Lúc này bọn họ mới hiểu, thì ra Quỷ Táng Quan một mực nhằm vào Chu Phàm.
Trong lòng Chu Phàm hơi trầm xuống, hắn vẫn không rõ nguyên nhân, có điều rất nhanh hắn lại giống như một làn khói nhẹ về tới trong đoàn xe.
Sau khi trở về đoàn xe, Quỷ Táng Quan cũng quay lại về tới chỗ lúc trước của nó.
Ba bóng người màu xám vẫn nhìn về phía đoàn xe.
Người của đoàn xe một mực trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía Chu Phàm của không ít võ giả mã phu đều biến thành có chút khác thường.
Chu Phàm không để ý tới những ánh mắt này, hắn đang suy tư vì sao Quỷ Táng Quan mà Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti cũng không đối phó được lại nhằm vào mình?
Hắn suy nghĩ một lúc, trong nhất thời cũng không có bất kỳ manh mối nào.
Bầu không khí trong đoàn xe yên lặng tới có chút đáng sợ, nếu không phải thực lực của Chu Phàm cao siêu, đổi lại là bất kỳ một võ giả nào, sớm đã có người mở miệng làm khó rồi.
- Đều đứng ra đó làm gì, nên làm gì thì làm đi.
Lý Cửu Nguyệt lạnh lùng nói.
Các võ giả mã phu lại không di động bước chân, bọn họ tránh ánh mắt của Lý Cửu Nguyệt, bởi vì bọn họ không muốn chết.
- Đừng quên, các ngươi là thúc phụ của ta thuê.
Ánh mắt Lý Cửu Nguyệt lạnh lùng.
Sắc mặt các võ giả mã phu khẽ biến, bởi vì nguyên nhân của Lý Lương Thái, bọn họ đúng là không dám cãi mệnh lệnh của Lý Cửu Nguyệt, trừ khi bọn họ nguyện ý bỏ xứ mà đi... Nhưng cho dù là bỏ lực lượng mà đi cũng vẫn tốt hơn là chết chứ?
- Lý huynh, ngươi không cần làm khó bọn họ như vậy.
Chu Phàm lắc đầu nói,
- Quỷ Táng Quan này đã là vì ta mà đến, nếu cần, ta có thể rời khỏi đoàn xe.
Trên mặt không ít người lộ ra vẻ vui mừng, chỉ cần Chu Phàm nguyện ý rời khỏi, Quỷ Táng Quan sẽ không đi theo bọn họ nữa.
- Không được.
Lý Cửu Nguyệt nói như chém đinh chặt sắt, hắn lạnh lùng nhìn những võ giả mã phu này.
- Ta cũng không làm khó các ngươi, Chu huynh phải ở lại đoàn xe, nếu cảm thấy Chu huynh liên lụy tới các ngươi, các ngươi đều có thể rời khỏi, bất kể là hiện tại đi hay là ngày mai đi đều được.
- Hơn nữa ta bảo đảm sau này sẽ không truy cứu việc này.
Các võ giả mã phu lộ ra vẻ động lòng, rời khỏi là một lựa chọn không tồi, dẫu sao Quỷ Táng Quan không phải vì bọn họ mà đến.
Chu Phàm kéo Lý Cửu Nguyệt sang bên, hắn thấp giọng nói:
- Lý huynh, nếu bọn họ đều đi rồi, đồ ngươi muốn quyên tặng cho Phật Hương Tự sẽ thế nào?
- Bỏ đi đại bộ phận là được.
Lý Cửu Nguyệt không chút để ý lắc đầu,
- Đợi cho tới Hương Hỏa Lý rồi, lại nghĩ biện pháp bỏ tiền mua một lô khác là được.
Đối với Lý Cửu Nguyệt mà nói, đoàn xe chỉ có mấy thư được coi là quý giá, cái khác hắn căn bản không để vào mắt.
Trong lòng Chu Phàm có chút cảm động, có điều hắn vẫn lắc đầu nói:
- Không cần thiết phải làm như vậy, cho dù ngươi và đoàn xe đều ở lại, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì đối với Quỷ Táng Quan, ngươi cứ dẫn theo đoàn xe rời khỏi nơi này, ta ở lại.
- Chu huynh.
Mặt Lý Cửu Nguyệt lộ vẻ tức giận,
- Nếu ngươi có biện pháp đối phó Quỷ Táng Quan, ta sẽ nghe lời ngươi, nhưng ngươi đừng tưởng ta không biết, ngươi không có biện pháp ứng phó Quỷ Táng Quan, vậy ta không thể để ngươi lại một mìn, nếu bọn họ không muốn ở lại, vậy một mình ta ở lại giúp ngươi.
Mặt Chu Phàm lộ vẻ bất đắc dĩ:
- Lý huynh, hảo ý của ngươi ta xin nhận, nhưng ngươi ở lại thật sự cũng không giúp gì được ta, ngươi cũng biết tốc độ của ta rất nhanh, nếu ngươi không có bên cạnh, cho dù ta không đánh lại Quỷ Táng Quan, cũng có nắm chắc rất lớn chạy thoát được, nhưng nếu ngươi ở lại, ta phải chiếu cố tới ngươi, chắc chắn sẽ gia tăng rất nhiều nguy hiểm.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt bản thân.
Lý Cửu Nguyệt nghiêm mặt nói.
- Lý huynh, ngươi tin ta không?
Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt, trầm giọng hỏi.
- Ta đương nhiên tin Chu huynh.
Lý Cửu Nguyệt biết Chu Phàm muốn nói gì, hắn có chút không tình nguyện nói.
- Lý huynh đã tin ta, vậy cứ để một mình ta đối mặt với việc này.
Chu Phàm cười cười nói,
- Bằng không ta chỉ có thể một mình dẫn theo Quỷ Táng Quan rời khỏi xích đạo, với tốc độ của ta, ta nghĩ Lý huynh ngươi cũng không đuổi kịp.
- Đây là chơi xấu.
Lý Cửu Nguyệt tức giận đến nhíu mày.
Chu Phàm trầm mặc không nói gì, nhìn về phía Quỷ Táng Quan.
- Được, vậy dựa theo lời ngươi nói mà làm.
Lý Cửu Nguyệt trầm mặc một lúc nói.
Kỳ thật trong lòng hắn cũng hiểu Chu Phàm nói đúng, hắn ở lại cũng khó có thể mang tới tác dụng gì, thậm chí sẽ liên lụy tới Chu Phàm.
- Lý huynh cứ yên tâm, sau khi ta giải quyết Quỷ Táng Quan, rất nhanh sẽ đuổi kịp các ngươi.
Chu Phàm cười nói,
- Các ngươi đừng đi lệch khỏi lộ tuyến đã bàn trước là được.