Bọn họ phần lớn là người sống trên lưỡi đao dính máu, sẽ không ngây thơ đến mức ký thác hi vọng ở trên người kẻ khác, trước mặt sinh tử phải dựa vào vẫn là bản thân bọn họ.
Lý Cửu Nguyệt nói:
- Ta và Chu huynh dưới cân nhắc tổng hợp, đều quyết định ở lại cược một ván, dẫu sao một khi trời tối, đến lúc đó chúng ta muốn có cơ hội chạy thoát thân cũng không có.
- Nếu không muốn ở lại, đều có thể tự động rời đi, đoàn xe sẽ cho các ngươi đủ lương khô và nước để ra khỏi hoang nguyên.
Lý Cửu Nguyệt nói rất vô tư, trong lòng hắn biết rõ, nếu miễn cưỡng bức ép những người này ở lại, đến lúc đó thật sự đánh nhau với Quỷ Táng Quan, nói không chừng sẽ xuất hiện nhiễu loạn gì đó, thà như vậy, còn không bằng để những người không muốn ở lại rời đi.
Trên mặt một số người lập tức lộ ra vẻ động lòng, bọn họ thậm chí nghĩ đến nhiều thứ hơn.
Chu Phàm cười lạnh một tiếng:
- Có điều lời xấu phải nói trước, những người lựa chọn rời đi, chiếm lợi ích của đoàn xe ở lại đối mặt với Quỷ Táng Quan, cho nên tiếp theo bất kể sẽ phát sinh chuyện gì, đều đừng hòng lại gia nhập đoàn xe.
Những người đó hơi cúi đầu, nếu không thể lại gia nhập đoàn xe, vậy tất cả nguy hiểm ở hoang dã đều cần bọn họ đơn độc hoặc mấy người cùng nhau ứng đối, xác suất bọn họ có thể ra khỏi hoang nguyên là bao lớn?
Rất nhanh bọn họ lại nghĩ tới, nếu đoàn xe bị Quỷ Táng Quan tiêu diệt, Quỷ Táng Quan sẽ bỏ qua cho bọn họ sao?
Nếu là như vậy, sao còn muốn rời khỏi làm gì?
- Được rồi, quyết định nhanh lên, bằng không đợi Quỷ Táng Quan tới, đến lúc đó còn muốn chạy cũng không chạy được đâu.
Lý Cửu Nguyệt thúc giục.
Kỳ thật ở trước mặt Quỷ Táng Quan, tác dụng mà những võ giả mã phu này có thể mang tới là rất nhỏ, cho nên Lý Cửu Nguyệt cũng không bận tâm bọn họ sẽ lựa chọn thế nào, muốn ở hay đi đều được.
Nhưng giống như Chu Phàm nói, nếu lựa chọn rời đi, vậy tiếp theo sẽ không được đoàn xe tiếp nhận nữa.
Các võ giả mã phu ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn không có một ai đứng ra lựa chọn rời khỏi.
Bởi vì trong lòng bọn họ hiểu rằng, cho dù ở lại đối mặt với Quỷ Táng Quan khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng so sánh với so sánh... Bọn họ cân nhắc một phen, rời khỏi chung quy vẫn hại nhiều hơn lợi.
Lưu lại cùng đoàn xe đối mặt Quỷ Táng Quan, mới xem như là quyết định chính xác nhất.
- Đã không ai muốn rời khỏi, vậy chuẩn bị đi.
Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt bình tĩnh nói.
Đoàn xe đang dừng lại bắt đầu chuẩn bị dưới mệnh lệnh của Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt, dán phù lục lên binh khí của mình, trên lưng đều đeo lương khô và nước, đề phòng không địch lại Quỷ Táng Quan, vậy đều tự bỏ chạy.
Sau khi làm xong chuẩn bị đơn giản, tất cả mọi người nhìn cỏ hoang mênh mông vô bờ phía sau đoàn xe, chờ Quỷ Táng Quan xuất hiện.
Nửa canh giờ sau, Quỷ Táng Quan từ chân trời mờ mịt xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.
Thú đen sáu chân kéo xe trượt sắt chở quan tài và bóng xám chậm rãi tiến đến.
Tốc độ của thú đen sáu chân chậm như lão nhân tản bộ, nhưng nó vẫn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Sắc mặt của mọi người đều trở nên ngưng trọng, sự xuất hiện của Quỷ Táng Quan không khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ, bọn họ chỉ lẳng lặng đứng đó, nhìn Quỷ Táng Quan chậm rãi tiến đến.
Thú đen sáu chân bước ra mỗi một bước đều rất lao lực, nhưng nó vẫn kiên định tiến tới bên đoàn xe.
Mọi người thậm chí nghĩ rằng, với tốc độ chậm như vậy sợ rằng đợi cho trời triệt để tối đen, Quỷ Táng Quan cũng chưa chắc đã có thể đến trước mặt bọn họ.
Chỉ là bọn họ rất nhanh lại phát hiện, tốc độ của Quỷ Táng Quan nhìn thì thật chậm, nhưng ở trong tầm nhìn của bọn họ lại biến thành càng lúc càng rõ ràng, bóng xám cùng với tiểu thú hắc ảnh đi theo xe trượt sắt vốn không nhìn rõ bóng cũng lờ mờ có thể nhìn thấy một số cái bóng mơ hồ.
- Chúng sắp đến rồi.
Chu Phàm lạnh lùng nói.
Mọi người nhao nhao nhảy lên lưng ngựa, khẩn trương nhìn Quỷ Táng Quan sau lưng.
Cho đến khi Quỷ Táng Quan cách bọn họ mười trượng, đoàn xe lập tức hành động, đi sang hướng bên trái, ngoài mười trượng bên trái có thể nhìn thấy một xích đạo.
Bọn họ sớm đã đến gần xích đạo, chỉ có điều không tiến vào mà thôi, chính là chờ lúc này.
Sau khi đoàn xe bước vào xích đạo, đoàn xe liền ngừng lại.
Bọn Chu Phàm nhìn Quỷ Táng Quan, nếu Quỷ Táng Quan lại xông tới bọn họ, vậy chỉ có thể đánh một trận với chúng.
Chỉ là nằm ngoài dự đoán của bọn Chu Phàm, Quỷ Táng Quan không một mực rời đi, cũng không đi tới đoàn xe.
Quỷ Táng Quan do thú đen sáu chân kéo dừng lại cách bên phải đoàn xe năm trượng, hình thành một đường ngang với đoàn xe.
Bóng của nữ nhân và hai tiểu hài màu xám cũng quay đầu nhìn đoàn xe.
Hắc ảnh tiểu thú núp ở phần đuôi của xe trượt.
Thú đen sáu chân không nhìn đoàn xe, nó ngẩng cái đầu có ba sừng cong bén nhọn nhìn phía trước.