Tĩnh lặng không tiếng động, bên bọn Chu Phàm sớm đã giương cung bạt kiếm, nhưng không ngờ lại là kết quả như vậy.
Ba bóng xám nhìn chăm chú, mang tới áp lực khôn kể cho các võ giả.
- Nó rốt cuộc muốn làm gì?
Lý Cửu Nguyệt nói khẽ.
Chu Phàm lạnh lùng lắc đầu, hắn cũng không biết Quỷ Táng Quan rốt cuộc muốn làm gì.
Người của đoàn xe ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe nói Quỷ Táng Quan xuất hiện tình huống như vậy.
Nhưng bọn họ chung quy vẫn không ai muốn đối mặt với Quỷ Táng Quan, tin tức về Quỷ Táng Quan không đến từ ghi chép của Nghi Loan Ti thì chính là tin vịt.
- Chúng ta đi.
Chu Phàm bình tĩnh suy nghĩ một chút lại nói.
Lý Cửu Nguyệt gật đầu, vẫy vẫy tay.
Đoàn xe chậm rãi di động, thuận theo xích đạo đi tới.
Chỉ là đoàn xe vừa động, thú đen sáu chân này cũng nhấc chân động theo.
Bởi vì tốc độ của đoàn xe không nhanh, thú đen sáu chân cũng phải kéo xe trượt sắt, tiếp tục đi thành một đường ngang với đoàn xe.
Ba bóng xám vẫn một mực nhìn về bên đoàn xe.
Nhưng ba bóng xám trên xe trượt vẫn thủy chung không có ý định xông tới.
Bầu không khí đè nén lan ra trong đoàn xe, bọn họ không thể đoán ra được ý đồ của Quỷ Táng Quan.
Điều này là hoàn toàn khác với hai loại kết quả mà Chu Phàm suy đoán.
- Chu huynh...
Lý Cửu Nguyệt không nhịn được mở miệng.
Chu Phàm lắc đầu, cắt ngang lời Lý Cửu Nguyệt:
- Bảo đoàn xe dừng lại.
Lý Cửu Nguyệt lại phất tay ra hiệu cho đoàn xe dừng lại.
Sau khi đoàn xe dừng lại, Quỷ Táng Quan ở bên kia cũng dừng lại, vẫn không có ý định xông tới.
Càng là như vậy, càng khiến trong lòng các võ giả mã phu lạnh toát, nếu không phải Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đều không lên tiếng, bọn họ đã tản ra bỏ chạy rồi.
Chu Phàm nhìn Quỷ Táng Quan, trầm mặc một lúc, hắn bỗng nhiên cười khẽ một tiếng:
- Thú vị.
Chu Phàm cười, lại khiến trong lòng các võ giả mã phu trầm xuống, bọn họ nghĩ, vị Chu đại nhân thực lực cao nhất trong đoàn xe này chắc không phải là bị bức tới điên rồi chứ?
- Chu huynh, ngươi còn cười nữa.
Lý Cửu Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu.
- Không cười chẳng lẽ lại khóc à?
Chu Phàm cười hỏi lại,
- Ta thừa nhận, ta không ngờ lại là loại tình huống này, xem ra nó cũng giống như quái quyệt quái âm đó, muốn một mực đi theo chúng ta.
Vừa không phải là kết quả tốt nhất, cũng không phải kết quả tốt nhất, Chu Phàm rất nhanh liền tiếp nhận thực tại.
Cho dù hắn không nghĩ ra, với thực lực của Quỷ Táng Quan, việc gì phải đi theo như vậy, nó căn bản không cần giống quái quyệt quái thời cơ tìm kiếm cơ hội, đây chính là quái quyệt thực lực có thể hơn xa cấp bậc được bình xét là Huyết Lệ.
Không có lý do nào lại e ngại đoàn xe mới đúng.
- Vậy hiện tại nên làm thế nào cho phải?
Lý Cửu Nguyệt rút hoàng kim trường kiếm ra,
- Thử nó trước khi trời tối à?
Ý của Lý Cửu Nguyệt là muốn nếu không đánh lại thì chuẩn bị bỏ chạy.
Mặt các võ giả mã phu lộ vẻ khẩn trương.
- Không gấp, nếu nó không đến, chúng ta việc gì phải để ý tới nó?
Chu Phàm bình tĩnh nói, giống như lúc trước đối phó quái quyệt quái âm là được rồi.
Cho dù về sau bọn họ vẫn rơi vào trong cạm bẫy của quái quyệt quái âm, nhưng không có nghĩa là làm như vậy chính là sai lầm.
- Nếu nó chờ buổi tối mới tới thì sao?
Lý Cửu Nguyệt thu hồi hoàng kim trường kiếm hỏi.
- Hiện tại nó không đến, buổi tối cũng có khả năng rất lớn sẽ không đến.
Chu Phàm không cần nghĩ ngợi nói ngay,
- Đương nhiên đây chỉ là ta đoán, nói không chừng nó chính là đang chờ buổi tối.
- Không, Chu huynh nói đúng, với thực lực của nó không có lý do gì phải chờ tới buổi tối, chờ tới buổi tối đối với chúng cũng không có ý nghĩa gì.
Lý Cửu Nguyệt suy nghĩ một chút nói.
- Trời sắp tối rồi, chuẩn bị hạ trại.
Lý Cửu Nguyệt hạ lệnh.
- Ở đây á?
Một võ giả nhìn về bên Quỷ Táng Quan, hắn nước miếng hỏi.
Muốn hạ trại trước mắt một quái quyệt cấp Huyết Lệ, làm như vậy có thật sự được không?
- Nếu không thì sao? Chúng ta có cắt đuôi được nó đâu!
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh nói,
- Hay là các ngươi muốn trực tiếp đánh với nó một trận, để tránh phải chịu loại dày vò này?
Các võ giả mã phu đều lắc đầu, bọn họ cũng không có dũng khí gây sự với cấp Huyết Lệ.
- Đã không muốn lên với nó, vậy không hạ trại thì có thể làm gì nữa? Trước khi nó không công kích chúng ta, chúng ta chỉ có thể coi như nó không tồn tại.
Chu Phàm nhìn về bên Quỷ Táng Quan, tiếp tục nói.
Các võ giả mã phu không nói gì nữa, bắt đầu cởi lều trại trên xe ngựa xuống, chuẩn bị hạ trại qua đêm ở đây.
Các võ giả mã phu bận rộn, Chu Phàm xuống ngựa, hắn vươn tay ra vuốt lông chó đang dựng đứng lên của Lão Huynh, trấn an nó đừng khẩn trương.
Lão Huynh rất sợ Quỷ Táng Quan, hiển nhiên là vì Quỷ Táng Quan cực kỳ nguy hiểm.