giả rống lên một tiếng.

Xe ngựa được dừng lại, tất cả mọi người rút binh khí, nghênh đón.

Bình Luận (0)
Comment